Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2174
Chương 2174 – Cứu Thế Giáo Hội, huỷ diệt!
– Chúng ta phải làm sao bây giờ?
Một người vẻ bất an thỉnh thoảng nhìn phía sau, e sợ Trần THư sẽ đột nhiên đuổi theo.
– Chúng ta không có KHông Gian Khế Ước Linh, muốn rời khỏi chỉ có thể dùng sức mạnh!
Đại chủ giáo ‘Tinh’ có vẻ suy nghĩ trong mắt. nói:
– Nếu chúng ta hợp lực có lẽ có thể bộc phát ra sức mạnh của nguỵ Truyền Kỳ!
Mọi người suy nghĩ một chút đều gật đầu, đồng ý với kế sách này.
Minh mở miệng nói:
– Thời gian có hạn, trực tiếp bắt đầu đi!
Mọi người gật đầu, ánh mắt nhìn về nơi từng là không gian thông đạo.
Cho dù bị Trần THư cho nổ thông đạo nhưng không gian lực ở nơi đây là yếu nhất cũng là con đường chạy trốn duy nhất của bọn họ!
Hai mươi con Khế Ước Linh Vương Cấp ba sao tràn ngập khí thế đáng sợ, bắt đầu chuẩn bị một đòn mạnh nhất của bản thân…
Một lát sau, khí thế chúng nó đạt đỉnh dưới sự liên thủ, mơ hồ tràn ngập hơi thở nguỵ Truyền Kỳ trong đó…
– Bắt đầu đi!
Vẻ mặt mọi người mang vui sướng, giống như đã thấy được con đường chạy trốn của mình. Nhưng ngay lúc mành chỉ treo chuông chỉ thấy trên đầu bọn họ xuất hiện từng trận ánh sáng chói lọi.
– Gì?
Theo bản năng mọi người ngẩng đầu, sau đó vẻ mặt đại biến, chỉ thấy cột sáng sáu màu rực rỡ được hình thành, trên đó tràn ngập uy thế huỷ diệt tất cả!
Lại là sát chiêu của Husky!
– Đệt!
Mọi người thầm run rẩy dữ dội trong lòng, thật không ngờ thời điểm mấu chốt lại xuất hiện biến cố này.
– Phải chạy!
Giờ phút này bọn họ không có thời gian do dự, bản năng cưỡng ép gián đoạn kỹ năng của Khế Ước Linh, chạy ra bốn phía…
Oanh!
Ngay sau đó, cột sáng màu sắc rực rỡ rơi xuống, vì để có được hiệu quả lớn nhất nên Trần Thư không có để sát chiêu của Husky tập trung vào sinh vật nào, mà là ở giữa vị trí đánh đến,
Uy thế khủng bố chốc lát đã giết bốn con Khế Ước Linh Vương Cấp, Khế Ước Linh còn lại cũng gặp thương thế không giống nhau.
Quan trọng chính là bởi vì cưỡng ép dừng kỹ năng lại nên khiến cho Khế Ước Linh đều bị phản phệ, thương thế trở nên nặng hơn.
Mọi người vẻ sợ hãi nhìn phía trước, chỉ thấy Trần THư không nhanh không chậm đi ra, đê tiện nói:
– Không phải các ngươi thật sự nghĩ là có thể chạy ra ngoài?
– …
Trong lòng mọi người tuyệt vọng, thật không ngờ đối phương đã sớm mai phục ở đây.
– Minh, mẹ nó Khế Ước Linh điều tra của ngươi đâu? Chết rồi?
Trong mắt Tinh tràn ngập lửa giận giống như lớn tiếng quát đứa con, là thói quen vung nồi vào đồng đội trước tiên.
Minh vừa nghe lời này, chớp mắt sát ý tăng vọt khàn cả giọng nói:
– Mẹ nó ngươi còn dám hỏi?! Không phải là ngươi giết?
– …
Tinh bỗng chốc ngây ngẩn cả người, ách… này không có việc gì…
– Lão tử liều mạng với ngươi!
Minh tức giận trong lòng xông thẳng lên đầu, cho rằng đối phương đang chế giễu hắn ở tại chỗ mất đi lí trí.
Chớp mắt hai bên mở ra đại chiến ngược lại gạt Trần THư sang một bên…
– Không phải, các ngươi làm như vậy, đại ma vương ta không có cảm giác tồn tại gì cả…
Trần Thư nhìn hai người chém giết cũng có chút ngây người.
Hắn vốn tưởng hai người đang diễn trò muốn nhân cơ hội trốn thoát, kết quả chiêu chiêu đều là đại kỹ năng hiển nhiên là động sát khí!
Các ngươi làm thật à…
Vài tên đại chủ giáo khác liếc nhìn nhau một cái trực tiếp không để ý bọn họ, quyết đoán lựa chọn chạy trốn…
– Đám người này tạo nên tổ chức có thể tồn tại lâu như vậy sao?!
Hắn không nhịn được lắc đầu, mẹ nó đây không phải đơn thuần chỉ là đám ô hợp?
– Giáo hoàng cùng Lăng Trần cũng đủ vất vả…
Hắn nghĩ tới hai nhân vật mấu chốt của giáo hội, e là bọn họ mới là trụ cột chủ yếu của giáo hội.
Đáng tiếc chính là một người bị lực lượng không rõ trong cơ thể Trần Thư giết, một người bị lão gia tử giết…
Hai nhân vật trung tâm vừa chết, thật ra Cứu Thế Giáo Hội vốn là đã không còn có thể trở mình…
Lúc này Husky và con thỏ của Trần Thư cùng nhau động thủ bắt đầu đuổi giết đại chủ giáo còn lại.
Về phần ‘Minh’ và ‘Tinh’ thì Trần Thư căn bản không có ra tay, e là bản thân bọn họ cũng phân thành một cái sinh tử…
Thời gian dần trôi qua, một tên đại chủ giáo bị giết giống như một miếng thịt bò trên thớt gỗ, không có một chút sức phản kháng.
Nếu bọn họ liên thủ thật ra có thể chống lại Trần Thư dù sao lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, nhưng đáng tiếc bọn họ đã không còn chiến ý, hơn nữa quan hệ với nhau từ lâu đã có vết nứt, không có khả năng tin tưởng lẫn nhau.
Sau một lúc lâu Trần Thư bằng vào sức của bản thân liên tiếp chém năm tên đại chủ giáo, phá huỷ trung tâm lực lượng của giáo hội!
Cứu Thế Giáo Hội hiện giờ đã không còn có thể quật khởi…
– Hai món hàng kia hiện tại phân thắng bại chưa nhỉ?
Hắn lẩm bẩm nói, quay trở lại vị trí của thông đạo lần nữa.
Lúc này đại chiến đúng là đã chấm dứt, mà người sống sót cuối cùng chính là đại chủ giáo ‘Minh’
Trong mắt hắn có tuyệt vọng, không có chạy trốn mà chỉ ngồi yên một chỗ…
Đã không còn sự trợ giúp từ những đại chủ giáo khác, hắn đã không thể trốn thoát khỏi đây ngoại trừ chờ chết đã không còn lựa chọn!