Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2341
Chương 2341 – Con của Thú Tổ: Giới Long
– Mà là đám kiến trước kia cắn nuốt huyết mạch Đại Hung!
– Hả?
Long Hoàng sững sờ, nói:
– Đến nói nghe một chút…
Thao Thiết cũng không giữ lại, rốt cục thì tìm được chỗ dựa vững chắc có thể kể khổ…
Hiện tại nó chỉ có một suy nghĩ, chính là phải giết bằng được!
Thời điểm đám Đại Hung trao đổi với con của Thú Tổ, đại lục tối răm cũng lặng yên có một chút thay đổi…
Chỉ thấy tầng mây trên bầu trời cũng mặt đất đen tối hơi bắt đầu chuyển động, giống như mở ra cái miệng đen tối cắn nuốt hết tất cả…
Thời gian một ngày trôi qua, đám Đại Hung nói ra toàn bộ những chuyện bản thân trải qua, chỉ cảm thấy tích tụ trong lòng nhất thời tiêu tán, tâm tình đều sung sướng không ít.
– Vậy mà là đám con kiến kia…
Con của Thú Tổ cũng có chút kinh ngạc, nhưng thật không ngờ đám Thú Hoàng đó thật sự có thể ra hồn. Hiện tại xem ra, sinh tử đại chiến của nhân loại cùng hung thú, người thắng duy nhất vậy mà là đám hung thú nhỏ không đáng chú ý kia.
Nhưng đáng tiếc, thắng lợi của chúng nó sẽ không còn bao lâu…
– Long Hoàng, dẫn chúng ta xông lên lần nữa… .. .
– Chúng ta nguyện trợ giúp Long Hoàng thống trị thế giới một lần nữa, muôn lần chết không chối từ!
– Muôn lần chết không chối từ!
Đám Đại Hung vẻ kích động, đều biểu hiện lòng trung thành của bản thân.
Năm đó chúng nó chính là tiểu đệ của Long Hoàng, hiện tại lại trở về tiểu đệ tự nhiên là không có chút thay chênh lệch thậm chí là cảm thấy được bản thân vô cùng may mắn.
– Được!
Long Hoàng mặt có tươi cười quỷ dị, nói:
– Các ngươi đã nói như vậy, vậy bổn hoàng cũng sẽ không khách khí.
-?
Thao Thiết sững sờ ngược lại có chút không phản ứng lại.
– Bổn hoàng hiện tại còn có một chuyện cần các ngươi giúp, không biết các ngươi có nguyện ý không?
Đám Đại Hung có chút do dự nhưng vẫn kiên định gật đầu.
– Thao Thiết, ngươi tiến lên trước!
Long Hoàng thản nhiên nói:
– Thực lực các ngươi quá yếu, trước tiên cần khôi phục thực lực.
Vừa nghe lời này, trong lòng đám Đại Hung chấn động lập tức mừng như điên!
Bảy con Đại Hung bọn chúng, trong đó nguyên bản có ba con là Truyền Kỳ Thượng Vị cấp, nhưng bởi vì bị thương quá nặng tất cả bọn chúng để rớt xuống Truyền Kỳ Trung Vị, ngay cả Thao Thiết cường đại cũng như vậy.
Hiện giờ cơ hội khôi phục thực lực đỉnh ở trước mặt, tất nhiên là làm trong lòng bọn chúng kích động.
Thao Thiết không còn do dự bay lên trên không theo chỉ dẫn của Long Hoàng, đi tới phía trước đầu rồng, khi đối diện cùng với đôi mắt của Long Hoàng, trong lòng Thao Thiết đột nhiên có một chút bất an.
– Hung thú nhỏ, ngươi theo ta cũng đã ba ngàn năm rồi nhỉ?
Lúc này, Long Hoàng vẻ hồi ức có một chút cảm khái.
Thao Thiết sững sờ, nhưng vẫn nói sự thật:
– Ba ngàn ba trăm năm…
– Vậy mà đã lâu như vậy…
Long Hoàng thở dài nói:
– Nếu còn có thể, bổn hoàng thật sự còn muốn dẫn ngươi đi chinh chiến thiên hạ.
– …
Bất an trong lòng Thao Thiết lại lần nữa hiện lên, trong mắt nó nhất thời tràn ngập cảnh giác.
Long Hoàng thản nhiên nói:
– Bổn hoàng cần sức mạnh của ngươi, không cần kháng cự…
Vừa dứt lười, Thao Thiết theo bản năng muốn thoát khỏi đồng thời rít gào nói:
– Nó không phải con của Thú Tổ, là tân thời đại Thú Hoàng sắp xếp, toàn bộ ra tay!
Thao Thiết cũng không phải hạng ngu xuẩn, nháy mắ đã dẫn động Đại Hung còn lại ra tay trấn áp Long Hoàng trước mắt.
– Ngươi thật thông minh…
Long Hoàng cũng không có gì bất ngờ, nói:
– Đáng tiếc, quá muộn…
Trong phút chốc, đầu rồng màu đen mở ra cái mồm đầy máu, muốn cắn nuốt Thao Thiết. Thao Thiết đối mặt với nguy cơ sinh tử trong lòng cũng tràn ngập hung lệ khí, rít gào nói:
– Ta mới là tồn tại có thể cắn nuốt vạn vật!
Vừa dứt lười, thân hình nó đột nhiên tiêu tán hoá thành cái miệng vô cùng to lớn cắn nuốt thiên địa!
Tuy đầu rồng màu đen cũng to lớn nhưng so sánh với thân thể Thao Thiết hoá thành miệng dường như có chút rơi vào thế hạ phong.
– Thao Thiết, không cần phải từ chối!
Cái trán của Long Hoàng đột nhiên nứt ra vậy mà hiện ra con mắt thứ ba!
Chỉ thấy con mắt trên trán của Long Hoàng bao phủ màu đỏ, tràn ngập uy áp cực hạn, trong thiên địa giống như trở nên ngưng trệ.
Lực lượng khủng bố bắt đầu khởi động làm cho Thao Thiết chỉ cảm thấy thân thể tán loạn, không có bất kỳ sức chống lại.
– Đây không phải là mắt của ngươi!
Tâm thần Thao Thiết lúc này hoảng sợ, mơ hồ nghĩ tới một kẻ khác có thể khiến người khác kinh sợ.
– Ánh mắt không tồi.
Long Hoàng cười nhạt một tiếng, nói:
– Nó tất nhiên không phải của ta, mà là mắt của cha ta!
Vừa dứt lời, đồng tử màu đỏ trên cái trán của nó bắn ra hồng quang chói mắt, chiếu sáng toàn bộ thiên địa đen tối.
Miệng khổng lồ do Thao Thiết biến thành va chạm với hồng quang, nhanh chóng tán loạn thành mảnh. Chỉ khoảng nửa phút Thao Thiết khôi phục bản thể, hơi thở bản thân suy yếu, máu tươi trong miệng tuôn ra đã không còn một chút chiến lực.
Nhưng mắt của Thú Tổ cũng dần ảm đạm, hiển nhiên không có vô địch như vậy…
– Ngươi?!
Trong mắt Thao Thiết tràn ngập oán độc cùng không cam lòng, vốn tưởng rằng là hy vọng kết quả vậy mà rơi vào tuyệt cảnh bỏ mạng…
– Nhận mệnh đi…
Ánh mắt Long Hoàng bình tĩnh, nói:
– Bổn hoàng sẽ báo thù cho các ngươi, trấn áp tân thời đại Thú Hoàng.