Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2261
Chương 2261 – Lão gia tử, chúng ta không cần cưỡng ép giải thích… (2)
– Nói thật với ngươi, ta có thể dung hợp với Thần Châu đại lục bởi vì lão sư chính là người Thần Châu, hắn để lại chuẩn bị phía sau ta mới có thể lên làm Nguỵ Nhân Hoàng.
– …
Khoé miệng Trần Thư lập tức co giật, không ngờ ngay cả làm Nguỵ Nhân Hoàng ngài cũng dám làm bừa?
Chiến công vĩ đại của lão gia tử tất nhiên không cần nói nhiều, nhưng nhân vật như vậy vẫn là dựa vào làm bừa mới dung hợp với số mệnh của Thần Châu sao?
– Con đường này không có dễ dàng đi như vậy, từ từ sẽ đến nhưng lão phu tin tưởng ngươi sớm muộn cũng sẽ có ngày đó!
– Thì ra như vậy không phải lập tức là có thể làm Nhân Hoàng…
Trong mắt Trần Thư có chút thất vọng, nói:
– Lúc ấy ngài còn hỏi ta, có bằng lòng dung hợp với số mệnh Thần Châu hay không…
– Lão phu chỉ là tuỳ tiện hỏi một chút mà thôi…
Lão gia tử nhún vai, nói:
– Nhỡ đâu ngày sau ngươi có thể dung hợp được thì sao?
– …
Trần Thư thở dài, vốn là có một chút động tâm nhưng kết quả lại phức tạp như vậy, nhưng lại không phải chắc chắn sẽ thành Truyền Kỳ, không ngờ như vậy còn không bằng hắn dựa vào bài bản của hệ thống…
– Thật sự không có cách nào nhất định thành Truyền Kỳ sao?
– Không có!
Lão gia tử lắc đầu, nói:
– Nếu Thiên Mệnh Cổ Hoàng của tiểu tử kia còn sống, có lẽ ngươi có thể hỏi hắn.
– Dẹp đi!
Trần Thư bĩu môi, nói:
– Hắn dựa vào Thú Tổ mới đột phá đến Truyền Kỳ.
– Hả? Làm sao ngươi biết?
Lão gia tử cũng giật mình, ngay cả hắn nhìn Thiên Mệnh Cổ Hoàng xuất hiện vẫn luôn có nghi ngờ.
– Ngọn nguồn huyết mạch của Thiên Mệnh Cổ Quốc chính là đến từ Thú Tổ…
Lúc trước Trần Thư thấy được hư ảnh cự trảo của Thú Tổ, lập tức khẳng định được giọt máu màu vàng kia là đến từ cơ thể của Thú Tổ.
– Nhân loại có thể hấp thu được huyết mạch của hung thú?
Lão gia tử nhíu mày, ngược lại có chút mơ hồ.
– Rõ ràng không thể…
Trần Thư nhún vai, nói:
– Ngay cả Thú Hoàng cũng không chiếm được, một nhân loại làm sao có thể có được? Chắc chắn là Thú Tổ cố ý gây nên.
– Mục đích?
– Đương nhiên là huỷ diệt nhân tộc.
Trần Thư hơi suy nghĩ, mở miệng nói:
– Năng lực huyết mạch của Thiên Mệnh Cổ Quốc không phải là cắn nuốt Khế Ước Linh của nhân loại sao? Đoán chừng là kế hoạch năm đó của Thú Tổ là muốn nhân loại tan rã từ bên trong.
Một khi năng lực loại huyết mạch này khuếch tán ra, căn bản là không cần hung thú ra tay, chính nhân loại sẽ tự giết lẫn nhau.
– Nhưng ta đoán lúc ấy nó thất bại hoặc là bị Nhân Hoàng phá hỏng kết quả mấy trăm năm sau, bị Thiên Mệnh Cổ Hoàng may mắn chiếm được thứ tàn phẩm, đột phá tới Truyền Kỳ.
Trần Thư chậm rãi nói, tuy không có thật sự gặp qua nhưng là suy đoán từ những chuyện xảy ra.
– Tiểu tử ngươi đột nhiên trở nên thông minh đấy…
Lão gia nhíu mày, ngay cả hắn cũng không nghĩ đến điểm này.
– Thực sự cho ta là tội phạm sao…
Hắn không biết chuyện cũ ngàn năm trước, đối với phần lớn chuyện đều không có nhận thức rõ ràng, không thể tìm hiểu nguyên nhân hậu quả. Nhưng hiện tại do lão gia tử giải thích nghi ngờ nên đủ chuyện tự nhiên có được giải thích hợp lý.
– Được rồi, tiểu tử ngươi còn có lời gì muốn hỏi không?
Sâu bên trong đôi mắt của lão gia tử có khen ngợi, đối phương muốn thiên phú có thiên phủ, muốn đầu óc có đầu óc, tuy thái độ làm người có tội phạm một chút.
Nhưng tổng quan mà nói thì vấn đề này không lớn…
– Đương nhiên là có…
Trần Thư cũng hỏi từng thắc mắc trong lòng ra, chính là hệ thống trên người hắn…cùng với thân phận xuyên việt giả!
Hiện giờ lão gia tử trong lòng hắn đã trở thành người có thể tin tưởng tuyệt đối, Trần Thư tất nhiên cũng không có để lại nhanh chóng muốn có được đáp án.
Lão gia tử nghe Trần Thư nói, trong lòng cũng có chút dao động, vẻ mặt ngạc nhiên. Hắn trầm tư một lúc lâu, mở miệng nói:
– Hệ thống trên người ngươi, có thể bởi vì ngươi là người hứng lấy kiếp của nhân tộc nên trời ban cho thiên phú đặc thù, cũng giống như hệ thống tinh linh miễn dịch trên người nhân loại.
– …
Khoé miệng Trần Thư co giật, hai hệ thống này là một đồ vật gì đó sao…
Hắn nhàn nhạt nói:
– Cái đó, lão gia tử, nếu chúng ta thật sự không biết nói thế nào có thể không cần cưỡng ép giải thích…
– Tiểu tử ngươi!
Lão gia tử trừng mắt nhìn hắn một cái, nói:
– Ta đây cũng không phải là đang đoán sao?
– Về phần thân phận của ngươi là xuyên việt giả ta cũng không biết, ngươi nói quê hương ngươi là một nơi lấy khoa học kỹ thuật làm chủ tinh cầu, có thể nào là hệ thống chính là kết quả của quê hương ngươi?
– …
Đầu Trần Thư đầy hắc tuyến, nói:
– Lão gia tử, khoa học kỹ thuật của chúng ta ở nơi đó còn chưa tới mức nghịch thiên như vậy…
Hắn lắc đầu, lão gia tử giải thích cũng ngang với không có giải thích…
Xem ra thắc mắc này chỉ có bản thân hắn đi tìm đáp án…
– Xem ra giải thích của t đã làm cho ngươi hiểu ra.
Lão gia tử nhìn bộ dáng Trần Thư nghĩ sâu xa, trong mắt có chút tươi cười vui mừng.
– …
Trần Thư khẽ nhếch miệng, không thể không tự hỏi: ta bỗng nhiên thông suốt sao…
– Thời gian của ta không còn nhiều nữa.