Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2337
Chương 2337 – Chinh phục di tích là đơn giản như vậy
Con thỏ gật đầu, đồng thời Thời Không Lực lưu chuyển bao phủ thông đạo không gian trước mắt. Nó không cần cưỡng ép thay đổi tốc độ dòng chảy của thời gian, tuy rằng hiện tại nó miễn cưỡng có thể làm được nhưng rất hao phí sức mạnh, thậm chí sẽ làm bị thương đến căn nguyên.
Con thỏ chỉ cần làm một thứ, đó chính là lừa gạt!
Chỉ cần làm cho quy tắc của di tích cho rằng hiện tại chính là thời điểm mở di tích, như vậy đã đủ rồi.
Thời KHông Lực lưu chuyển, bao phủ thông đạo di tích phía trước. Tuy chỉ có thời gian một phút nhưng đối với di tích mà nói, lại giống như đã trôi qua một năm rưỡi.
Này không phải thật sự thay đổi tốc độ chảy của thời gian mà chính là khiến cảm giác quy tắc của di tích bị lừa.
Đối với sinh vật còn sống mà nói, loại thủ đoạn này rất khó có tác dụng nhưng quy tắc di tích chính là vật chết, tất nhiên không có khả năng nhìn thấu thuật che mắt của con thỏ.
Rất nhanh, trong ánh mắt mong chờ của Trần Thư, thông đạo di tích phía trước run lên vậy mà thật sự hiện ra.
– Quả nhiên có thể!
Trần Thư liếm môi, trong mắt có vẻ hưng phấn giống như tội phạm sắp có được bảo tàng.
– Long Tộc Di Tích, ca ca đến đây!
Long Tộc Di Tích không phải lần đầu tiên mở ra, lúc trước Phương Tư đã từng đi vào trong đó mượn dùng lực lượng bên trong đột phá lên Hoàng Kim cấp.
Nhưng lần trước chỉ mở phạm vi nhỏ chỉ như là thử đồ mà thôi, hiện tại dưới thủ đoạn của Trần Thư, một toà đại hình di tích này thật sự là mở ra toàn bộ!
– Đi!
Thông đạo gần như vừa thành hình, Trần Thư đã dẫn theo con thỏ tiến vào di tích trước mắt. Tầm mắt vừa chuyển, hắn cũng đã đi tới bên trong di tích.
Chỉ thấy Trần Thư đang đứng ở phía trên tầng mây giống như đứng trên không trung. Mà ở phía trước hắn có một đầu rồng tràn ngập uy nghiêm nhìn chăm chú vào hắn, thân thể to lớn thì ẩn nấp bên trong biển mây.
Cự long không có hơi thở sinh mệnh, mồm to của nó há ra tạo thành một con đường tối đi thẳng tới bên trong cơ thể…
[Thí luyện đang mở ra…]
Lúc này, trong đầu Trần Thư vang lên tiếng gợi ý cứng nhắc, mà hai mắt của cự long xuất hiện một chút ánh sáng, giống như đang mở ra thí luyện.
Nhưng Trần Thư trực tiếp không nhìn, hiện tại hắn đã không cần tham gia khảo hạch để đạt được thưởng, này đã có chút quá thấp…
– Tìm tới vị trí linh hồn di tích.
Hắn sờ con thỏ, ra lệnh cho nó. Con thỏ gật đầu đồng thời đôi mắt xuất hiện ánh sáng màu vàng, bắt đầu tìm kiếm toàn bộ di tích trước mắt.
Rất nhanh, sắc mặt nó khẽ động không nhìn cự long mà nhìn về một hướng khác.
Ngay sau đó, Trần Thư cùng với con thỏ thuấn di biến mất tại chỗ, thẳng tới linh hồn di tích.
Rống!
Có lẽ là bởi vì hắn làm trái quy tắc, cự long vốn giống như vật chết giống như sống lại. hơi thở Nguỵ Truyền Kỳ bao phủ nhưng không có ảnh hưởng tới Trần Thư, thậm chí còn không bắt được tung tích của hắn.
Hiện tại, quy tắc của Trần Thư mới là quy tắc!
Cùng lúc đó, sâu bên trong di tích, một con kim sắc tiểu long có sắc mặt kinh hãi, nhìn Trần Thư không ngừng thuấn di nhất thời trong lòng thậm chí còn có chút bất an.
Nó đang ở nhà ngủ ngon, một tên tội phạm trực tiếp vọt vào đây?
Hơn nữa hiện tại không phải thời điểm di tích mở ra, đối phương vậy mà có thể không nhìn quy tắc mà cưỡng ép tiến vào?
Thực lực này, chỉ sợ đã không kém chủ nhân của nó…
– Này mẹ nó là biến thái từ nơi nào?!
Đầu óc linh hồn di tích ong ong, trong lòng luống cuống không biết nên đối phó thế nào.
– Hả? Biến mất?!
Ngay lúc này, tâm thần nó chấn động chỉ thấy hình ảnh của Trần Thư vậy mà biến mất, một cỗ dự cảm xấu xuất hiện, nó dường như là có phát hiện nhanh chóng quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một gã thanh niên mặt tươi cười như ánh mặt trời, lẳng lặng nhìn nó…
– Ngươi?!
linh hồn di tích bản năng rút lui mấy mét, trong mắt bao phủ vẻ kiêng dè. Trong phút chốc, nó trực tiếp sử dụng lực lượng của di tích muốn khống chế đối phương.
Nhưng sau đó nó sững sờ, đối phương tuy rằng ngay ở trước mắt nhưng giống như ở trong một thời không khác, lực lượng di tích căn bản không bao vây được.
Tuy được xưng là một trong những người đứng đầu di tích nhưng thật ra sức chiến đấu của nó cũng chỉ là Nguỵ Truyền Kỳ, ngay cả một sợi lông của Trần Thư cũng không sờ được.
– Ngươi rốt cuộc là ai?
linh hồn di tích nhìn chằm chằm Trần Thư, thậm chí có chút nghi ngờ đối phương có phải là nhân loại hay không hay là một con hung thú cường đại nguỵ trang.
Trần Thư mỉm cười, nói:
– Nam Giang tội phạm, Trần Thư!
– …
linh hồn di tích nhất thời không biết nên nói thế nào, sau một lúc lâu nó mới chậm rãi nói:
– Ngươi muốn làm gì…
– Tiền bối không cần sợ, ta không phải người xấu.
– …
linh hồn di tích còn thật sự gật đầu, nó không lo đối phương có phải người xấu hay không mà là lo có phải người hay không…
Trần Thư mỉm cười, nói:
– Ta vượt qua ngàn dặm, lòng đầy thành ý chính là muốn nhận được truyền thừa của di tích, mong tiền bối thành toàn.
-??
linh hồn di tích lập tức giật mình, con mẹ nó bạo lực phá cửa, sau đó lại không nhìn quy tắc của di tích vậy mà còn dám nói lòng mình đầy thành ý?