Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2183
Chương 2183 – Các ngươi thật sự biến thái! (2)
Phụ mẫu hai người không lo lắng quá mức, rõ ràng người của chính phủ không tiết lộ quá nhiều tin tức của Trần Thư.
– Phụ mẫu, con đã trở về rồi.
Trần Thư nhìn qua hai người bình an như trước, trong lòng nhẹ nhàng thở ra.
Bởi vì chuyện của Lăng Trần, hiện tại hắn đã có chút sợ hãi rồi..
– Trở về là tốt rồi.
Phụ mẫu hai người ngồi ở phòng khách, vẫn đang chú ý tiền tuyến chiến sự.
– Con hơi mệt, trở về phòng trước.
Trần Thư liếc qua TV, quay người trở về trong phòng mình.
– Vẫn phải xin lão gia tử một chuyện mới được…
Cho dù tinh thần mỏi mệt, nhưng không sốt ruột nghỉ ngơi, mà nói với lão gia tử thỉnh cầu của mình.
Bởi vì chuyện của Phương Tư, hắn muốn điều đám người A Lương đến phụ cận chiến trường thành phố Nam Giang.
Bởi như vậy, cho dù có dị biến, mình cũng có thể nhanh chóng tiến hành hỗ trợ.
Hơn nữa mọi người phối hợp mật thiết, có tín nhiệm tuyệt đối, cùng nhau tác chiến kỳ thực ra cũng có thể đề cao lực chiến đấu của bọn hắn.
– Hẳn là có thể đồng ý nhỉ…
Trần Thư xoa xoa đầu, ngã đầu nằm trên giường mình.
Cho dù thời gian xuất ngoại không lâu, nhưng vẫn luôn bảo trì cường độ tác chiến cao, hơn nữa trải qua nguy cơ sinh tử, lại khiến cho tinh thần của hắn tương đối mỏi mệt.
– Vù vù…
Trần Thư mắt nhắm lại, lập tức ngủ thật say…
…
Một ngày sau, đang nằm ngủ, thần sắc Trần Thư đột nhiên khẽ động, dường như đột nhiên phát giác ra cái gì, hắn theo bản năng dụi dụi con mắt, chỉ thấy bên giường có bốn người đứng đó, đang mỉm cười nhìn chằm chằm hắn.
– Bà mẹ nó!
Trần Thư lập tức từ trong trạng thái ngái ngủ mà tỉnh lại, tiện tay nhặt túi phân u-rê bên giường.
– Đừng kích động… đừng kích động…
A Lương thần sắc chấn động, theo bản năng lùi ra sau mấy bước, chỉ sợ con hàng này đột nhiên cho nổ tung tất cả luôn…
– Bốn người các ngươi muốn làm gì?
Trần Thư cũng nhận ra bốn người A Lương, nhưng vẫn rất cảnh giác, bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay.
Mẹ nó đang ngủ ngon giấc, đột nhiên bên giường xuất hiện bốn nam nhân, cho dù là ai cũng sẽ làm ra mấy hành vi quá khích…
Vương Tuyệt bên cạnh mở miệng nói:
– Không phải đang đợi ngươi rời giường đây sao…
– Mẹ nó, các ngươi cứ đợi như thế sao?
Khóe miệng Trần Thư có rút, quát:
– Không nói câu nào, cứ như vậy quỷ dị đứng bên giường, mẹ nó ta không có cảm giác an toàn đâu!
Lão Tạ cũng ở một bên nói:
– Chủ yếu là lo lắng ảnh hưởng đến giấc ngủ của ngươi…
– Xéo đi!
Trần Thư căn bản sẽ không nghe, tiếp tục nói:
– Các ngươi đúng là biến thái!
– Sao không thông báo cho ta !
Hắn nắm lấy con thỏ bên giường, chỉ thấy đối phương đang dùng ánh mắt mông lung nhìn hẳn, đồng thời tâm linh câu thông với hắn.
【
Bản năng chiến đấu
】
là dùng để đối phó địch nhân, A Lương vừa rồi không có địch ý, con thỏ đương nhiên là thờ ơ…
– Được rồi…
Trần Thư xoa xoa đầu, thấy quần áo mình không bị động qua, ngược lại cũng nhẹ nhàng thở ra, nói:
– Mẹ nó các ngươi không ở chiến trường chiến đấu, đến chỗ ta làm gì?
– Không phải ngươi bảo chúng ta trở về ư?
– Lúc nào chứ…
Trần Thư chưa nói xong, sau đó đột nhiên nhớ đến thỉnh cầu trước khi ngủ của mình.
Hẳn nói thầm một tiếng:
– Lão gia tử làm việc như vậy hiệu suất cao vậy sao?
– Tội phạm trưởng quan, cấp trên để chúng ta đến thành phố Nam Giang, nghe theo sự chỉ huy của ngươi!
Tiểu Tinh đứng thẳng, mở miệng nói:
– Có mệnh lệnh gì, có thể trực tiếp nói với chúng ta!
– Hiện tại, cuốn gói khỏi đây!
Trần Thư chỉ chỉ cửa phòng ngủ, nói:
– Các ngươi đừng đứng quanh giường ta nữa…
– …
Bốn người liếc nhau một cái, vẻ mặt lưu luyến, quay người rời đi.
– Còn lề mề cái gì? ! Ai lại chậm chạp ta xử kẻ đó!
Trần Thư giương túi phân u-rê trong tay lên, chuẩn bị xuất kích bất cứ lúc nào.
Bốn người thấy thế, vội vàng rời khỏi phòng, không dám dừng lại.
– Đúng là không hợp thói thường mà…
Trần Thư ôm con thỏ qua nói:
– Về sau, mặc kệ là ai, chỉ cần tới gần giường ta, đều phải thông báo cho ta!
– Hu…
Con thỏ khó hiểu, nhưng vẫn gật đầu đáp ứng.
Mà lúc này, phụ mẫu Trần Thư nhìn bốn người đi ra khỏi phòng Trần Thư, trực tiếp mơ màng…
Đám người A Lương đi vào từ cửa sổ phòng ngủ, phụ mẫu Trần Thư cũng không biết bọn họ đã đến từ lúc nào.
– Bại hoại!
Trần Thư lắc đầu, bất đắc dĩ.
Từ khi lên đại học về, bằng hữu của Trần Thư không giữ lại truyền thống tốt đẹp đi cửa chính nữa
Một lát sau, Trần Thư thu thập đơn giản rồi đi tới phòng khách.
Lúc này đám người A Lương vô cùng thoải mái đang ngồi trên ghế sa lon ăn hoa quả, cùng phụ mẫu Trần Thư xem tivi.
– Bây giờ các ngươi không phải là thủ vệ quân sao?
Trần Thư nhìn ba người mặc thường phục, trong mắt có chút ngạc nhiên.
– Ừm, cấp trên cho chúng ta trở thành nhân sĩ tự do, không cần phải cưỡng chế như trên chiến trường.
A Lương gật đầu nói:
– Hiện tại chỉ cần đi theo ngươi lăn lộn là được.
– Lão gia tử tận tình thế sao.
Trần Thư nhíu mày, lúc đầu chỉ nghĩ để mọi người tới phụ cận thành phố Nam Giang Thị, kết quả trực tiếp biến thành nhân sĩ tự do luôn.