Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 354
Chương 354: Trần Thư ta luôn lấy đức phục người (2)
Ngự Thú Quán ở trung tâm thành phố.
Trường quán vốn lạnh lùng đã biến thành đông như trẩy hội, không ít người nhao nhao xếp hàng.
Đang lúc này, có người kinh hô:
– Chu thị trưởng tới kìa!
Chỉ thấy một nam tử trung niên mặt chữ quốc tới hiện trường, hai mắt hắn cực kỳ có thần, trên mặt lại tràn ngập uy nghiêm.
Là quan lớn chính phủ của Nam Giang Thị, bản thân hắn chính là một Ngự Thú Sư cấp Bạch Ngân cường đại.
Chu thị trưởng cười bảo:
– Vương cục trưởng, thi đấu ngự thú năm nay vui đấy.
Ở bên cạnh hắn là một nam tử mặc tây trang, cũng có một loại cảm giác không giận mà tự uy.
Chính là cục trưởng Trấn Linh Cục Nam Giang Thị!
– Đúng vậy, thiên tài của Nam Giang Thị liên tục xuất hiện, chắc hẳn năm nay sẽ là một hồi long tranh hổ đấu!
Hai người cười nói, cùng tiến vào Ngự Thú Quán.
Mà sau lưng bọn họ cũng có mấy chục quan viên chính phủ cùng với hiệu trưởng của tám trường trung học.
Chung quanh đều là nhân viên công tác của các tạp chí lớn, đưa tin đưa tin trực tiếp ở hiện trường.
– Ta nói này lão Lý, ta thấy thần sắc của các ngươi đều có chút không đúng?
Chu thị trưởng cười bảo, nhìn hiệu trưởng ở phía sau.
– Ặc…
Ngoài hiệu trưởng của Nhị Trung ra, các hiệu trưởng còn lại đều có khổ mà không nói được.
Thị trưởng à, chức quán quân thi đấu ngự thú đã có tội phạm giành rồi.
Ngay khi mọi người vừa tiến vào Ngự Thú Quán, phía sau bỗng nhiên truyền đến thanh âm.
– Nam Giang Hãn Phỉ đến rồi…
Thanh âm im bặt, các quan viên chính phủ đồng loạt quay đầu.
Thấy đám người không hoảng loạn, bọn họ cũng không để ý, chỉ cho là có thị dân đang đùa.
Hiệu trưởng của Nam Giang Nhị Trung lập tức toát mồ hôi lạnh, hắn lập tức nghe ra thanh âm vô cùng quen thuộc đó.
May mà không xuất hiện đại sự!
Mọi người cùng tiến vào trong sân thi đấu.
Hiện giờ Ngự Thú Quán đã được cải tạo, trừ một đài tỷ thí vô cùng to lớn ra, xung quanh xếp vô số chỗ ngồi.
Xung quanh đài tỷ thí thì có trang bị bảo hộ, là cùng cấp bậc với Đấu Linh Trường, đủ để Ngự Thú Sư từ cấp Hắc Thiết trở xuống tận tình chiến đấu.
– Mẹ kiếp! Ngươi con mẹ nó có phải muốn chết không!
Thẩm Vô Song cũng toát mồ hôi lạnh, lập tức bịt miệng Trần Thư.
Tên này lại muốn gây chuyện rồi.
– Hôm nay có nhân vật trọng yếu trình diện, hơn nữa là phát sóng trực tiếp ở hiện trường, thu liễm đi, biết chưa?
Trần Thư gật đầu bất đắc dĩ,
Tuy hắn tự xưng Nam Giang Hãn Phỉ, không phạm pháp, nhưng ở trường hợp này khẳng định là có ảnh hưởng không tốt.
Đoàn người tiến vào trong Ngự Thú Quán, tới phòng nghỉ của tuyển thủ.
– Chào các vị.
Trần Thư nhếch miệng cười, nói với các tuyển thủ khác.
Lập tức, trong phòng tu luyện biến thành yên tĩnh không tiếng động.
Thiên tài của các trường trung học lớn thậm chí không dám nhìn thẳng vào hắn, chỉ cúi đầu bảo trì trầm mặc…
– Có phải ngươi đã làm gì không? Dùng đạn hạt nhân cho nổ trường học khác à?
Thẩm Vô Song lập tức ý thức được không thích hợp.
Tuy học kỳ trước Trần Thư gây sự với bảy trường trung học, nhưng đã sắp nửa năm rồi, không đến mức vẫn sợ như vậy chứ?
– Không!
Trần Thư nói với vẻ vô tội:
– Trần Thư ta luôn là dùng sức… Ặc… Dùng lý phục người!
– Các vị, các ngươi thấy có phải không?
Thần sắc mọi người trắng bệch, nhao nhao gật đầu nói phải.
Thấy một màn này, Thẩm Vô Song đang muốn mở miệng hỏi, bên ngoài liền truyền đến thanh âm.
– Mời lão sư của các trường trung học tiến hành rút thăm!
Thẩm Vô Song đành phải cùng lão sư của trường học khác rời khỏi phòng nghỉ, tới trên đài tỷ thí để rút thăm, quyết định đối thủ của mình.
Trần Thư cười, nói:
– Ứớc định tuần trước vẫn nhớ rõ chứ?
– Nhớ rõ! Nhớ rõ!
Mọi người nhao nhao gật đầu, vẫn không dám nhìn thẳng vào hắn.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cả đời bọn họ cũng sẽ không quên được bộ dạng của Trần Thư.
Lúc này, trong Ngự Thú Quán đã không còn chỗ ngồi, vô cùng náo nhiệt.
Các vị lão sư theo thứ tự tiến lên rút thăm.
Khi Thẩm Vô Song lên đài, lập tức nghe thấy tiếng nói thầm của lão sư khác.
– Ngàn vạn rút phải Nam Giang Nhị Trung… Ngàn vạn lần đừng…
Thẩm Vô Song ngây đơ, có cần sợ như vậy không?
Trên tờ giấy hắn rút ra có dấu hiệu hình tròn, giống hệt với cái mà lão sư của Nam Giang Tam Trung rút được.
– Mẹ kiếp! Xui xẻo thế!
Lão sư lớp huấn luyện đặc biệt của Tam Trung mắng thầm một tiếng, ngay cả cơ hội tranh đoạt top 4 cũng không có.
Mọi người xuống đài, tiếp theo chính là thi đấu chính thức bắt đầu.
Một người chủ trì diện mạo vui tươi lên đài, mở miệng nói:
– Hôm nay là khai mạc thi đấu ngự thú năm 981 của Nam Giang Thị! Tin rằng tuyển thủ của các trường trung học lớn đều đã ma quyền sát chưởng!
– Để khuyến khích thiên tài của thời đại mới, cố ý thiết lập phần thưởng!
– Hạng nhất đại hội chẳng những có thể đại biểu cho Nam Giang Thị tham gia thi đấu cấp tỉnh, còn có thể đạt được tài nguyên giá trị năm trăm vạn ngự thú.
– Hạng hai và hạng ba có thể phân biệt có được tài nguyên hai trăm vạn và một trăm vạn ngự thú.
Tuy phần thưởng thi đấu ngự thú không quá dày, nhưng trọng điểm là vinh dự, bộ giáo dục cũng sẽ trọng thị trường trung học xếp hạng cao hơn.