Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2342
Chương 2342 – Con của Thú Tổ: Giới Long (2)
– Nếu không có huyết mạch Thú Tổ, ngươi tính là cái gì?! Vậy mà muốn bổn hoàng nhận mệnh?!
Thao Thiết vẫn không từ bỏ, mà nhìn sáu con Đại Hung khác, nói:
– Các ngươi chờ cái gì? Thực sự nghĩ nó sẽ bỏ qua cho chúng ta?! Chỉ cần cắn nuốt nó, chúng ta có thể quay về đỉnh!
Vừa nghe nói vậy, sắc mặt Đại Hung còn lại khẽ động, ánh mắt nhìn Long Hoàng cũng có địch ý.
– Làm sao? Các ngươi cũng muốn phản kháng?!
Trong mắt Long Hoàng có trào phúng, nói:
– Các ngươi thật sự nghĩ rằng bản thân mình vừa rồi hút vào chính là thiên địa linh khí chứ?
Nó vừa dứt lời chỉ thấy đám Đại Hung đồng loạt biến sắc, nhanh chóng quay cuồng trên mặt đất, không ngừng kêu rên.
– Ngươi?!
Thao Thiết giật mình, cũng nhận ra được trong cơ thể giống như bốc cháy, có một cỗ sức mạnh vô cùng cường đại đang ở trong thân thể nó tuỳ tiện phá huỷ.
Đồng thời, Đại Hung còn lại cũng không ngừng kêu rên, sức chiến đấu lại suy yếu thêm. Chúng nó tuyệt đối không ngờ đối phương ngay từ đầu là không muốn cứu bọn chúng, chỉ là cho thành thức ăn…
– Các ngươi sẽ không hy sinh không công.
Đồng tử màu đỏ trên trán của Long Hoàng nhìn thẳng Thao Thiết, nhanh chóng khống chế lại tại chỗ. Cái miệng to của nó mở ra, nuốt vào Thao Thiết đã bị thương nặng vào miệng kèm theo âm thanh nhai nuốt khiến da đầu kẻ khác run lên.
Được xưng là Thao Thiết cắn nuốt vạn vật, vậy mà cuối cùng rơi xuống kết cục bị cắn nuốt…
– …
Toàn thân Đại Hung còn lại phát lạnh, trong lòng tràn ngập sợ hãi. Đây là bị nuốt?
– Liều mạng!
Giờ phút này, lại một con Đại Hung sắc mặt hung ác, quyết đoán thiêu đốt gần như toàn bộ huyết mạch của bản thân!
Bọn chúng có thể phát triển thành Truyền Kỳ, ngoại trừ huyết mạch cao quý thì tính cách cũng tràn đầy kiêu ngạo, sẽ không dễ dàng khuất phục cùng nhận thua.
Lúc này, Đại Hung còn lại cũng như vậy, đều thiêu đốt huyết mạch.
Nhất thời đau nhức trong cơ thể bọn chúng bị đè xuống, miễn cưỡng khôi phục sức chiến đấu. Bọn chúng nhìn mắt Thú Tổ trên trán Long Hoàng, không có dục vọng tấn công mà bay thẳng lên vòm trời, muốn chạy ra khỏi mảnh đại lục.
– Ngu muội…
Long Hoàng không có bất kỳ động tác khác, chỉ ngẩng đầu nhìn một cái. Chỉ chốc lát, Thao Thiết trong miệng nó bị cắn nuốt hầu như không còn, không nhịn được lên tiếng rít gào:
– Rốt cục khôi phục lại một chút sức mạnh…
Lúc này, đôi mắt lạnh nhạt của nó liếc Đại Hung đang chạy trốn chết, nhếch miệng cười sau đó cái đầu to lớn ầm ầm tiêu tán.
Sáu con Đại Hung quay lại nhìn, bất an trong lòng tăng cao giống như đã đặt bản thân mình vào tình cảnh tử vong.
– Không phải chạy.
Ngay lúc này, bên tai sáu con Đại Hung truyền đến một thanh âm chế nhạo.
Trong lòng bọn chúng run lên, chỉ cảm thấy toàn bộ thiên địa đang mở miệng.
Rầm rầm rầm!
Giờ đây, đám Đại Hung liều mạng muốn chạy ra khỏi mảnh đại lục, nhưng bất kể thế nào bọn chúng cũng không tiếp cận được bầu trời, thậm chí càng ngày càng xa.
Này không phải là lực lượng Thời KHông, mà là bởi vì phía trên bầu trời…cũng đang di động!
– Các ngươi nếu đã nói muôn lần chết không chối từ, vậy bổn hoàng sẽ không có gánh nặng trong lòng.
Thanh âm con của Thú Tổ quanh quẩn trong thiên địa, khiến tâm thần kẻ khác run rẩy dữ dội.
Trong phút chốc, chỉ thấy bầu trời bắt đầu sụp đổ rất nhanh mà mặt đất thì di động bay lên không, giống như một cái miệng lớn có thể đóng lại mở ra…
Rầm!
Mặt đất cùng bầu trời tiếp xúc với nhau, hơi thở đám Đại Hung hoàn toàn bị tan biến…
Cho đến trước khi chết, bọn chúng mới nhớ lại tên thật con của Thú Tổ…GIới Long!
– Mùi vị không tồi…
Thanh âm của Giới Long vang vọng giữa thiên địa, nhanh chóng phân giải huyết nhục của Đại Hung trong cơ thể, biến thành lực lượng của mình.
Lúc này Thú Tổ chi nhãn được khảm nạn trong thiên khung đột nhiên mở ra, trong nháy mắt càng trở nên đáng sợ.
Toàn bộ không gian thực chất chỉ là đầu lâu của Giới Long mà thôi…
– Thiên Vụ đáng giết ngàn đao…
Lúc này Giới Long đã dần dần khôi phục lực lượng, không khỏi nhớ lại chuyện cũ năm đó, trong lòng nảy sinh hận ý.
Năm đó, Thiên Vụ dẫn đầu các vị đại truyền kỳ Ngự Thú Sư, triển khai một trận chiến đẫm máu tiêu diệt toàn bộ Hung Thú, và sự tồn tại mạnh nhất dưới thời Thú Tổ, đương nhiên là đặc biệt bị nhắm vào……
Mặc dù nó còn sống sót qua vô số năm, thực lực đạt đến cực hạn Truyền Kỳ, nhưng đối mặt Thiên Vụ trên Truyền Kỳ, vẫn không có chút sức chống lại, đối với nó mà nói, ngày đó quả thực là ác mộng…
Thân thể cao lớn của nó bị cường thế đánh nổ, từng chỗ huyết nhục đều bị Thiên Vụ hủy diệt, khí tức sinh mệnh tràn đầy cũng tiêu tán theo, trực tiếp ngã xuống tại chỗ…
May mắn thay Thú Tổ trước khi tiến hành đại chiến cùng Nhân Hoàng, dường như dự cảm được tử kỳ của chính mình, sớm đã chuẩn bị trước, không những mang mắt phải của mình tặng cho cho Giới Long, mà còn lưu lại một sợi tinh hoa cho Thú Tổ.
Sau khi Thiên Vụ mang Giới Long trấn sát thì lại quay sang đối phó với Đại Hung còn lại, Giới Long vốn nên ngã xuống lại nhờ vào tinh hoa huyết nhục của Thú Tổ huyết nhục thành công kéo dài tính mạng sống tiếp được…