Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2263
Chương 2263 – Ngươi thật sự là phản nghịch…
Lúc này, trong mắt hắn dần dần trở nên kiên định, tiếp theo chuyển tầm nhìn lại trở về trung tâm của Tinh Không Di Tích.
– Trần tiểu tử! Trần tiểu tử! Xích tử chi tâm tội phạm!
Tinh linh bên cạnh liên tục la lên, trong lòng không khỏi có chút lo lắng.
– Hả?
Trần Thư nhìn bốn phía, nói:
– Ta đã trở về?
Tinh linh giải thích nói:
– Trở về cái gì, ngươi vẫn luôn ngẩn người ở chỗ này…
– Ta luôn ở một chỗ?
Trần Thư sững sờ, xem ra bản thân mình vừa rồi chính là ý thức rời khỏi.
– Ngươi thế nào?
Tinh linh thân thiết hỏi, nếu con hàng này có vấn đề thì gặp hoạ chính là toàn bộ nhân loại bên trong di tích.
– Ta không sao…đã khôi phục lại…
Trần thư nắm chặt viên đá màu xám trong tay, cẩn thận cất lại bên người.
Dựa vào lời của lão gia tử, viên đá có thể bảo trì thanh minh linh trí của hắn, không để cho sát ý khống chế xuất hiện tình huống không khống chế được.
Điều này đối với Trần Thư mà nói chắc chắn là một cái bùa bảo mệnh.
Tinh linh lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, nói:
– Đúng rồi, không ít người đều đang điên cuồng tìm ngươi…
– Ai vậy?
Trần Thư sững sờ, tiếp theo nhanh chóng phản ứng lại nhìn đám người phía trên Tinh Hải. Lúc này đám Đại Lực xúm lại một chỗ giống như đang bàn bạc cái gì.
– Này, đang làm cái gì đấy?
Trần Thư thuấn di một cái, đi tới trước mặt mọi người. Hắn đột nhiên xuất hiện làm cho mọi người vui mừng, vội vàng quan sát hắn, nói:
– Ngươi không sao chứ?!
Lúc ấy nhìn Trần Thư hôn mê mấy ngày, sau đó lại thuấn di biến mất, sau đó lại không có xuất hiện tất nhiên là làm cho người ta khó tránh được nghĩ lung tung.
– Ta? Ta đương nhiên không có việc gì.
Trần Thư mỉm cười, nói:
– Các ngươi làm sao vậy?!
– Lão tổ tông có phải là…đã xảy ra chuyện hay không…
A Lương một bên im lặng nói, trong cơ thể hắn có huyết mạch đến từ lão gia tử, trong lòng hắn rất bất an.
– Lão gia tử…
Trần Thư nhìn ánh mắt mọi người, lạnh nhạt cười nói:
– Lão nhân gia hắn có thực lực biến thái như vậy, có thể xảy ra chuyện gì?
– …
Mọi người không có nói gì, trong mắt vẫn có bất an mãnh liệt rõ ràng không có tin tưởng lời của Trần Thư.
Nếu nói một người dự cảm thì có thể chỉ là trùng hợp, nhưng hơn triệu người đều có dự cảm này vậy thì chắc chắn không phải trùng hợp!
– …
Trần Thư nhìn vẻ mặt mọi người, biết không thể dấu được chỉ có thể mở miệng nói:
– Hung Hoàng bị thương nặng, không có cách nào lại tấn công chúng ta còn về phần lão gia tử, hắn không rõ tăm tích…
– Không rõ tăm tích?
Vẻ mặt mọi người ngẩn ra, trong mắt bỗng chốc tràn ngập lo lắng.
– Đúng vậy, ngay cả ta cũng không biết vị trí của lão nhân gia hắn.
Trần Thư gật đầu, nói:
– Có thể về sau hắn sẽ tự mình trở về, các ngươi cũng không cần quá lo lắng.
– …
Sắc mặt mọi người nặng nề, bỗng nhiên cảm thấy trống vắng, giống như đã mất đi trụ cột.
Từ Tinh Tinh cúi đầu, nỉ non:
– Chúng ta đây… . .nên làm cái gì bây giờ?
– Không phải có ta sao?
Trần Thư lập tức mở miệng, muốn trấn an mọi người một chút. Nhưng mọi người chỉ thản nhiên liếc nhìn hắn, hiển nhiên địa vị của lão gia tử không phải là những người khác có thể thay thế, cho dù là Nam Giang tội phạm.
– Không phải…
Khoé miệng Trần Thư co giật, nói:
– Vẻ mặt gì đây? Không tin tưởng ta đúng không? Còn có bộ dạng này, ta bỏ gánh mặc kệ!
– …
Nhưng mà đổi lấy vẫn là trầm mặc như cũ. Không chỉ là đám A Lương, hơn một triệu Ngự Thú Sư bên trong di tích cùng với hơn triệu người thường cũng là rơi vào trầm mặc.
Nhân loại vốn mạnh mẽ bỗng chốc đã trở thành không khí trầm lặng.
– Haiz…
Trần Thư nhìn vẻ mặt mỗi người, tâm thần khẽ động thao túng lên lực lượng di tích.
Rầm rầm!
Trong phút chốc chỉ thấy Tinh Hải vốn bình tĩnh đã cuồn cuộn lên, mọi người bỗng nhiên từ trạng thái bi thương khôi phục lại, nhìn bốn phía di tích không biết xảy ra điều gì.
Nhưng vào lúc này một con Tinh Thần cự nhân ngàn mét chợt trừ trong Tinh Hải trào ra, đứng trước biển người mênh mông.
Cho dù là từ tinh thần lực ngưng tụ thành, không có khuôn mặt của nhân loại nhưng mọi người vừa thấy nó lập tức nhận ra là Nam Giang tội phạm!
Bởi vì trong tay nó chính là một tút phân u-rê rất lớn…
– Các vị!
Tiếng Trần Thư đột nhiên xuất hiện, dưới sự gia tăng của di tích rơi xuống tai mỗi người. Mọi người vốn đang suy sụp bỗng chốc khôi phục lại thần thái, nhìn người khổng lồ trước mắt áp lực trong lòng tiêu tan không ít.
Tuy uy vọng của Trần Thư không bằng lão gia tử nhưng ở trong mắt nhân loại, hắn mới chính là trụ cột tinh thần!
– Ta biết các vị đã nhận ra điều gì.
Trần Thư thản nhiên mở miệng nói:
– Ta cũng không giấu các ngươi, lão gia tử cùng hơn hai mươi con hung thú Truyền kỳ tiến hành đại chiến sinh tử, cuối cùng tung tích bản thân không rõ, thậm chí ngay cả sinh tử cũng không biết…
Vừa nghe câu này, tâm thần mọi người run lên suy đoán trong lòng cũng đã được chứng minh.
– Nhưng ta nghĩ, lão gia tử trả giá toàn bộ sinh mệnh không phải là vì nhìn đến một bộ dạng khóc tang!
Lời nói của Trần Thư cũng giống như một con dao nhọn đâm vào trong lòng mỗi người.