Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2308
Chương 2308 – Điều này so với giết bọn hắn còn khó chịu hơn (2)
– Ta một chút phần thưởng cũng không có.
Trần Thư nhún vai, thản nhiên nói.
– Không có?
A Lương mở to hai mắt nhìn, trong nháy mắt nói:
– Ngươi không phải là ngay từ đầu đã bị đào thải chứ?
– Ta…
Trần Thư đang muốn mở miệng, lại bị đối phương cắt đứt.
Chỉ thấy A Lương cố nén khóe miệng ý cười, an ủi:
– Nhưng mà ngươi cũng không cần thương tâm, cửa thứ nhất là khảo nghiệm mức độ nắm giữ kỹ năng, bàn về tính thao tác, đích thật là có chút không quá thích hợp với tội phạm ca ngươi…
– Ta nói là…
Trần Thư nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn, nói:
– Mặc dù ta không có phần thưởng, nhưng ta là là người phát thưởng cho các ngươi.
– Hả?
A Lương thần sắc thoáng chốc giật mình, trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng.
– Có ý gì?
– Không nghe hiểu sao?
Phương Tư liếc mắt nhìn hắn, nói:
– Hiện tại di tích này, là của hắn rồi!
Nàng ngược lại không hề cảm thấy ngoài ý muốn, những người còn lại tiến về di tích chỉ lấy chút thưởng tăng thực lực bản thân.
Nhưng con hàng này không giống vậy.
Nếu không đóng gói di tích mang đi, đoán chừng ban đêm cũng ngủ không ngon…
– Ngươi?
A Lương há to miệng, ngược lại giật mình, nói:
– Ngươi tiếp quản?
– Di tích chi linh tiền bối tuệ nhãn thức anh, thấy ta phẩm đức cao thượng, năng lực xuất chúng, chọn ta làm người thừa kế di tích.
Trần Thư thần sắc tự nhiên, nói:
– Có vấn đề gì không?
Những lời này, ngược lại khiến di tích chi linh tâm tình vui vẻ, ngược lại hảo cảm đối Trần Thư cũng tăng lên không ít.
Mặc dù trước đó có hơi như phường trộm cướp, nhưng trước mặt những người khác, vẫn cho nó chút thể diện.
– …
A Lương nháy mắt trầm mặc, ngước mặt bốn năm mươi độ nhìn bầu trời, một cỗ nhàn nhạt ưu thương tràn ngập ra.
Hắn còn cho rằng Trần Thư thất bại…
Thì ra con hàng này đã trực tiếp trộm nhà luôn rồi?
Hiện tại xem ra, hắn trải qua thí luyện, chẳng qua chỉ là tiểu đả tiểu nháo mà thôi…
Thời gian dần dần trôi qua.
Đám người Lão Tạ cũng lục tục hoàn thành thí luyện, bởi vì thực lực khác biệt, bọn hắn giành được phần thưởng đương nhiên cũng khác biệt.
Nhưng mà dưới sự trợ giúp hết mình của Trần Thư, chí ít mỗi người đều giành được phần thưởng lớn nhất.
Lúc này, đám người Trần Thư đi tới hạch tâm chi địa, nhìn thấy A Lương ưu thương, con hàng này làm sao thế…
– Hắn sao thế…
Lão Tạ ngơ ngác, trong lúc nhất thời không hiểu rõ tình huống.
– Không có gì, phát bệnh mà thôi.
Trần Thư lắc đầu, nói:
– Đoán chừng là bởi vì ta trở thành người thừa kế di tích, khó tiếp nhận, nhưng mà các ngươi hẳn là có thể tiếp nhận nhỉ?
– Ngươi trở thành người thừa kế di tích?
Một lát, đám người cũng bày ra điệu bộ y như A Lương, đều ngửa mặt bốn mươi lăm độ nhìn bầu trời, tràn đầy ưu thương…
Cái này so với giết bọn hắn còn khó chịu hơn…
Lại là một tháng trôi qua.
Đám người lục tục hoàn thành phần thí luyện của mình, đồng thời được Trần Thư dẫn đến hạch tâm chi địa.
– Lão sư, bọn hắn sao thế…
Vương Dịch Trần chỉ đám người A Lương như điêu khắc, trong lúc nhất thời có chút mơ màng.
– Không cần phải để ý đến bọn hắn.
Trần Thư khoát tay áo, nói:
– Tăng lên thế nào?
– Rất tốt!
Trong mắt Vương Dịch Trần tràn ngập hưng phấn, bắt đầu không kịp chờ đợi nói phần thí luyện của mình.
Từ khi lần trước Trần Thư giải quyết Lăng Trần, cứu đối phương, Vương Dịch Trần đối với hắn càng thêm tôn kính.
– Không tồi…
Trần Thư nhìn đám người, hiểu rõ mỗi người bọn họ đều chiếm được tấn thăng to lớn.
– Được rồi, tất cả mọi người đã đạt được ban thưởng, tạm thời về trước đi.
Hắn cười cười, nói:
– Đoạn thời gian này lịch luyện cũng rất mệt nhọc, nghỉ ngơi thật tốt đi.
– Lão sư, ngài không quay về sao?
– Ta không trở về, ta muốn ở chỗ này phối dược.
Trần Thư lắc đầu, nói:
– Kế tiếp di tích cỡ lớn mở ra là một năm sau, các ngươi nghỉ ngơi xong là có thể xuất thế lịch luyện.
– Chúng ta có thể rời khỏi tinh không di tích sao?
Đám người ngơ ngác, trong mắt có vẻ kích động.
Đây là lần dầu tiên trong ba năm rưỡi này bọn hắn rời khỏi di tích, nghĩ đến sau này có thể rời đi bất cứ lúc nào, cảm xúc không khỏi bành trướng.
Trần Thư gật đầu nói:
– Có thể, nhưng mà giới hạn cho các ngươi một nhóm người này.
– Lão sư, cần chúng ta làm gì sao?
Vương Dịch Trần suy nghĩ, thời điểm này đương nhiên không thể để bọn hắn ra ngoài tản bộ, tất nhiên là có nhiệm vụ…
– Không sai.
Trần Thư nhẹ gật đầu, nói:
– Gần đây Dị không gian mới trên Lam Tinh càng ngày càng nhiều, bên trong mặc dù nguy hiểm trùng điệp, nhưng Tư Nguyên cực kỳ phong phú, với lại cũng có thể rèn luyện năng lực thực chiến của các ngươi.
Từ khi Cấm Vụ Đại Hung xuất thế, số lượng mảnh vỡ Đại Lục giáng lâm đến Lam Tinh khá nhiều.
Dù sao xung quanh dị không gian mới có thể sẽ có cấm bụ, trong đó cũng có Đại Hung tồn tại.
Đây đối với nhân loại mà nói có lợi có hại, mặc dù thực lực hung thú bành trướng, nhưng nhân loại cũng có thể thừa cơ cướp đoạt Tư Nguyên, với lại thế cục cũng sẽ càng thêm hỗn loạn.
– Mặt khác, chính phủ sẽ chia các ngươi thành từng tiểu đội.