Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2332
Chương 2332 – Thật tình mời ngươi lên bàn (2)
– Đây là?!
Đồng tử Hồn Long Hoàng rất nhanh co rút lại, trong lòng tràn ngập cảm giác hít thở không thông thậm chí không dám nhìn thẳng đối phương.
Chỉ là hư ảnh đã khiến nó tâm sinh chấn động, nếu thật sự là bản thể thật tái thế nó có chút khó có thể tưởng tượng được cấp bậc của đối phương.
Lúc này, [Long Hoàng Uy Áp] của con thỏ hoàn toàn ngăn cản Hồn Long Hoàng, sức chiến đấu của đối phương trực tiếp giảm xuống đến hai ba thành.
Đây là một trong nguyên nhân mà Trần Thư nhắm mục tiêu vào Hồn Long Hoàng, dù sao đối phương cũng thuộc sinh vật của long tộc.
Về nguyên nhân khác tất nhiên là bởi vì đối phương có cấp bậc là Truyền Kỳ Hạ Vị, ngày trước cũng đã tổn hại qua linh hồn phân thân, là người yếu nhất trong tân thời đại Thú Hoàng.
Quả hồng vẫn phải chọn bóp quả mềm…
Huống chi Trần thư vừa lúc có thù hận với nó, không bằng nhân cơ hội này kết thúc.
Lúc này, chiến ý trong lòng Hồn Long Hoàng tiêu tán, cũng biết được sức chiến đấu của mình kém rất nhiều lúc đỉnh, tất nhiên không muốn ở lại lâu.
Rống!
Nó rít gào một tiếng, linh hồn lực lượng trong cơ thể mãnh liệt trào ra chạy về phía trân trời.
Mặc dù có thiên cừu đại hận nhưng Hồn Long Hoàng vẫn thấy bảo mệnh quan trọng hơn…
– Chi chi——-
Giờ phút này, con thỏ thuấn di một cái, đi tới trên đầu Hồn Long Hoàng, cà rốt to lớn hung hăng chụp được.
Oanh!
Dưới sự thêm vào của Thời Không Lực, thân thể hư hoá của Hồn Long Hoàng thùng rỗng kêu to nhanh chóng kêu ra tiếng và bị thương.
Nó rít gào một tiếng, một đạo mâu linh hồn mạnh mẽ bắn ra, lại bị con thỏ dễ dàng tránh thoát.
Lúc này trong lòng nó cũng biết nguy cơ, thân hình vừa cử động nhanh chóng phân ra trên trăm cái phân thân linh hồn, chạy trốn về các hướng khác nhau.
– Hả?
Trần Thư sững sờ, thật không ngờ kỹ năng áp đáy hòm bảo mệnh của đối phương cũng đều ném ra. Quả thật là có chút nóng vội…
Nhưng con thỏ vẫn bình tĩnh như cũ, liên tục thuấn di đánh chết từng con phân thân linh hồn, [Chiến Đấu Bản Năng] của nó cũng không nhìn ra được ai là bản thể, chỉ có thể làm giết hết toàn bộ.
Cùng lúc đó, Husky cũng ra tay dưới trợ giúp của tiểu tinh linh, sức chiến đấu của nó cũng có thể so với Truyền Kỳ.
Nhất thời, phân thân của Hồn Long Hoàng liên tiếp ngã xuống, nhưng bản thể xen lẫn trong đó có vẻ hưng phấn, nó đã sắp đến biên giới đại lục, sắp chạy thoát được.
Hiện tại, trong lòng nó hạ quyết tâm trước tiên thông báo tin tức Trần Thư tới Thiên Thỏ cùng các loại Hung Hoàng. Ngay lúc bọn chúng đại chiến sinh tử, đối phương vậy mà đã mạnh tới mức này.
Nếu là không nhằm vào nhân loại, e là thế cục sẽ nghịch chuyển.
– Hả?
Nhưng vào lúc này, nó cũng ý thức được có chỗ bất thường, tuy biên giới đại lục ở ngay trước mắt nhưng nó chậm chạp không thể tới gần hơn một chút.
– Không thể nào…
Thân hình Hồn Long Hoàng hoàn toàn hư hoá, tốc độ nhanh chóng tăng lên rất nhiều, nhưng trôi qua mấy phút, nó vẫn không thể tiếp cận được biên giới đại lục, giống như vẫn luôn lượn quanh ở tại chỗ.
Lúc này, một thanh âm trêu tức truyền đến:
– Tiểu Hồn, không phải chạy trốn, ngươi không chạy thoát lĩnh vực của ta được đâu.
Chỉ thấy Trần Thư cùng với Khế Ước Linh tiến đến, về phần phân thân còn lại của đối phương tất nhiên toàn bộ đều đã bị diệt.
Lúc này, Trần Thư thản nhiên nói:
– Lĩnh vực này đã chôn vùi chín con Đại Hung, ngươi chết trong này cũng là hợp tình hợp lý.
– Chín con?!
Trong lòng Hồn Long Hoàng chấn động, nhìn Trần Thư, lẩm bẩm nói:
– Chín con Đại Hung đó, là ngươi giết?!
– Đương nhiên.
Trần Thư nhếch miệng cười, nói:
– Ta chuẩn bị đại yến cấp bậc Truyền Kỳ, hiện tại thật tình mời ngươi lên bàn, như thế nào?
– Rống!
Hồn Long Hoàng gầm thét một tiếng, trong mắt tràn ngập tức giận, con hàng này quá không phải người…
Đối phương nói lên bàn chắc chắn là bắt nó thành nguyên liệu nấu ăn trên bàn…
Trần Thư thấy tâm tính Hồn Long Hoàng có thay đổi trực tiếp lệnh Khế Ước Linh tiến lên khai chiến.
Nhất thời hai bên lại giao chiến ở cùng một nơi, Hồn Long Hoàng vốn không phải là đối thủ của Trần Thư hơn nữa lòng sinh sợ hãi đã không còn một chút lực chống lại.
Rất nhanh, trên người nó toàn là vết thương, Thời Không Lực Lượng không ngừng từng bước xâm chiếm cơ thể linh hồn của nó, dần dần khiến nó đi tới con đường tử vong.
Mà lúc này, Hồn Long Hoàng lại lần nữa kéo dài khoảng cách, điên cuồng hét lên một tiếng:
– Ngươi không giết được ta!
– Vẫn còn mạnh mồm sao?
Trần Thư nhíu mày, nói:
– Ngươi không nhìn xem bản thân mình bị đánh thành cái gì?
– Nếu ta là ngươi, hiện tại đã chuẩn bị chạy trốn.
Ánh mắt Hồn Long Hoàng tàn độc, nói:
– Thú Hoàng khác đã sắp tới!
– Vậy để cho bọn chúng đến đây đi.
Trần Thư nhún vai, không có bị đối phương doạ mà còn để Khế Ước Linh tiến lên truy kích.
Hồn Long Hoàng kêu thảm nói:
– Là sự thật, trên người ta có rễ của Ám Minh Thụ Hoàng!
Dứt lời, miệng khổng lồ của nó hộc ra một cái rễ cây màu đen, bên trên bao phủ bởi lực lượng thần bí.
– Thật sự có?
Trần Thư nhíu mày, ngược lại có một chút bất ngờ.
– Chín con Đại Hung ngã xuống khiến cho chúng ta nghi ngờ là Thiên Kỵ Sĩ làm.