Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 351
Chương 351: Đúng là Khế Ước Linh sao? (2)
Những lời này vừa được nói ra, lớp huấn luyện đặc biệt sôi trào.
– Mẹ kiếp, ngươi còn tưởng rằng vẫn là học kỳ trước à? Đó là bởi vì ngươi có ưu thế cấp bậc, hiện tại mọi người cùng ngồi cùng ăn, ngươi thực sự tưởng Sử Lai Mỗ có thể lật trời sao?
– Chưa từng thấy ai ngông cuồng như vậy, có bản lĩnh thì lên đài tỷ thí!
– Ta đã sớm muốn báo thù rồi, để ta lên đầu tiên.
Mắt thấy thần sắc của mọi người đều trở nên kích động, Trần Thư bình tĩnh nói:
– Quy củ cũ, các ngươi một đám đánh một mình ta.
Trong phút chốc, mọi người đều trợn mắt, lập tức cảm thấy bị làm nhục.
– Một mình ta là đủ rồi.
Giang Thiên mở miệng nói, chậm rãi đi ra, chính là Phạm Giang Thiên có Phong Lôi Điểu.
– Ta nói này, thực lực của ngươi tới lúc nào mới có thể tương xứng với công lực ra vẻ khệnh khạng của ngươi thế.
Trần Thư thở dài, ta có thể ra vẻ khệnh khạng là bởi vì ta có thực lực.
Ngươi thực lực không ra gì, sao cảm thấy ra vẻ khệnh khạng còn thông thuận hơn ta vậy?
– Lúc trước là ta lơ là, hôm nay, ngươi tất bại!
Thần sắc Giang Thiên thong dong, không hề thấy vẻ hoảng loạn, nhưng trong mắt lại có khát vọng, muốn rửa sạch nỗi nhục xưa.
– Vậy thử xem!
Trần Thư trực tiếp triệu hồi ra Sử Lai Mỗ màu vàng,
Trong nháy mắt thân thể đáng sợ cao chừng ba mươi mét vừa xuất hiện, mặt đất của Ngự Thú Quán cũng chấn động một chút.
Vừa thấy một màn này, Ngự Thú Quán lập tức biến thành lặng ngắt như tờ, kim rơi cũng có thể nghe tiếng.
– Cái này…
Toàn bộ đều há hốc miệng, vẻ mặt đờ đẫn, ngay cả Vương Phong cũng vậy.
Bọn họ đã thấy to, nhưng chưa từng thấy to như vậy.
– Òm ọp!
Sử Lai Mỗ màu vàng ngáp một cái, nhìn xuống mọi người, vẫn là dáng điệu thơ ngây đáng yêu.
– Phạm Giang Thiên, không phải ngươi muốn đơn đấu với ta à? Để ta xem thực lực Phong Lôi Điểu của ngươi.
Trần Thư nhìn về phía Giang Thiên đang đờ đẫn, trên mặt toàn là vẻ tươi cười.
Hắn chính là thích nhìn biểu cảm ngây đơ của những người này.
Nếu không thì không phải là bồi dưỡng một cách vô ích à?
Khế Ước Linh của Nam Giang Hãn Phỉ trước giờ luôn ra bài không theo lẽ thường!
– Hừ! Người này không ngờ muốn khiêu chiến toàn bộ lớp chúng ta, các học sinh, cho hắn toại nguyện.
Giang Thiên phẫn nộ nói:
– Mọi người cùng tiến lên!
Trần Thư cười khẩy, tốc độ thay sắc mặt của ngươi khá tốt.
Giang Thiên lại không bận tâm, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.
Mẹ kiếp, ba mươi mét, đánh cái rắm. Hoàn toàn chính là bị nghiền ép!
– Cùng tiến lên!
Chủ nhiệm lớp Vương Phong cũng mở miệng nói, hình thể khủng bố như vậy, một con Khế Ước Linh đơn độc sợ rằng không thể phá được phòng ngự của đối phương.
Trong phút chốc, hai mươi con Khế Ước Linh xuất hiện, không ngừng rít gào.
Hai mắt Sử Lai Mỗ nhắm nghiền, trực tiếp sử dụng Thụy Mộng Sát, sức phòng ngự của bản thân tăng vọt.
Òm ọp.
Sử Lai Mỗ xuất kích trước, sử dụng kỹ năng khống chế, làm mê muội Khế Ước Linh phía trước một thoáng.
Đồng thời, bản thân nhảy lên, đặt mông trực tiếp ngồi xuống ba con Khế Ước Linh.
– A!
Trong phút chốc, tiếng hét thảm thê lương xuất hiện, chỉ nghe thôi cũng cảm thấy vô cùng đáng sợ.
– Mau thu hồi đi.
Vương Phong lập tức lên tiếng nhắc nhở, nếu bị đối phương đè một lúc, sẽ chết bất đắc kỳ tử.
Ba người trong đó vội vàng gật đầu, lập tức có phản ứng, rụt rè tới gần, thu hồi Khế Ước Linh về Ngự Thú Không Gian.
Trần Thư không bận tâm, chuyên tâm khống chế Khế Ước Linh chiến đấu.
Cho dù là đến học kỳ sau của học kỳ sau, Ngự Thú Sư cấp chín vẫn chỉ là số ít.
Lớp huấn luyện đặc biệt của Nhất Trung chỉ có năm người là có thực lực cấp chín.
Năm có Khế Ước Linh cấp chín liên thủ, cho dù trong lòng sợ hãi, nhưng chỉ có thể kiên trì!
Òm ọp!
Sử Lai Mỗ màu vàng đảo mắt, hai mắt giống như táo bón, trực tiếp sử dụng kỹ năng va chạm.
Trong nháy mắt, giống như một ngọn núi đâm tới, uy thế khủng bố khiến trong lòng Khế Ước Linh lạnh toát.
Rầm rầm rầm!
Khế Ước Linh trên mặt đất đều hoảng hốt, đối phương chẳng những có hình thể lớn, tốc độ cũng nhanh vô cùng.
Cấp bậc xung phong của nó quá cao, bù đắp yếu điểm trên tốc độ một cách hoàn mỹ.
– A a.
Các Khế Ước Linh hét thảm thành tiếng, nhẹ thì đứt gân gãy xương, nặng thì hôn mê.
Mọi người phía dưới lâm vào trầm mặc, đã bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Thứ này đúng là Khế Ước Linh ư? Xác định không phải là sinh vật ngoài hành tinh chứ?
Òm ọp.
Sử Lai Mỗ lại tung một đòn Chấn Nhiếp Bào Hao, trực tiếp khiến Khế Ước Linh trong sân mê muội.
Lại mấy con Khế Ước Linh bị đánh bay, không có một chút sức chống lại.
– Cuối cùng cũng đến ta xuất thủ.
Trong mắt Giang Thiên lộ ra vẻ tự tin, chỉ thấy cả người Phong Lôi Điểu trên trời tỏa ra quang huy kỹ năng.
Mà trên móng sắc của nó, không ngờ xuất hiện một quả lôi cầu to bằng quả bóng đá.
Chung quanh lôi cầu có quang mang màu xanh vờn quanh, là kỹ năng song thuộc tính phong lôi.
Ầm!
Trong phút chốc, lôi cầu màu xanh bay nhanh đến, giống như thuấn di, hoàn toàn không có khả năng tránh né.
Sử Lai Mỗ trực tiếp bị lôi cầu đánh trúng, da bị xé rách, bắn ra đại lượng máu không màu.