Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2305
Chương 2305 – Chân tướng phơi bày (2)
Nhưng mà Tinh Thần Di Tích bởi vì bị nhân loại khai phát quá lâu, dẫn đến lực lượng trong cơ thể cùng Tư Nguyên đã tiêu hao kha khá.
Nhưng Nguyên Tố linh cảnh trước mắt chưa mở ra, lại là đỉnh tiêm di tích, Tư Nguyên tất nhiên là tương đối phong phú…
– Thú Hoàng dược… có rồi…
Trần Thư hưng phấn trong lòng nhưng kỳ thật cũng không khỏi dâng lên một điểm nghi hoặc.
Bất hủ Tinh Linh vậy mà đứng về phía hắn, hẳn là nhân cách cùng mị lực của mình thật sự đã chinh phục được đối phương?
Mà giờ khắc này, bên trong di tích Tinh Linh nhịn không được lệ rơi đầy mặt, trong lòng bùi ngùi mãi thôi:
Con hàng này cuối cùng cũng có di tích mới rồi…
Nếu không chọn người tới hỗ trợ chia sẻ, sớm muộn gì cũng có một ngày nó sẽ bị Trần Thư ép khô…
– Phượng hoàng, vậy mà cùng ta có nạn cùng chịu, không hổ là huynh đệ tốt năm đó của ta…
…
– Đi theo ta…
Nguyên Tố tiểu điểu phe phẩy cánh, mang theo Trần Thư đi đến di tích hạch tâm chi địa.
– Tốt tốt…
Trần Thư kích động, vội vàng đi lên.
Rất nhanh, di tích chi linh mang theo hắn, đi tới một chỗ không gian đặc thù.
Chỉ thấy trước mắt của hắn là một mảnh nước hồ ngũ thải, mà trong hồ, đang có một cây ngô đồng to lớn đứng sừng sững, giống như nối tiếp đến bầu trời.
Di tích chi linh hai cánh chấn động, vượt qua mặt hồ, đi tới trên cây.
Trần Thư cũng thuấn di một cái, đi tới dưới cây ngô đồng.
– Để nó tới làm người thừa kế của di tích đi…
Di tích chi linh nhìn Husky.
Lực lượng nguyên tố của đối phương cường đại, cho dù đồng cấp nó cũng kém xa tít tắp, khuyết điểm duy nhất là, trí thông minh cũng không quá cao…
– Không thành vấn đề.
Trần Thư không hề ngạc nhân, thân thể nhân loại không gánh chịu được di tích lực lượng, đương nhiên cần Khế Ước linh.
Nhưng mà Khế Ước linh của hắn, chẳng phải tương đương với bản thân hắn sao…
Di tích chi linh chi linh mở miệng nói:
– Để nó đến đây đi…
– Được.
Trần Thư vội vàng truyền đạt chỉ lệnh, bảo Husky tới gần cây ngô đồng.
– Ngao ngao!
Nó vừa đến dưới cây, trong nháy mắt bắt đầu dùng móng vuốt cùng miệng lấy vỏ cây, hai mắt tràn đầy quang mang trí tuệ….
– …
Di tích chi linh nhìn con hàng này, trong lòng lần nữa dâng lên một chút bất an…
Con hàng này thật sự có thể đảm nhiệm người thừa kế di tích sao?
Chủ nhân lừng lẫy một đời, không phải hủy trên người con chó ngốc nghếch này sao…
– Ách…
Trần Thư cũng nhận ra đối phương xoắn xuýt, vội vàng nói:
– Nó chỉ là ngẫu nhiên phát bệnh, lúc nào cũng rất khỏe mạnh.
Nói xong, hắn ấn đầu chó, ôm nó từ trên cây xuống.
– Không cho phép cử động động!
Trần Thư chỉ chỉ Husky, lệnh nó ngồi đàng hoàng.
Lúc này Di tích chi linh mới gật đầu, nói:
– Chuẩn bị xong, di tích truyền thừa sắp bắt đầu!
Nói xong, chỉ thấy cây ngô đồng không có gì lạ, trên đó vậy mà dũng động Nguyên Tố chi lực kinh khủng.
Từng đạo ngũ thải quang mang từ trên đỉnh cây rơi xuống, dung nhập vào trong cơ thể Husky…
Trần Thư thấy truyền thừa bắt đầu, thoáng chốc cảm xúc bành trướng.
– Khả năng cần một hai ngày.
Di tích chi linh giải thích một câu, nói tiếp:
– Trong khoảng thời gian này kiên nhẫn chờ đợi một chút.
– Không thành vấn đề, hoàn toàn không thành vấn đề.
Trần Thư đi tới bên cạnh di tích chi linh sau đó xoa xoa đôi bàn tay, nói:
– Ta có một vấn đề cần mạo muội hỏi một chút…
– Cái gì?
– Hiện tại di tích của chúng ta có bao nhiêu ức Tư Nguyên?
Sâu trong đôi mắt Trần Thư lóe lên vẻ tham lam, giống như phơi bày chân tướng…
– Mạo muội…
Nguyên Tố Chi Linh nhìn Trần Thư, trong lòng lại lần nữa có cảm giác bất an.
– Ta chỉ là đơn thuần hiếu kỳ.
Trần Thư gãi đầu một cái, nói:
– Không có ý gì khác.
– Truyền thừa kết thúc, ngươi có thể biết được.
Nguyên Linh lắc đầu, nói!
– Hi vọng ngươi có thể lợi dụng thật tốt, đây chính là trân tàng cả đời của chủ nhân.
– Nhất định!
Trần Thư nghe xong lời này, cuối cùng cũng không giấu được vẻ mặt hưng phấn.
Đây chính là tài phủ của một đỉnh cấp cường giả, không chừng đều có thể giàu hơn lão gia tử đấy…
Thời gian dần dần trôi qua.
Thời khắc này đám người vẫn đang nhận lấy thí luyện, từng bước một xông vào cửa.
Dưới phần thưởng của di tích, thực lực ban đầu đình trệ, lại lần nữa dâng lên…
– A, không tồi…
Lúc này Nguyên Tố Chi Linh mới dồn lực chú ý phóng tới những người còn lại.
Mặc dù bọn hắn không biến thái như Trần Thư, nhưng so với ngự thú sư đồng cấp cũng mạnh hơn không ít, cho dù ở cổ ngự niên đại cũng được xem là thiên tài.
– Quả nhiên là thời đại đặc biệt, vậy mà ra đời nhiều Thiên Kiêu như vậy…
Nguyên Tố Chi Linh cảm khái, đồng thời cũng gia tăng độ khó thí luyện, chuẩn bị phần thưởng lớn cho bọn hắn.
Chính lúc này.
Husky đang tiếp nhận truyền thừa, đôi mắt tràn đầy trí tuệ mở ra, ngũ thải quang mang trên cây ngô đồng đã dung nhập vào trong thân thể nó…
– Kết thúc rồi?
Trần Thư nhíu mày, đang muốn hỏi xem Husky cảm thấy như thế nào.
Mà dường như đồng thời, một cỗ Ngự Thú lực dồi dào đột nhiên xuất hiện trong cơ thể hắn.
– Ừ?
Thần sắc của hắn chấn động, trong nháy mắt ý thức được cỗ lực lượng này đến từ Husky.