Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2181

  1. Home
  2. Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội
  3. Chương 2181
  • 10
Prev
Next

Chương 2181 – Lão gia tử, ngài đã từng thất bại chưa?

Chỉ là, vừa nghĩ đến thực lực khủng bố của đối phương, kiêu ngạo một chút, dường như cũng hợp tình hợp lý…

– Lão gia tử, thực ra ta còn có một vấn đề muốn hỏi.

– Cái gì?

– Ngài cùng Tinh Thần Vương ai mạnh hơn?

– Kẻ tám lạng người nửa cân.

– Ai là sắt vụn, ai là hoàng kim?

– Hả?

Lão gia tử ngẩn người sau đó cười nói:

– Ngang nhau, trước kia ta và hắn từng đọ sức nhau.

– Như vầy sao?

Trong lòng Trần Thư khẽ động, càng tò mò về thực lực chân chính của lão nhân trước mặt.

Cho tới nay, trong số khế ước linh của lão gia tử, thực ra mạnh nhất là Ám Vương, Chu Tước và Đại Tuyết Vương, ba con khế ước linh khác rất ít khi ra tay.

– Được rồi, đi báo bình an cho những người khác đi, tiểu tử ngươi không biết đâu, trong khoảng thời gian này ngươi biến mất, không ít người sắp điên lên rồi…

Lão gia tử nhìn thấy Trần Thư trở về, thực ra cũng đã an tâm phần nào.

Về phần một vài vấn đề của đối phương có chút vấn đề, ngay cả hóa thạch sống cũng không thể giải đáp.

– Được.

Trần Thư nhẹ gật đầu, dường như nghĩ tới điều gì, nói:

– Lão gia tử, ta còn một câu hỏi.

– Nói.

– Ngài đã từng thất bại chưa?

– Tiểu tử ngươi có ý gì đây?

Lão gia tử ngơ người, không hiểu ý của đối phương:

– Là như vậy, hai khế ước linh của ta đều huyết mạch tiến hóa, thực lực đã có chút tiến bộ, muốn ngài chỉ điểm một chút…

Mười giây sau, theo tiếng hét thảm vang lên, một nhân ảnh cùng bốn con Husky trực bay ra khỏi căn phòng xoắn ốc của tổng chỉ huy…

Bởi vì tốc độ quá nhanh, mọi người chỉ có thể nhìn đến thấy một đường vòng cung duyên dáng.

Nhưng theo tiếng la hét trầm bồng du dương kia, bọn hắn thoáng chốc có thể nghe ra là Trần Thư…

– Không hổ là tội phạm Nam Giang, ngay cả tư thế bay cũng tiêu sái hơn người bình thường nữa.

Mọi người yên lặng cảm khái, nhưng đã quá quen với cảnh tượng này rồi…

– Bà mẹ nó!

Trần Thư bay ra hơn 1000m, cuối cùng dùng Husky làm đệm thịt, té rớt trên mặt đất.

– Ta không nên kiêu ngạo quá…

Hẳn vuốt vuốt bờ mông, trong mắt đã có chút hối hận.

– Ngao ngao…

Husky dưới mông hắn ủy khuất kêu to.

Ba phân thân khác sao ngươi không ngồi, sao lại ngồi lên bản thể chứ?

– Ách…. không sao… không sao…

Trần Thư vuốt ve Husky, trấn an nói:

– Chúng ta bị thương đến đầu cũng không sợ, thứ kia thì có gì quan trọng đâu chứ.

– …

Husky rung đùi đắc ý, quay lại kéo quần áo của Trần Thư, trực tiếp lựa chọn phát bệnh…

– Được rồi được rồi….

Trần Thư bắt được đầu chó, tránh để cho nó làm loạn, lẩm bẩm:

– Vẫn nên cẩn thận chút…

Vốn nghĩ đến thử thực lực của lão gia tử thực lực, thuận tiện thể hiện một chút, kết quả kỹ năng của Husky còn chưa sử dụng đã trực tiếp bị đánh bay…

– Chưa đến truyền kỳ, không thể chọc vào được…

Trong lòng hắn yên lặng hạ quyết định, đồng thời lòng hắn cũng lắng xuống.

Mặc dù thực lực hắn tăng mạnh, nhưng lão gia tử vẫn là tòa núi lớn, hiện tại hắn không thể vượt qua được…

– Nhưng mà thực lực của lão gia tử càng ngày càng mạnh rồi…

Trần Thư nghĩ lại, ngược lại có vài phần an tâm.

– Đi gặp những người khác thôi.

Hắn vỗ vỗ bùn đất trên người , đang muốn xoay người rời khỏi nơi đây, chỉ thấy xa xa một bóng người nhanh chóng lao đến đây.

– Trần Bì!

– Hả?

Trần Thư híp mắt lại, vừa liếc mắt đã nhận ra là Liễu Phong.

Chỉ thấy Liễu Phong đang ngồi trên xe lăn, tốc độ nhanh vô cùng, thậm chí mà ngay cả hai tay cũng phát ra tia lửa…

Trong nháy mắt, Liễu Phong cả người anh tuấn di chuyển tới, xe lăn vững vàng dừng lại trước mặt Trần Thư.

– …

Trần Thư nhìn thấy tình cảnh không hợp thói thường này, sững sờ tại chỗ.

– Tiểu tử ngươi không sao chứ!

Liễu Phong lắc lắc tay, đón lấy qua lại đánh giá Trần Thư, trong mắt tràn đầy lo lắng.

– Lão sư, ta không sao.

Trần Thư lắc đầu, nói:

– Nhưng mà sao ngài lại ngồi trên xe lăn thế? Chân xảy ra vấn đề gì sao?

– Không sao…

Liễu Phong vỗ vỗ chân của mình, nói:

– Ta ngồi xe lăn nhanh hơn một chút, những phương tiện giao thông khác quá chậm.

– …

Khóe miệng Trần Thư co rút lại, lần đầu tiên nghe thấy xe lăn cũng có thể là phương tiện giao thông…

– Đừng nói với ta là ngài ngồi xe lăn từ Kinh Đô đến đây nhé?

– Có vấn đề ư?

– …

Trần Thư khó thở, nghĩ tới cuộc thi đấu thế giới lúc đó, Liễu Phong bị đại giáo chủ đánh trọng thương, thật sự phải ngồi xe lăn một thời gian.

Nhưng mà cũng đã lâu như vậy, tài nghệ cũng nắm chắc đấy chứ?

– Ngài đúng là khác người quá mà!

Trần Thư yên lặng giơ ngón tay cái lên, nhưng mà nhìn qua trạng thái tinh thần của Liễu Phong, trong lòng cũng nhẹ nhõm không ít.

Hiện tại xem ra, ít nhất Liễu Phong đã hồi phục.

– Được rồi, đừng nhắc đến chuyện không đáng giá nhắc tới nữa.

Liễu Phong khoát tay áo, nói:

– Trong khoảng thời gian này tiểu tử ngươi làm gì vậy?

– Hả? Lão gia tử không nói với ngươi sao?

– Không.

Trần Thư ngơ ngác, sau đó nghĩ kỹ, đoán chừng là lão gia tử lo lắng quá nhiều người biết rõ, Lăng Trần sẽ trực tiếp giết con tin.

Đối với chuyện này, lão gia tử rõ ràng cũng tương đối cẩn thận.

Liễu Phong mở miệng hỏi:

– Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 2181"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online