Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2191
Chương 2191 – Ánh sáng và nhiệt độ cuối cùng của Anh Linh
– Tiểu tử ngươi, làm sao để giết Truyện Kỳ sinh vật?
Trong mắ Hứa Thương có vẻ không hiểu, mặc dù sức chiến đấu của đối phương kinh người, nhưng muốn giết Truyện Kỳ, vẫn không có khả năng.
– Hả… Năm điểm dựa vào vận khí, năm điểm dựa vào thực lực.
Trần Thư suy tư một chút, nghiêm túc đáp.
– Chỉ đơn giản như vậy ?
– Ừm… Còn có chín mươi điểm dựa vào hack.
– ? ?
Hứa Thương xạm mặt lại, thì ra đây mới là trọng điểm sao?
Nhưng hắn cũng không hỏi chi tiết, mà nghiêm túc nói:
– Ngoại lực mãi mãi là ngoại lực, càng phải chú trọng thực lực của chính mình, đó mới là thứ ngươi có thể nắm chắc nhất.
Trần Thư ngược lại gật gật đầu, bộ dạng nghiêm túc nghe giáo huấn, hoàn toàn khác với vẻ kiêu ngạo trước đây.
– Nhưng có Lão gia tử vẫn luôn chú ý tới ngươi, thì sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Hứa Thương lắc đầu, nói:
– Được rồi, ta phải đi rồi, không có thời gian nói chuyện với ngươi.
– …
Trần Thư không nói gì, nhưng trong mắt lại tràn đầy sự tôn kính.
Hai người trò chuyện trong một thời gian ngắn như vậy. Thân thể của Hứa Thương đã trở nên cực kỳ ảm đạm, thậm chí hơi trong suốt, tưởng chừng như có thể tan biến bất cứ lúc nào.
Thực ra mọi người có mặt đều hiểu rõ, đêm qua là trận chiến cuối cùng của Anh Linh!
Đây cũng là nguyên nhân tại sao toàn bộ nhân loại đều điên cuồng như vậy.
Nếu đã là trận chiến cuối cùng, bọn họ đương nhiên không thể để cho những Anh Linh lưu lại tiếc nuối.
Hứa Thương cưỡi Cự Long, hướng về phía Hoa Quốc Đại Lục trước mặt, miệng lẩm bẩm:
– Thật muốn nhìn ngắm một thế giới hòa bình và thịnh thế…
Từng Anh Linh cưỡi Khế Ước Linh bay lên trên không, tất cả đều có sắc mặt khác nhau, có người xúc động, có người tiếc nuối, có người bi thương…
Các Đại Ngự Thú Sư trong lòng cũng nhận ra được điều gì đó, không kìm được lòng mà đứng lên, ánh mắt cùng nhìn về hướng Anh Linh trên không, tràn đầy sự kính trọng.
Thời gian của họ… đã đến rồi !
– Có các ngươi ở đây, nhân loại còn sợ hung thú sao ?!
Hứa Thương nhìn từng Ngự Thú Sư phía dưới, trước kia ánh mắt lạnh lùng lúc này cũng có chút nhu hòa.
– Đoạn đường sau này, phải dựa vào chính bản thân các người bước đi, bọn ta không thể đi cùng các ngươi đến cuối cùng…
Đám người trong lòng run lên, có mấy phần cảm giác hoang mang.
Mặc dù Long Uyên Anh Linh chỉ xuất hiện trong thời gian ngắn ngủi, nhưng đã để lại trong lòng mọi người ấn tượng sâu sắc,
Xem ra chỉ cần có bọn họ ở đây, Hung Thú không có khả năng công phá nhân loại !
Bọn hắn đã sừng sững ngàn năm, nhưng vẫn là một bức tường thành vô cùng kiên cố !
Hứa Thương cúi đầu cười một tiếng, nói:
– Nếu như sau này loạn thế kết thúc, nếu có thời gian, hãy đến trước mộ của bọn ta nói một tiếng, chúng ta sẽ luôn chờ, luôn luôn chờ…
– …
Đám người tâm trí rung động, trong mắt tràn đầy vẻ xúc động.
Giờ khắc này, trong lòng của bọn họ chỉ có một ý niệm, cái kia chính là dẹp yên loạn thế, cho dù phải đánh đổi cả tính mạng !
– Nhưng cũng đừng quá liều mạng, chỉ cần các ngươi ở đây, ở đâu có hy vọng, có tương lai !
Ánh mắt của Hứa Thương nhìn về phía Trần Thư, như thế là đang nói chuyện với hắn một cách bình thường.
Trần Thư yên lặng khẽ gật đầu, trong lòng ghi nhớ những lời của Hứa Thương.
Hứa Thương tỏ vẻ hài lòng, sau đó thoải mái cười một tiếng, nói:
– Thời khắc cuối cùng đã đến, bọn ta những người sắp chết sẽ cho các ngươi lại một đoạn đường khác !
Nói xong, các đại Anh Linh nhìn nhau một cái, đồng loạt gật đầu.
Thân thể của bọn họ đã bị lu mờ đến cùng cực, đột nhiên bùng lên một chút tia sáng chói mắt, trong bóng đêm tối đen lộ ra cực kỳ đột ngột.
Thân thể của từng Anh Linh lần lượt xuất hiện tia sáng, xuyên qua màn đêm, như là bình minh đã đến đến.
Mà lúc này.
Lão gia tử đang đứng trên không Đại Lục, đôi mắt sâu thẳm của lão có một chút xúc động.
Trong tầm mắt của lão, bốn phía của Hoa Quốc Đại Lục được một vòng tia sáng màu trắng bao quanh, mang đến cho người ta mấy phần cảm giác rung động.
Lão gia tử lẩm bẩm nói:
– Hi vọng các ngươi có thể nhanh chóng trưởng thành…
Mà lúc này, thân thể Hứa Thương tràn ngập ánh sáng, như mặt trời.
Ánh mắt của hắn hừng hực nhìn hậu bối ở phía dưới, trên mặt lộ vẻ nhẹ nhõm, thậm chí cười lớn và hô to:
– Hoa Quốc vĩnh tồn ! Nhân loại vĩnh tồn !
– Nhân loại vĩnh tồn !
– Nhân loại vĩnh tồn !
Giọng nói của những Anh Linh vang vọng chân trời, phá vỡ sự tĩnh lặng của màn đêm, thậm chí còn khiến cả hành tinh có cảm giác rung chuyển.
Hung Thú ở xa xa trên mặt kinh sợ, chỉ cảm thấy có một áp lực khủng khiếp ập tới, khiến bọn chúng không dám tới gần một bước !
– Thật là khó nhằn…
Các Đại Thú Hoàng vẻ mặt nghiêm trọng, nhân loại bây giờ trên dưới đồng lòng, đoàn kết hơn bao giờ hết, ngược lại hung thú ở một bên, quả thật giống như là hai thái cực…
– Trận chiến này, không dễ đánh…
Hồn Long Hoàng tự nói với bản thân, vốn cho rằng chỉ cần Long Uyên Anh Linh tiêu tán, bọn chúng không cần mất quá nhiều thời gian để công phá nhân loại.
Nhưng bây giờ xem ra, trận chiến vậy mà có mấy phần không xác định được.