Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2315
Chương 2315 – Cho ngươi ăn bể bụng luôn!
Theo Thanh Ma Long vẫn lạc, hắn hiểu rõ, đại thế của Đại Hung đã mất, hung thú phải thống nhất, điều này cũng có nghĩa, thời gian dành cho nhân loại không nhiều lắm.
– Nếu chúng ta không đối phó với Thiên Kỵ Sĩ trước đi?
A Lương xoa xoa đôi bàn tay, nói:
– Ta cảm giác ta có thể đánh bại hắn!
Hiện tại Thiên Kỵ Sĩ quá mức suy yếu, bất cứ lúc nào có thể sẽ chết bất đắc kỳ tử, thậm chí một trận gió cũng có thể giết hắn…
– Dẹp đi!
Trần Thư liếc mắt nhìn hắn, nói:
– Ngươi tin không, hiện tại một thượng vị Đại Hung toàn lực xuất thủ, cũng không phải đối thủ của Thiên Kỵ Sĩ, thậm chí còn khả năng bị phản sát.
– Không thể nào? Ta thấy nó đã sắp chết bất đắc kỳ tử.
– Ngươi không hiểu gì về nó rồi!
Trần Thư lắc đầu, nói:
– Hiện tại ai để mắt tới nó, chính là chịu chết.
…
Đám người ngược lại không hoài nghi Trần Thư, hắn đã nói như vậy, chứng minh Thiên Kỵ Sĩ quả thực là đang ngụy trang.
– Chúng ta vẫn nên đối phó Thao Thiết, độ khó rất nhỏ.
Trần Thư liếm môi, mở miệng nói:
– Các ngươi về tinh không di tích trước đi, đợi lát nữa ta sợ ngộ thương đến các ngươi.
Đám người nhẹ gật đầu, cũng không già mồm cãi láo, dù sao cũng là Truyện Kỳ ở giữa đại chiến, bọn họ không có tư cách tham dự.
Ngay lúc này, Trần Thư lại lần nữa nói:
– Lão Tạ, ngươi ở lại.
– Ta?
Tạ Tố Nam ngơ ngác, nói:
– Ca, ta chỉ là một Vương cấp nhất tinh, Khế Ước linh chủ lực còn là hệ phụ trợ.
– Không có việc gì, ta không sợ ngộ thương đến ngươi.
– …
Khóe miệng Lão Tạ giật giật một cái, có thể đừng thành thực như vậy không…
Một lát sau, những người còn lại đều đồng tình nhìn lão Tạ một chút, sử dụng Thuấn Di rời đi…
– Ca, chúng ta nên làm gì bây giờ?
– Truy tìm Thao Thiết!
Trần Thư không chút do dự, mang theo Thỏ Không Gian Thỏ, hướng về phía Thao Thiết đang chạy trốn mà truy đuổi.
– Ngươi giúp ta lưu ý một cái, xem xem có thể tìm thấy Thao Thiết không.
Lão Tạ nhẹ gật đầu, sờ lên Trùng Điệp trên bờ vai, bây giờ Trùng Điệp đã tiến hoá nhiều lần, đẳng cấp đạt tới SS cấp, ngoại hình cũng có nhiều biến đổi, đã biến thành một tiểu tinh linh xanh lá.
Trùng Điệp toàn thân lục quang quanh quẩn, từng đạo năng lượng lực trường tản ra, tìm kiếm lấy mấy vạn mét bên trong khí tức cường đại.
Thời gian dần dần trôi qua.
Trùng Điệp cùng Thỏ Không Gian hợp tác rất nhanh tìm được tung tích của Thao Thiết.
– Phía trước sao?
Trần Thư nhìn lên trên mặt đất vẩy xuống thú huyết, trong đó tràn ngập khí tức kinh khủng, dẫn tới bốn phía hung thú nằm rạp trên mặt đất, không dám tiến lên trước kiếm ăn.
Sử dụng vài lần Thuấn Di, Trần Thư thành công đi tới trước mặt Thao Thiết.
Lúc này Thao Thiết thân dê mặt người, máu me khắp người, có thể thôn phệ vạn vật, miệng lớn cũng nứt toác ra, trên thân bị thương không nhẹ.
Có thượng vị Đại Hung, cũng là Thú Hoàng thời đại mới chủ yếu truy sát mục tiêu.
Lúc này nó vốn đang lo lắng trong lòng, vừa thấy được một tên nhân loại ngăn ở trước mặt, không khỏi sinh lòng nổi giận.
Grào!
Nó gầm thét một tiếng, ánh mắt căm ghét, không nói nhiều lời, chuẩn bị tiến đến miểu sát.
Ở bên cạnh, Trần Thư bị giam cầm, bản thân bị khống chế nhưng vẫn hướng về phía đối phương mà đi, nhưng hắn lại có thần sắc như thường, không có vẻ bối rối.
Xùy!
Chỉ thấy lúc này, Thỏ Không Gian thần sắc khẽ động, mấy đạo không gian bị vạch ra, cưỡng ép chặt đứt sự giam cầm.
Hả?
Thao Thiết thần sắc khẽ giật mình, lúc này mới nhìn thẳng lên đối phương, thôn phệ kỹ năng của nó có thể miểu sát dưới Truyện Kỳ, đối phương vậy mà tuỳ tiện có thể tránh thoát?
– Huynh đệ, đừng nóng ta, ta tới có việc quan trọng.
Trần Thư nhếch miệng cười một tiếng, ra vẻ hiền lành…..
Hả?
Thao Thiết ngơ ngác, còn chưa kịp phản ứng, lúc đầu nó không tin tưởng, nhưng thấy đối phương chỉ triệu hoán ra một con Khế Ước linh, có vẻ không có dự định động thủ, trong lúc nhất thời có chút nửa tin nửa ngờ.
– Thuốc gì?
– Thuốc đòi mạng ngươi!
Trần Thư tay phải huy động như tàn ảnh, một bình Thú Hoàng dược bị hắn ném ra, thậm chí tạo thành một đường thẳng tắp…
-??
Nhìn thuốc mà hắn ném qua, hai mắt Thao Thiết tràn đầy vẻ tham lam, căn bản không có sức chống cự.
Nếu còn thượng vị Đại Hung, có thể sẽ sinh lòng kháng cự, sẽ không thôn phệ thú hoàng dược, dù sao Thần Kỳ Dược Tề có sức hấp dẫn không tưởng với sinh vật Truyện Kỳ, Rắn hai đầu cũng không ngăn cản được, nhưng thượng vị Đại Hung cũng chưa hẳn.
Nhưng mà, Thao Thiết lại là một ngoại lệ, lúc đầu nó trời sinh tính tham lam, yêu thích việc nuốt chửng vạn vật, hoàn toàn cự tuyệt không được sự dụ hoặc của Thú Hoàng dược….
– Ăn đi! Từ từ ăn!
Trần Thư liếm môi, một bình Thú Hoàng dược giá trị vạn ức ném ra, mặc dù vạn phần đau lòng, nhưng vì ban thưởng, hắn chỉ có thể hạ quyết tâm.
Nhưng đau nhất vẫn là Nguyên Tố Chi Linh cùng Huyền Võ Chi Linh, chủ nhân lưu truyền lại, lại bị tên này tiêu xài, có thể nói là có chút táng tận thiên lương…
– Cho ngươi ăn bể bụng luôn!
Trần Thư sắc mặt nghiêm nghị, động tác mau lẹ, trong nháy mắt ném ra mấy chục bình Thú Hoàng dược.