Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2260
Chương 2260 – Lão gia tử, chúng ta không cần cưỡng ép giải thích…
Hắn cười cười, mở miệng nói:
– Về phần phía trên Truyền Kỳ, đừng hỏi ta, hiện tại không ai có thể giải đáp cho ngươi.
Trần Thư đang muốn mở miệng kết quả bỗng chốc nghẹn trở lại, thật ra hắn cũng muốn hỏi chút, thoả mãn lòng hiếu kỳ…
– Lão gia tử, ba cái hạt giống này là cái gì vậy…
Tay phải hắn mở ra, lấy ra ba người lão Kiều lúc trước tặng hạt giống cho hắn.
Dựa vào kinh nghiệm của hắn đến xem, phía trên bình thường không có gì lạ, ngay cả một chút linh khí cũng không có, không khác so với hạt giống cây nông nghiệp cho lắm…
Chẳng lẽ là muốn hắn về sau giải ngũ về quê?
– Trước kia ta đã giải đáp qua…
Lão gia tử lắc đầu, nói:
– Thật sự là ta không biết tác dụng cụ thể, nhưng có một thứ có thể nói cho ngươi đây là Thiên Vụ tặng cho!
– Không Gian Cấm Vụ tặng cho?!
Vẻ mặt Trần Thư chấn động, chớp mắt xem trọng nó hơn, đó chính là sinh vật phái trên Truyền Kỳ!
– Ba người lão Kiều bọn họ đoán chừng là từ trong tay tổ tông bắt được.
Lão gia tử mở miệng nói:
– Dựa theo di ngôn của Thiên Vụ, hạt giống cần giao cho thiên kiêu có khả năng nhất dẫn dắt nhân tộc quật khởi!
– Nghìn năm qua, bọn họ đã cho ra không ít lần nhưng đều bị thu hồi…
Trần Thư nhanh chóng trầm mặc, hiển nhiên thiên kiêu bọn họ nhìn trúng không chỉ là dẫn dắt nhân tộc thậm chí ngay cả đột phá Truyền Kỳ cũng không làm được.
Có thể sau trăm năm nữa Truyền Kỳ cũng chỉ là nắm đất vàng mà thôi.
Số lượng người toàn cầu lớn như vậy, trong thời gian ngàn năm chắc chắn sẽ xuất hiện không ít người tài, nhưng ngoại trừ đường tắt là Thiên Mệnh Cổ Hoàng, cuối cùng vậy mà ngay cả một Truyền Kỳ cũng không tạo nên?
– Lão gia tử, Truyền Kỳ…thật sự không thể đột phá sao?
Trần Thư lẩm bẩm nói, trong lòng giống như trở nên có chút không chắc chắn. Tuy rằng hắn tự nhận bản thân có trợ giúp của hệ thống, sớm hay muộn là có thể bước lên đỉnh ngự thú, nhưng Truyền Kỳ này là một bức tường ngăn cách, cản lại rất nhiều thiên kiêu tuyệt thế…
Vương Cấp đỉnh Ninh Bất Phàm, Lý lão Nguỵ Truyền Kỳ vân vân, bọn họ đều ngã ở bước này…
– Thời đại Cổ Ngự, Truyền Kỳ cũng là cao không thể với nhưng cũng không có khó khăn như vậy…
Đôi mắt lão gia tử thâm thuý, chậm rãi nối:
– Ta nghi ngờ quy tắc bị sửa, hoặc là quy luật tự nhiên của thiên địa hoặc là chính Nhân Hoàng cùng Thú Tổ… Điều này ta cũng không biết rõ lắm.
– …
Trần Thư im lặng không nói, muốn đạt được một bước này không khỏi cũng quá khó khăn.
– Làm sao? Tiểu tử ngươi không tin?
Lão gia tử liếc mắt nhìn hắn một cái, khoé miệng hiện ra chút ý cười.
– Tiểu tử, tự tin một chút, lão nhân sống nhiều năm như vậy chỉ ngươi là đặc biệt nhất, những người khác kém hơn ngươi rất nhiều.
– Hả? Thiên phú của ta thật sự là biến thái như vậy sao?
Trần Thư sững sờ, trong lòng ngược lại có niềm tin cùng vui sướng, thật không ngờ sẽ được lão gia tử khen.
– Ý của ta là…mức độ thái quá…
Lão gia tử đánh giá hắn một chút, trong mắt có một mạt tươi cười kỳ quái. Nói thiên phú, Trần Thư tất nhiên không có khả năng là kiệt xuất nhất. nhưng từ xưa đến nay không ai có thể dùng một con slime cấp F để bắt đầu, một đường đi tới cấp bậc hiện tại…
Hơn nữa tính cách của con hàng này cũng khá độc đáo, từ trước đến nay mạch não không giống với người bình thường…
– …
Đầu Trần Thư đầy hắc tuyến, đây là tán thành với ta sao…
– Lão phu đã gặp qua rất nhiều, thiên kiêu tuyệt thế bình thường thật sự không cứu được nhân tộc…
Nét mặt lão gia tử tang thương, nói:
– Có lẽ chỉ có người không theo lẽ thường như ngươi mới có thể chân chính thay đổi thời đại!
Vẻ mặt Trần Thư chấn động, lời của lão gia tử nói tuy vô nghĩa nhưng lại có chút đạo lý, nhất thời trong lòng hắn lại lần nữa có tin tưởng.
Hắn là tội phạm Nam Giang chưa từng có từ trước đến nay, quả thật không phải là thiên kiêu tuyệt thế gì đó có thể chạm vào đồ sứ…
Trần Thư lẩm bẩm nói:
– Xem ra, nên cho hung thú một chút chấn động nho nhỏ của nhân tộc…
– …
Lão gia tử cười cười, nói:
– Có tin tưởng là tốt rồi.
Trần Thư gật đầu, sau đó nói:
– Cái đó, lão gia tử ngài thật sự không có cách nào khiến ta đột phá lên Truyền Kỳ?
Tuy rằng có tự tin nhưng nếu có thể dễ dàng hơn chút đột phá Truyền Kỳ tất nhiên là tốt nhất…
Lão gia tử lắc đầu, nói:
– Không có.
– …
Vẻ mặt Trần Thư khẽ động, mở miệng hỏi nói:
– Nếu ta dung hợp với số mệnh của nhân tộc thì sao?
– Nhất định có khả năng…nhưng cũng có thể sẽ thất bại, dù sao số lượng nhân tộc hiện tại còn quá ít…
Lão gia tử lắc đầu nói:
– Đại lục Cổ Ngự năm đó, nhân tộc có mấy tỷ, Lam Tinh căn bản là không thể so sánh được.
– Mặt khác, tiểu tử ngươi chắc không nghĩ là có được sự đồng ý của toàn bộ nhân loại rất dễ chứ…
– Ách…không phải sao?
Trần Thư ngẩn ra, ngược lại không có quá lo lắng về vấn đề này.
Với nhân khí hiện tại của hắn, không phải chỉ cần vung tay hô là có thể có được hàng nghìn hàng vạn người đi theo sao…