Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 361
Chương 361: Hắn hành hung ta…
Ba người làm thủ tục vào ở, đặt hành lý trong phòng.
Thẩm Vô Song đã an bài thỏa đáng tất cả, khiến Trần Thư rất hài lòng.
– Đi thôi.
Trần Thư nhìn về phía hai người, mở miệng nói:
– Là đội trưởng, ta cho các ngươi mệnh lệnh đầu tiên.
– Gì thế?
Hai người đồng loạt nhìn lại, thi đấu chưa bắt đầu, đã có kế hoạch rồi à?
– Cái đó, tiểu Vũ, buổi tối ngươi mời chúng ta ăn cơm!
– …
Khóe miệng Hứa Tiểu Vũ giật giật, ta rốt cuộc là đang chờ mong điều gì?
Không ngờ hy vọng từ trong miệng Trần Thư có thể nói ra một câu đứng đắn?
…
Người tới tới một nhà hàng lẩu, đã quen thuộc với nhau, cũng lộ ra hoà thuận vui vẻ.
Khi Trần Thư đang ăn, bỗng nhiên nghe thấy một thanh âm quen thuộc.
– Húc ca, chúng ta đã lâu rồi không gặp mặt.
Hắn hơi ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy người ở bàn bên cạnh.
Không ngờ là Hạ Viêm của Đại Hưng Thị!
Mà ở bên cạnh hắn là năm người khác, hiển nhiên là đội ngũ đại biểu cho hai thành thị xuất chiến.
Hạ Viêm có Khế Ước Linh cấp S, có thể đại biểu Đại Hưng Thị là điều đương nhiên.
– Ơ! Tiểu Hạ, đã lâu không gặp, sao càng lúc càng rác thế.
Thần sắc Trần Thư bình thản, trực tiếp mở miệng bắt chuyện.
Hạ Viêm nghe thấy thanh âm quen thuộc đó, thân thể không nhịn được mà run lên, bóng ma trong lòng lại xuất hiện.
Ta con mẹ nó sao lại xui xẻo như vậy?
Thần sắc hắn cứng ngắc, chậm rãi quay đầu, nhìn về phía sau.
Quả nhiên là một nam sinh đang cười tươi tắn nhìn hắn.
Tuy đối phương nhìn thì vô cùng hiền lành, nhưng trong lòng Hạ Viêm lại trở nên lạnh ngắt.
– Viêm, bằng hữu của ngươi có chút không hữu hảo.
Lý Long Húc nhướn mày, từ trong giọng nói của Trần Thư nghe ra ý khiêu khích.
Dựa theo quy củ, chủ động trào phúng đều là loại vai diễn phụ không có thực lực, đối với hắn mà nói chính là một khối đá kê chân.
– Bằng hữu, kiêu ngạo là cần phải có thực lực.
Lý Long Húc chậm rãi đứng dậy, vẻ mặt thong dong, trong mắt có vẻ cao ngạo.
Có thể xưng huynh gọi đệ với Hạ Viêm, cũng có một con Khế Ước Linh cấp S.
– Húc ca, đừng xung động.
Hạ Viêm lập tức tỉnh lại, kéo tay Lý Long Húc.
Hắn kiên định mở miệng nói:
– Chúng ta đi!
Là người từng trải hắn biết rằng, nếu hiện tại đánh nhau với Trần Thư, bình thường là không có kết quả tốt.
– Làm sao vậy? Chỉ một Ngự Thú Sư cấp chín thôi mà.
Lý Long Húc lại không hề động đậy, hắn là Ngự Thú Sư cấp chín có Khế Ước Linh cấp S, trong bạn cùng lứa tuổi thực sự là chưa từng phục ai.
Trần Thư nhếch miệng cười, tuy không mở miệng, nhưng khiến Hạ Viêm lại không nhịn được mà cảm thấy trong lòng trầm xuống.
Mắt thấy hai bên lờ mờ có mùi thuốc súng, hắn cần phải làm ra gì đó.
Chỉ thấy Hạ Viêm ghé tới bên tai Lý Long Húc, nói một câu cực kỳ đơn giản: Hắn hành hung ta!
Vừa nghe thấy lời này, Lý Long Húc ngẩn ra, cuối cùng vô cùng kiêng kị rời khỏi quán lẩu.
Nhìn sáu người chạy trối chết, Trần Thư lắc đầu.
Ta chỉ đơn thuần muốn bắt chuyện thôi mà.
…
– Ta nói này Hạ Viêm, chúng ta có cần phải sợ như vậy không?
Lý Long Húc đi tới ngoài khách sạn, mở miệng hỏi:
– Ta không tin đối phương có Khế Ước Linh cấp SS.
– Húc ca, tin ta, Khế Ước Linh đó của hắn cũng xấp xỉ với cấp SS.
Hạ Viêm thở dài, cho dù là đã trôi qua hơn một tháng, hắn vẫn không dám đối chiến với Trần Thư.
– Không thể nào? Ta không nghe nói Nam Thương Thị xuất hiện một cấp SS?
Mắt Lý Long Húc trợn trừng, vẻ mặt bất khả tư nghị.
Cấp SS có nghĩa là gì không cần nói cũng biết, ngay cả Hoa Hạ Học Phủ cũng phải tranh cướp.
Con Khế Ước Linh đầu tiên đã là cấp SS, trình độ khủng bố này không cần nghĩ cũng biết.
Ngay cả Phương Tư cũng chỉ có thể sau khi trở thành cấp Bạch Ngân mới có thể khiến Xích Viêm Long tiến hóa thành cấp SS.
– Nếu là cấp SS, có lẽ ta cũng không sợ như vậy.
Trong mắt Hạ Viêm lộ ra vẻ kinh sợ, chậm rãi mở miệng nói:
– Khế Ước Linh của hắn chỉ một con Sử Lai Mỗ cấp LÀ!
– Cấp LÀ? Vớ vẩn.
Trong nháy mắt, ba người Lý Long Húc đến từ Trung Hán Thị đều kinh hô thành tiếng.
Sử Lai Mỗ Cấp LÀ hành hung Khế Ước Linh cấp S, tiểu thuyết cũng không dám viết như vậy?
– Là thật đó, không chỉ là ta, mỗi người đều từng hoài nghi, nhưng ta tận mắt đọc tin tức về Khế Ước Linh của hắn.
Ánh mắt Hạ Viêm tuyệt vọng, khoảnh khắc nhìn thấy Trần Thư, hắn lại có chút hậm hực.
Lý Long Húc lắc đầu, nói:
– Không thể! Hắn có biện pháp chỉnh sửa tin tức à?
– Bất kể là tình huống gì, cũng không phải là loại người bình thường có thể có, cứ cách hắn xa một chút!
Hạ Viêm thở dài, hiện tại không có ý định trêu chọc Trần Thư.
Trừ khi hắn nắm chắc tất thắng, nếu không thì chính là tự chuốc lấy khổ.
– Vậy đi thôi.
Lý Long Húc cũng không phải đồ ngốc, sức chiến đấu của hắn xấp xỉ với Hạ Viêm.
Người có thể tạo thành ám ảnh tâm lý cho Hạ Viêm, hành hung mình chắc là không có vấn đề.
– May mà đội hữu của hắn không được, nếu không đội ngũ thiên tài của Nam Thương Thị có khả năng sẽ lật thuyền.
Hạ Viêm lắc đầu, Hứa Tiểu Vũ thì hắn không biết, nhưng thân tỷ của mình thì lại nắm rõ.