Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2339
Chương 2339 – Thanh âm thần bí đến từ Tinh Không (2)
Trần Thư không có để ý đến tâm tư của linh hồn di tích mà là nghĩ tới cái gì, nói:
– Đúng rồi, Phương Tư tỷ, nếu có tình huống gì ngươi hãy nắm lại bàn tay Thời Không Ấn Ký, ta sẽ nhanh chóng đi tới.
– Ừm.
Phương Tư nhìn ấn ký trong tay, cười yếu ớt gật đầu.
– …
Linh hồn di tích một bên đã hoàn toàn hết nói nổi, không ngờ ta lại trở thành người xấu?
…
Đang lúc tâm tình Trần Thư vui sướng, thời điểm chuẩn bị mở hai di tích khác, một đám sinh vật Truyền Kỳ lại đang phải chịu đựng…
Bên trong Tinh KHông mênh mông, Thao Thiết cùng một đám Đại Hung đang lang thang không mục đích. Sắc mặt bọn chúng cảnh giác, thỉnh thoảng nhìn bốn phía xung quanh, trong lòng tràn ngập kiêng dè cùng hoang mang.
Lúc trước tổng cộng có chín con trốn vào bên trong Tinh Không, hiện giờ hơn nửa năm trôi qua bọn chúng lại tiếp tục có hai Đại Hung ngã xuống, vô cùng chật vật không còn uy thế của Truyền Kỳ.
Bọn chúng hiện giờ vẫn đang quanh quẩn ở cận kề cái chết, ngay lập tức có thể toàn quân bị diệt.
Một con Đại Hung nhìn phía Thao Thiết, nói:
– Thật sự không có đường sống sao?
Lang thang nửa năm, bọn chúng không có tìm được một mảnh đại lục nào, giống như bị trục xuất.
Tinh Không cô tịch làm cho tinh thần bọn chúng có chút không chịu nổi, Thao Thiết không có trả lời, chỉ là trong lòng càng trở nên trầm trọng.
Nó vốn tưởng rằng trốn vào Tinh Không ít nhất cũng có một con đường sống, nhưng suy nghĩ của nó quá đơn giản.
Tinh KHông xác thật là mộ địa của Truyền Kỳ.
Hiện tại bọn chúng muốn trở lại Lam Tinh đã là một điều xa vời, Thời Không Tinh Không là thác loạn, bọn chúng giống như con kiến trong biển rộng sớm đã bị lạc mất phương hướng.
Duy nhất có thể làm dường như chỉ có chờ chết…
Có lẽ là một năm, có lẽ là hai năm, bọn chúng làm sinh vật đứng đầu sẽ toàn quân bị diệt…
– Bổn Hoàng hận…
Trong mắt Thao Thiết có hận ý ngập trời, mỗi khi nghĩ đến bản thân bị một đám con kiến đuổi tới Tinh Không, trong lòng lại bốc lên sát ý.
Nhưng đáng tiếc nó hiện tại chỉ có thể phẫn nộ trong bất lực…
Đại Hung khác thấy bộ dáng Thao Thiết đã tập thành thói quen, không có để ý tới mà là nhìn phía Tinh Không mênh mông.
Tất cả cảm xúc trong lòng bọn chúng tuôn ra cuối cùng hoá thành một tiếng thở dài. Mỗi một con Đại Hung trước mắt đều là tung hoành mấy ngàn năm trên thế gian, thật không ngờ cuối cùng vậy mà kết thúc bằng cách này…
Nhưng ngay lúc không khí đám Đại Hung trầm thấp, một thanh âm đứt quãng giống như một làn khói nhẹ phiêu đãng trong lòng mỗi con Đại Hung.
– Đến…tới tìm ta…
– Hả?!
Đám Đại Hung sững sờ, nhưng sau đó không có để ý đều nghĩ bản thân đã xuất hiện ảo giác.
Nhưng ngay sau đó, thanh âm này lại lần nữa vang lên:
– Đến…nhanh tới…
Lúc này, đám Đại Hung nhìn nhau một cái, nhìn ánh sáng trong mắt nhau đều ý thức được cái gì.
Sắc mặt Thao Thiết chấn động, nói:
– Các ngươi cũng nghe thấy?!
Đại Hung còn lại gật đầu, trong mắt cũng toả ra ánh sáng lấp lánh, thậm chí toàn thân đều bắt đầu run rẩy.
Tinh Không cô tịch, vậy mà lại xuất hiện âm thanh?!
Hơn nữa quan trọng hơn chính là, lời bọn nó nghe được vậy mà là hung thú ngữ cao cấp, đây chính là hung thú Truyền Kỳ mới có thể nắm giữ!
– Ngươi là ai?!
Thao Thiết nhìn bốn phía hoang vắng, lớn tiếng rít gào.
Lúc này, nó cũng bất chấp có thể khiến cho sinh vật Tinh Không chú ý hay không. Đây chính là cọng cỏ duy nhất cứu mạng bọn chúng!
– Đến…nhanh tới…
Nhưng vẫn là lời nói cứng nhắc như cũ, không có trả lời câu hỏi của Thao Thiết. Đám Đại Hung liếc nhau một cái, đều có vẻ suy nghĩ.
– Thao Thiết, chúng ta nên làm gì bây giờ?
– Đi tìm nó!
Thao Thiết do dự một chút sau đó quyết đoán làm ra quyết định!
Nếu tiếp tục lang thang, kết cục của chúng nó chỉ có thể là toàn quân bị diệt, hiện giờ bọn chúng đã không còn lựa chọn, nhất định phải nắm bắt được một cơ hội.
– Được! Vậy đi!
Đại Hung khác gật đầu, nhìn về phía trước. Bọn chúng tuy rằng là cơ thể bị thương nặng nhưng vẫn có được cảm giác của Truyền Kỳ, có thể nhận ra được nơi phát ra thanh âm.
Nhất thời, thanh âm thần bí giống như một ngọn hải đăng, chỉ dẫn đám Đại Hung đi trong Tinh Không…
Thời gian hai tháng dần trôi qua, một đám Đại Hung trong Tinh Không cẩn thận đi về phía trước, may mắn chính là bọn chúng không có gặp sinh vật thần bí trong Tinh Không tập kích, an ổn vượt qua đoạn thời gian này.
Lúc này bọn chúng không còn thấp thỏm như lúc trước, trong lòng không khỏi dấy lên một chút hy vọng.
– Tiếng nói càng ngày càng rõ ràng…
Trong mắt Thao Thiết có vẻ hy vọng, giống như đã tìm được cơ hội sống sót.
Rất nhanh bọn chúng lại đi thêm không biết được bao nhiêu ngàn bước. Lúc này, bên tai đám Đại Hung lại lần nữa truyền đến tiếng nói:
– Các ngươi rốt cục cũng đến đây? Vì sao chật vật như vậy?
Vừa nghe lời này, thân hình đám Đại Hung trì trệ, trong mắt tràn ngập vẻ kích động. Thanh âm vốn lạnh lùng máy móc rốt cục có thay đổi, hơn nữa cũng có nội dung mới hiển nhiên là có con sinh vật nói chuyện.
– Ngươi rốt cục là ai?
Thao Thiết không có trả lời câu hỏi của đối phương, mà là rít gào nói.
– Tiểu Thao Thiết, ngươi cảm thấy ta là ai?!