Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2329
Chương 2329 – Các tiểu đệ, chờ bổn hoàng chở về (2)
Về phần vì sao nói từ ‘lại’, tất nhiên là nghĩ tới nam nhân kia…
– Thiên Thỏ, ngươi không phải nửa đường trở về qua vài lần sao? Không có nhận thấy một chút bất thường?!
Ánh mắt Cửu U Cự Mãng lạnh lùng như băng, thậm chí còn chứa một chút nghi ngờ.
Tuy Thiên Thỏ tạm thời là thủ lính nhưng nếu là làm ra loại chuyện này, Thú Hoàng khác cũng sẽ không khách khí với nó.
– Đáng chết…ta bị lừa…
Thiên Thỏ cau mày, lại lần nữa đi tới vị trí cửa vào.
Thú Hoàng khác cũng theo sát tới, lo lắng Thiên Thỏ sẽ nhân cơ hội bỏ trốn mất dạng.
Đám Thú Hoàng sững sờ, ngược lại cũng đều tản ra cảm nhận sau đó nhanh chóng đã nhận ra bất thường.
Chỉ thấy trong cảm giác của bọn chúng, ở sâu bên trong vẫn che kín các loại tài nguyên cao cấp giống như chúng nó vừa rồi nhìn tất cả chỉ là ảo giác mà thôi.
– Tình huống gì đây?!
Thú Hoàng cũng giật mình, đồng loạt nhìn về phía Thiên Thỏ muốn có được một giải thích hợp lý.
Mà lúc này, Thiên Thỏ cũng đi tới chỗ Thiên Kỵ Sĩ ngồi ngay ngắn trước mặt. Đối phương vẫn có hơi thở hỗn loạn như cũ, một bộ dáng trọng thương chưa lành nhìn qua tất cả đều bình thường.
Nhưng lại lộ ra bất thường, chữa thương một năm đối phương vẫn chưa có khôi phục lại? Hơn nữa chỉ dùng chút này tài nguyên? Không khỏi quá đức độ?
Thiên Thỏ không có do dự thêm, mắt trái tràn ngập ánh sáng màu tro một đạo Hoá Thạch Lực mạnh mẽ xuất hiện.
Hai mắt Thiên Kỵ Sĩ vẫn nhắm nghiền như cũ, không có phản ứng gì trực tiếp bị hoá đá ngay tại chỗ.
Oanh!
Phút chốc, Thiên Kỵ Sĩ hoá thành tượng đá bị vỡ nát ngay tại chỗ. Các Thú Hoàng còn lại đồng loạt ngẩn ra, lúc này cảm giác của bọn chúng khôi phục lại bình thường.
Chỉ thấy toàn bộ tài nguyên sâu bên trong đều tiêu tán không thấy, chỉ có một chút tài nguyên ở lối vào để che mắt người khác, cùng với cảm giác lúc trước hoàn toàn khác nhau.
Hiện tại chúng nó mới hiểu được, vậy mà lại bị Thiên Kỵ Sĩ lừa gạt?!
– Giả thân?!
Hai tròng mắt của Thiên Thỏ dần dần trở nên lạnh như băng, trong lòng hiểu được bản thân là bị tính kế…
Nó tuy rằng trên đường trở về đếm rõ số lượng nhưng chỉ vội vàng nhìn qua tình hình của Thiên Kỵ Sĩ, buông lỏng cảm giác sau đó vội vàng rời khỏi.
Nó bận việc đuổi giết Đại Hung, không có thời gian kiểm kê tài nguyên bên trong huống chi hành động này làm tổn thương lòng của công thần.
Này cũng làm cho vậy mà thực bị đối phương đạt được.
– Hả? Có cái gì.
Lúc này, Sa Hoàng nhìn giả thân của Thiên Kỵ Sĩ bị vỡ nát tại chỗ chỉ thấy trên mặt đất có một khối đá màu đen.
Thiên Thỏ nhặt hòn đá lên, Thú Hoàng khác cũng vây quanh lại chỉ thấy mặt trên khắc một câu:
– Các tiểu đệ, chờ bổn hoàng trở về!
Phanh!
Trong phút chốc, Thiên Thỏ trực tiếp bóp nát hòn đá trong mắt có một mạt tức giận cũng sát ý.
Chúng nó trăm cay nghìn đắng lật đổ thống trị của Đại Hung, kết quả cuối cùng bị Thiên Kỵ Sĩ bày kế?!
Một loại cảm giác nổi giận, bị nhục, không cam lòng nổi lên trong lòng. Hơn mười con Thú Hoàng chúng nó vậy mà tất cả đều bị Thiên Kỵ Sĩ trêu chọc?!
Tuy chúng nó nắm trong tay toàn bộ thế giới, tài nguyên về sau còn có thể không ngừng xuất hiện nhưng này lại cần rất nhiều thời gian mới có được.
Thú Hoàng hiện tại, có thể nói là một đám nghèo nàn…
– Nó không dám đi tới Tinh Không, bắt đầu tìm!
Ánh mắt Thiên Thỏ lạnh như băng, trong lòng đã có sát ý.
Hiện tại xem ra cái gọi là hành động liều mạng của đối phương, cũng chỉ là khổ nhục kế mà thôi.
Đúng lúc thời điểm các đại Thú Hoàng chuẩn bị hành động, Cửu U Cự Mãng mở miệng:
– Không phải xúc động…
Ánh mắt nó có suy nghĩ, không có bị tức giận làm choáng váng đầu óc mà mở miệng nói:
– Các ngươi không có lo lắng về thực lực của nó sao?
Lúc này, đám Thú Hoàng sững sờ, nháy mắt thân hình run lên mặt vẻ kiêng dè.
– Có thể đánh lừa được cảm giác của Truyền Kỳ Thượng vị, dám nhảy vào trong cơ thể của Thanh Ma Long, thực lực của nó chắc chắn không chỉ đơn giản như bên ngoài.
Cửu U Cự Mãng mở miệng nói:
– Nếu hành động liều lĩnh chỉ sợ chúng ta sẽ có thương vong.
– Thế làm sao bây giờ? Mặc kệ sao?
Đôi mắt của Thiên Thỏ vẫn có tức giận, nói:
– Huống chi nếu chờ nó trở về, e là thời đại sẽ lại có thay đổi.
Chúng nó tuy rằng lật đổi Đại Hung, nhưng ai cũng không nghĩ qua chỉ có một vua mà là chuẩn bị chia cắt lãnh địa của thiên hạ, tự xưng vương.
Nhưng Thiên Kỵ Sĩ lại khác, dã tâm nó bừng bừng muốn trở thành tồn tại như Thú Tổ, nắm trong tay toàn bộ thiên hạ.
– Đương nhiên là cần có, ta chỉ nói là không phải xúc động.
Cửu U Cự Mãng lắc đầu, nói:
– Đội hình vẫn như cũ, thành lập đội hai ba người, phòng ngừa xuất hiện thương vong, nếu tìm được tung tích thì báo cho mọi người cùng hành động.
Các Thú Hoàng khác đều bình tĩnh lại, chúng nó thật vất vả mới lật đổ được Đại Hung, cũng không hy vọng sau này ngã xuống, đó không phải đơn thuần là mất máu sao?
Nhất thời các đại Thú Hoàng hợp thành một đám tiểu đội, rời khỏi chỗ tài nguyên.
– Hả?
Mà bên ngoài Trần Thư đang yên lặng chờ đợi, vừa thấy các đại Thú Hoàng nổi giận đùng đùng, ngay lập tức có chút ngây người.