Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2186
Chương 2186 – Chấn hưng Niệu tố đoàn (2)
Bởi vì từ nhỏ đã có kinh nghiệm, Niệu Tố Đại Xã dưới sự quản lý của hắn ngược lại phát triển không ngừng.
Với lại hắn thiên phú không mạnh, tu luyện đều ở trạng thái nửa từ bỏ, lại thêm quen biết với mọi người ở Niệu Tố Xã nữa, như vậy người này là thích hợp nhất rồi.
Nửa đồng hồ sau.
Một thân ảnh tròn vo phá tan cửa, xung phong đi đến chỗ Trần Thư.
– Mẹ nó! Slime sao?
Trần Thư chấn động, trong nháy mắt đưa tay phải ra, cưỡng ép để thân thể trước mắt ngừng lại.
Chỉ thấy u Dương Bảo mặt mang lệ quang, ủy khuất nói:
– Lão sư… Là ta, Slime gì chứ?
– u Dương Bảo ?
Trần Thư nhìn qua thân thể đối phương, trong nháy mắt xạm mặt lại, nói:
– Ngươi trở nên… Hùng tráng như vậy từ lúc nào thế?
– Không phải là do quản lý việc làm ăn trong gia tộc tao, sao khống chế nổi hình thể của mình chứ…
u Dương Bảo vỗ vỗ bụng của mình, nói tiếp:
– Lão sư, sao bây giờ mới nhớ tới ta.
– Hả, ngươi gần đây bề bộn nhiều việc sao ?
Trần Thư thần sắc khẽ động, mở miệng thử thăm dò.
– Hiện tại thong thả.
u Dương Bảo lắc đầu, nói:
– Thế cục bây giờ khẩn trương như vậy, tập đoàn u Dương chủ yếu phụ trách vận chuyển vật tư cho chính phỉ, đã không làm chuyện kiếm tiền nữa.
– Như vậy sao?
Trần Thư nhíu mày, nói:
– Có hứng thú tới giúp ta không?
– Có ! Đương nhiên có rồi!
u Dương Bảo nháy mắt trở nên kích động, mặt mũi đầy nước mắt:
– Lão sư, ngươi không biết đâu, việc làm ăn của gia tộc quá nhàm chán, ta ngày ngày muốn trở lại thời đại học, quản lý Niệu Tố Xã !
– Vậy thì giấc mộng của ngươi thật tròn đấy.
Trần Thư mỉm cười, sau đó nói rõ tình huống cho u Dương Bảo.
Nửa ngày, u Dương Bảo trở nên vô cùng hưng phấn, ánh mắt nhìn
đám người, trách không được hắn cảm thấy đám người này nhìn quen mắt như thế…
Trần Thư mỉm cười, nói:
– Sau này, ngươi tới quản lý, chủ yếu phụ trách tổ chức quân ngữ, phân phối Tư Nguyên vân vân…
Chính phủ điều tới 3,000 thiên tài, có thể chưa quen thuộc, đương nhiên sẽ liên quan tới tổ hợp đội ngũ, để bọn họ phát huy ra thực lực lớn nhất.
Đồng thời, chính phủ cấp cho bọn hắn tư nguyên tương đối khả quan cũng sẽ liên quan đến các vấn đề phân phối…
Có một nhân tài như u Dương Bảo, Trần Thư quả thực tiết kiệm được không ít thời gian.
– Sư phụ, ngươi có mắt nhìn đấy.
u Dương Bảo vỗ vỗ ngực, nói:
– Đảm bảo sắp xếp rõ ràng!
Lúc này, ánh mắt của mọi người cùng nhau nhìn về phía u Dương Bảo, trong mắt có vẻ kính nể.
Mặc dù thực lực đối phương không cường đại, nhưng trước kia lại tương đối có danh vọng, người toàn xã đoàn đều khách khí với hắn.
Bây giờ hắn đến lãnh đạo, đám người đương nhiên không chút dị nghị.
– Ừ vậy phải nhờ vào ngươi rồi.
Trần Thư nhẹ gật đầu, nói:
– Phần lớn mọi người chừa từng đến thành phố Nam Giang, ngươi tạm thời sắp xếp chỗ ở cho họ.
– Không thành vấn đề.
u Dương Bảo nhìn về phía đám người, nói:
– Tất cả mọi người đều là người quen biết cũ, ta cũng không nói thêm cái gì nữa.
– Ta chỉ có một câu !
Vẻ mặt hắn nhiệt huyết, quát lớn:
– Lần nữa chấn hưng Niệu Tố, làm rạng danh Niệu Tố xã.
– Lần nữa chấn hưng Niệu Tố!
– Lần nữa chấn hưng Niệu Tố!
– …
Trần Thư lảo đảo, thiếu chút nữa sấp xuống tạ chỗ…
Khẩu hiệu không hợp thói thường như thế sao các ngươi có thể gào thét nhiệt huyết như vậy chứ…
– Trần Bì, ngươi định sắp xếp bọn hắn như thế nào?
Lúc này, Trần Thư cùng đám người A Lương ở bên kia đường.
Về phần những người còn lại, đang ở trong Ngự Thú Quán bị u Dương Bảo tẩy não…
– Cứ sắp xếp như vậy thôi.
Trần Thư nhún vai, nói:
– Bọn hắn ở các địa phương khác cũng giết hung thú, đến Thành phố Nam Giang cũng như vậy thôi.
– Chuyện cụ thể thế nòa cũng không cần ta quan tâm.
Trong mắt mọi người thực lực Trần Thư có thể không cường đại, nhưng cũng không phải hài tử, không cần chuyện gì hắn cũng phải sắp xếp tốt.
– Ừm.
Vương Tuyệt nhẹ gật đầu, nói:
– Nhưng mà bây giờ bọn hắn đều đi theo ngươi, có cần cho ít tài nguyên không.
– Không cần đâu nhỉ?
Trần Thư sờ cằm nói:
– Hiện tại ta cũng không thiếu chút Tư Nguyên ấy, không cần phải nghiền ép người khác.
– ??
Đám người A Lương giật mình, ngươi muốn nhận phí bảo hộ sao?
– Không hiểu ngươi không hiểu thật hay giả vờ không hiểu nữa?
Tiểu Tinh vỗ vỗ cái trán, nói:
– Ý của Lão Vương là, ngươi cho bọn hắn chút chế độ ban thưởng.
– Ta cho bọn hắn ?
Trần Thư ngơ ngác, nói:
– Điều này có chút không phù hợp với nghề nghiệp của ta.
Lão Vương ở bên cạnh nói:
– Thực lực bọn hắn bây giờ cũng không cường đại nhưng mà tiềm lực cực lớn, nếu trưởng thành tiếp, tương lai có thể trở thành trụ cột.
– Cái này ta đương nhiên biết.
Trần Thư nhẹ gật đầu, nói: – Lại nói, hiện tại chính phủ cấp cho không ít Tư Nguyên, chuyên môn dùng để bồi dưỡng bọn hắn, sử dụng hết rồi nói.
Bây giờ đại chiến đi đầu, mọi người trên chiến trường thu hoạch được không nhỏ, lại thêm Tư Nguyên của chính phủ, đã hoàn toàn đủ rồi.
Nhưng mà muốn để đám người nhanh chóng trưởng thành, Tư Nguyên đương nhiên là càng nhiều càng tốt.
– Nếu như không đủ, ta lấy thêm.