Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2309
Chương 2309 – Chỉ là đang thông báo cho ngươi mà thôi
Trần Thư mở miệng nói:
– Sau này hành động của các ngươi, lấy hình thức tiểu đội mà tiến hành, không thể tụ tập cùng một chỗ, cũng không thể tùy ý phân tán.
Bây giờ dị không gian càng ngày càng nhiều, mang ý nghĩa thế giới trở nên càng thêm hùng vĩ, hơn một trăm tên Vương cấp ngự thú sư, thật sự là dẫn không nổi gợn sóng gì.
Trừ phi bọn hắn biến thái như Trần Thư…
Nhưng mà có thể gây nên sự chú ý của Thú Hoàng, bây giờ cũng chỉ có Trần Thư.
Đám người đối với Thú Hoàng mà nói, thật sự không đáng giá nhắc tới, hung thú còn lại đánh không lại bọn hắn, trên cơ bản sẽ không xuất hiện nguy cơ gì.
– Trần Bì, chúng ta tùy ý ra vào di tích, có thể khiến Thú Hoàng cảnh giác hay không, lỡ như bị khóa định vị trí của tinh không di tích…
Phương Tư suy nghĩ, nói ra điều mình lo lắng.
Nếu đại bản doanh bị tìm tới, tin tưởng Thú Hoàng không ngại trước trảm thảo trừ căn của nhân loại.
– Sẽ không.
Trần Thư lắc đầu nói:
– Thỏ sẽ cùng các ngươi về tinh không di tích, sau này nó tiễn các ngươi rời khỏi di tích.
– Mặt khác, khoảng thời gian này, Thỏ sẽ bắt đầu chế tác Không Gian châu, các ngươi chỉ cần ở gần tỉnh Nam Thương, có thể trực tiếp sử dụng hạt châu, trở về di tích.
Lúc trước đại chủ giáo ‘ Không’ có thể chế tác bảo mệnh Không Gian châu, bây giờ Thỏ là đệ nhất Khế Ước linh không gian thế giới, đương nhiên cũng có thể làm được.
– Vậy thì không thành vấn đề.
Phương Tư nhẹ gật đầu, dựa vào thần kỹ thuấn di, quả thực sẽ không lưu lại một chút vết tích.
Hắn nhìn Trần Thư một cái, không nghĩ tới đối phương suy tính chu đáo như thế.
– Được rồi, chi tiết cụ thể, cùng một vài phương pháp bảo mệnh, chính phủ sẽ nói rõ với các ngươi.
Trần Thư khoát tay áo, nói:
– Các vị rời đi trước đi.
Nói xong, Thỏ phóng xuất ra hơn ngàn đạo Không Gian ấn ký, chuẩn bị trực tiếp dẫn người đi.
Đám người nhìn Trần Thư, cùng nhau bái một cái, sau đó bị quang mang bao phủ, về tới trong tinh không di tích.
Nơi đây chỉ để lại vẫn đám người A Lương vẫn đang ngơ người…
– Được rồi.
Trần Thư lườm bọn hắn một chút, nói:
– Động tác này duy trì nửa tháng, không mệt mỏi sao?
– Giúp ta làm việc chia cho các ngươi ít Tư Nguyên.
Nghe xong lời này, tất cả mọi người thần sắc chấn động, đồng loạt nhìn về phía Trần Thư, trong mắt có vẻ kích động.
– Tội phạm ca, ngươi muốn ta làm gì ta đều có thể làm được!
Vương Tuyệt nhích lại gần, dường như đã chuẩn bị xong tất cả.
– Ngươi đừng làm người ta buồn nôn? Nhưng mà ta thích… Hắc hắc ~~
-??
Vương Tuyệt nháy mắt thần sắc chấn động, lui mấy bước, trên mặt hiện lên vẻ cảnh giác nói:
– Ngươi đừng náo… Ta đùa thôi…
Hắn thật sự sợ Trần Thư xúc động…
Nhìn dáng vẻ bỉ ổi của đám bằng hữu mình, trong mắt Trần Thư có vẻ hài lòng, nói:
– Thật ra nhiệm vụ rất đơn giản, châm ngòi quan hệ giữa Thú Hoàng, tốt nhất là để bọn chúng mỗi ngày đánh nhau! Đây đúng là chuyện mà các ngươi chuyên nghiệp nhất rồi.
– Hả? Là cái này sao?
A Lương ngơ ngác nói:
– Vấn đề là, hiện tại quan hệ của bọn nó cũng không tốt.
– Còn chưa đủ!
Trần Thư lắc đầu, nói:
– Tốt nhất là không chết không thôi, thời thời khắc khắc đều sinh tử đại chiến.
Hắn chuẩn bị phối trí Thú Hoàng dược, lại lần nữa bắt đầu săn giết Thú Hoàng, đương nhiên cần phải có càng nhiều mục tiêu trọng thương.
– Cái này không thành vấn đề.
Đám người A Lương khẽ gật đầu, phương diện này, bọn họ quả thực chuyên nghiệp…
– Thỏ sẽ cùng các ngươi hành động, không cần lo lắng an toàn sinh mệnh.
Có Thỏ Không Gian bảo hộ, cho dù là thượng vị Truyện Kỳ, đều không thể giữ chân bọn hắn.
– Được!
Nghe xong lời này, đám người tràn đầy lòng tin, trực tiếp tiếp nhận nhiệm vụ này.
– Cái kia, thù lao của chúng ta tính thế nào…
– …
Trần Thư lắc đầu, nói:
– Làm sao ta có thể bạc đãi các ngươi được chứ?
– Căn cứ vào chuyện các ngươi hoàn thành, đến lúc đó ta sẽ cho năm đến mười tỷ Tư Nguyên.
– Thật hay giả đấy?
Đám người thần sắc chấn động, thoáng chốc hào hứng, chuyện này đối với bọn hắn mà nói, là một món khổng lồ.
– Đương nhiên là thật.
Khóe miệng Trần Thư đang lên ý cười khó hiểu, nói:
– Cố gắng đi.
Đám người A Lương khẽ gật đầu, sau đó cùng Thỏ Không Gian rời khỏi Nguyên Tố linh cảnh.
Đến tận đây, trong toàn bộ di tích chỉ còn lại có Trần Thư cùng Nguyên Tố Chi Linh.
– Sao ta cảm giác có bẫy nhỉ?
Nguyên Tố Chi Linh phe phẩy cánh, luôn cảm thấy lời nói của con hàng này có chút vấn đề…
– Có thể có bẫy gì chứ?
Trần Thư khoát tay áo, sau đó đóng lại không gian thông đạo di tích, hoàn toàn phong bế nó.
– Ta có thể tùy ý sử dụng những tư nguyên này?
– Một mình ngươi cũng ăn không vô nhiều như vậy, tốt nhất là cùng những người khác cùng nhau sử dụng.
– Sau này hãy nói.
– …
Nói xong, Trần Thư trực tiếp chìm vào đáy hồ, chuẩn bị bắt đầu kế hoạch phối dược…
Di tích chi linh đứng ở dưới cây.
Thì ra là ngươi chỉ đang thông báo với ta, không phải đang cùng ta thương lượng…
Thời gian dần dần trôi qua.
Thế giới hỗn loạn vẫn chưa kết thúc, nội bộ hung thú xung đột trở nên càng thêm kịch liệt.