Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2270
Chương 2270 – Làm sao lại không giống với ta tưởng tượng (2)
Trước đó không lâu hắn mới giải khoá Ẩn Thân Dược Tề, tất nhiên đầu tiên là đưa tài nguyên vào phối trí, dù sao tác dụng của đồ chơi này khá là nghịch thiên.
Lúc này, phía dưới hung thú vội vàng tiến đến trợ giúp cũng mất đi mục tiêu, mờ mịt nhìn xung quanh cuối cùng chỉ có thể rời khỏi hiện trường.
Mà Trần Thư cũng đã thông qua không gian thông đạo của Long Giang, ngựa quen đường cũ đi tới Long Uyên.
– Long Uyên Thành đều trống không sao?
Trần Thư nhìn thành trì trống trơn quang đãng, trong lòng cũng có chút cảm khái. Về phần trung tâm thành phố, lầu các lão gia tử ở cũng biến mất không thấy giống như cho tới bây giờ cũng chưa từng tồn tại qua.
Trần Thư nhìn xuống một vòng tiếp theo dùng thuấn di chạy đi, đi tới nơi ngủ say của đám Hung Hoàng.
Dựa theo kinh nghiệm của hắn, thiên địa linh khí Long Uyên nồng đậm nhất là nơi chữa thương tốt nhất, cũng là vị trí đám Thú Hoàng có thể ở nhất.
Rất nhanh Trần Thư lại lần nữa đi tới nơi cho hắn tiền bất chính.
– Nhìn xem có chỗ trống nào có thể chui vào hay không…
Trần Thư chà tay, biết bản thân cùng sinh vật Truyền Kỳ có chênh lệch to lớn, nói theo lẽ thường hắn là không có cách nào giết được, nhưng nếu như có bất ngờ thì sao?
Ví dụ như, đám Hung Hoàng chia của không đều, đối địch lẫn nhau ở đây đánh nhau các loại…
– Nếu như có thể nhặt thi thể…
Trần Thư cười, trong đầu không nhịn được bắt đầu ảo tưởng…
Trong nháy mắt hắn đã tới vị trí nơi ngủ say, bởi vì trước đó hắn phá hỏng phía trước đã không có không gian kết giới, liếc mắt một cái có thể nhìn thấy vùng cấm trong truyền thuyết.
– Ô? Im lặng vậy…hay là không có ở nơi này?
Trần Thư sờ cằm, ỷ vào bản thân có Ẩn Thân Dược Tề thêm vào, từng bước đi vào lãnh địa vùng cấm.
Gần như trong nháy mắt một cỗ cảm giác bị nhìn trộm dâng lên, Trần Thư bản năng có bất an mà con thỏ cũng nhanh chóng truyền ra báo động, bản năng ném ra Không Gian ấn ký.
– Hả?!
Đồng tử Trần Thư co rụt lại chỉ cảm thấy bốn phía truyền đến khí lạnh kinh người, vậy mà có đến mười sinh vật khủng bố tập trung vào hắn!
– Vãi chưởng! Đến thật đó hả?!
Chỉ cảm thấy vùng cấm yên tĩnh chớp mắt bị đánh vỡ, từng đạo hơi thở Truyền Kỳ tràn ngập đến.
– Cái này là mai phục ta sao?!
Trong lòng Trần Thư quyết đoán mượn dùng kỹ năng của con thỏ, cưỡng ép rời khỏi vùng cấm.
Không đến một giây các loại tấn công khủng bố rơi xuống, đánh ra một cái lỗ mấy chục mét. Nếu là Trần Thư trì hoãn một nước thật sự có thể đã xong đời…
Rống rống rống!
Mười đạo hơi thở Truyền Kỳ phóng lên cao, tràn ngập sát ý kinh người!
Trần Thư đi tới mấy chục kilomet, vỗ vỗ ngực lẩm bẩm:
– Làm sao lại không giống như ta tưởng tượng vậy…
Đúng lúc này, hung thú Truyền Kỳ xa xa đã rất nhanh đến gần vậy mà trực tiếp từ bên trong vùng cấm giết đi ra!
– Dẹp đi!
Thân hình Trần Thư chấn động chớp mắt rời khỏi Long Uyên…
– Đúng là điên rồi…
Hắn lần nữa về tới Lam Tinh, đồng thời các khoá kỹ năng trên người cùng bị chặt đứt, tạm thời là an toàn.
Vốn dĩ đến chiếm chút lợi ích kết quả đám Hung Hoàng không có một chút dấu hiệu nội chiến hơn nữa dường như đã sớm bày ra các loại kỹ năng trinh sát, vẫn luôn chờ hắn…
– Trước tiên cởi bỏ cấm vụ vậy…
Trần Thư lắc đầu không có lại đánh chủ ý lên Hung Hoàng, chuẩn bị làm tuyển hạng thứ hai. Trong tay hắn là viên đá màu xám lão gia tử để lại, bên trên có hơi thở Nhân Hoàng hơn nữa hắn lại là đệ tử năm đó của Nhân Hoàng, tất nhiên có thể cởi bỏ cấm vụ.
Thời gian một ngày trôi qua, Trần Thư đi tới dị không gian nguy hiểm nhất của hải vực thuận lợi tìm được Không Gian Cấm vụ.
Tuy rằng Không Gian Cấm Vụ bị di chuyển đến nơi không biết nhưng loại phạm vi lớn gì đó vẫn là khá dễ dàng có thể tìm được.
– Vậy mà là ở bên cạnh Không Gian Cấm Đoạn…
Trần Thư nhìn Không Gian Cấm Vụ trước mắt, trong mắt có chút suy nghĩ.
Rống!
Đúng lúc này, dường như đã nhận ra hơi thở sinh vật ở bên ngoài cấm vụ, bên trong truyền ra tiếng rít gào, mơ hồ có thể nhìn thấy một cái đầu rắn rất lớn màu xanh.
– Giới hạn của cấm vụ đã càng ngày càng yếu…
Trần Thư sờ cằm, hắn chưa tiến vào bên trong cũng đã bị đại hung nhận ra.
Cho dù hắn không chủ động cởi bỏ e là không bao lâu đám đại hung cũng có thể thoát vây đi ra.
– Nhưng vẫn là nên cho các ngươi đi ra sớm một chút, các ngươi nếu không đánh với Hung Hoàng thì ta làm sao có thể chiếm được lợi ích?
Trần Thư lẩm bẩm, đồng thời lấy ra viên đá màu xám dựa theo chỉ thị của lão gia tử, phóng ra lực lượng lưu lại ở mặt trên. Rất nhanh một đạo ánh sáng nhạt màu trắng bao phủ trên viên đá, cấm vụ vốn yên tính bỗng nhiên sống lại, bắt đầu khởi động rất nhanh.
Rống!
Đại hung bên trong cũng đá nhận ra cái gì, bắt đầu điên cuồng rít gào…
Rất nhanh ánh sáng màu trắng trên viên đá phóng ra dung nhập vào bên trong cấm vụ, sau đó lại khôi phục bình tĩnh.
– Xem ra còn cần thời gian mới có thể cởi bỏ…