Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2173
Chương 2173 – Nhỡ ngươi biển thủ thì xử lý thế nào?
Một tên Ngự Thú Sư Hoàng Kim nhìn thi thể bị cụt tay xung quanh, lại nhìn vẻ mặt lạnh lùng không có một chút dao động của Trần Thư, trong lòng dâng lên một nỗi sợ trước nay chưa từng có. Bọn họ đã được xưng là người ác nhưng đối với sát thần trước mắt này, chỉ cảm thấy bản thân giống như còn chưa đủ tư cách…
Xoẹt!
Mội đạo không gian lưỡi đao sắc bén chém tới, nháy mắt chặt đứt cơ thể của Khế Ước Linh, cơ thể biến thành hai đoạn rơi xuống…
– Cũng tạm rồi…
Trần Thư phủi tay, trong lòng liên tục dự tính nước cờ.
Ngoại trừ vài tên đại chủ giáo, những nhân viên còn sống đã không đến mười người, đã không còn một chút tính uy hiếp nào.
Hắn nhìn toàn bộ không gian bốn phía đã quang đãng, cuối cùng ánh mắt nhìn giáo đường đổ nát phía trước.
– Huỷ nó…
– Òm ọp!
Thân hình to lớn của tiểu Hoàng vừa động trực tiếp bay lên trên giáo đường, nó lắc lắc mông, thân thể cao lớn rất nhanh truỵ xuống nhấc lên một trận cuồng phong kịch liệt.
Oanh!
Một tiếng nổ quanh quẩn, giáo đường sừng sững mấy trăm năm ầm ầm sụp đổ, hoá thành một nơi phế tích.
– Ngao!
Husky trực tiếp hộc ra một thượng vị kỹ năng, chỉ thấy một mảnh biển lửa đổ xuống, đốt phế tích thành tro.
Cuồng phong thổi một cái, tro tàn bốn phía bay đi, trụ sở của Cứu Thế Giáo Hội đã không còn một chút dấu vết…
– Ô~~
Mặt con thỏ vừa động, đôi mắt rồng màu vàng nhìn một nơi trống phía dưới đột nhiên ném ra hơn mười đạo Không Gian Ấn Kỹ.
Chỉ thấy một tiểu không gian bị chém mở, bên trong toả ra một đạo năng lượng nồng đậm,
– Bảo khố của giáo hội sao?
Trần Thư nhíu mày ngược lại không có gì bất ngờ.
Huyết mạch Ứng Long trong cơ thể con thỏ lại thức tỉnh lần nữa, mà Long tộc vốn là chủng tộc yêu thích tài bảo, nó hiện tại chẳng những là một Khế Ước Linh chiến đấu cường đại mà lại là một tên cao thủ săn tìm bảo vật.
Hắn mang theo con thỏ, tức khắc chui vào bảo khố của giáo hội.
– Ồ?
Trần Thư nhìn phía trước đang có thi thể của một con Khế Ước Linh Vương Cấp nằm ở lối vào, khuôn mặt dữ tợn có không cam lòng cùng oán hận.
Đồng thời tài nguyên các loại cấp bậc rơi rụng đầy đất lại rải rác những vết máu chói mắt.
– Có vẻ nhiều…
Trần Thư nhìn tài nguyên trước mắt của giáo hội, ngược lại không có sốt ruột cướp đoạt
Hắn liếc nhìn một cái sáu con Husky có đôi mắt màu đỏ, biết được thời gian Chung Cực Dược Tề của nó đã quá nửa.
– Đi giải quyết trước đại chủ giáo rồi nói sau!
Trần Thư quyết đoán ra quyết định, dù sao dị không gian đã được hắn chặn lại không ai có thể đi ra ngoài,
– Ta cùng lão Tạ có thể ở bên trong hỗ trợ.
Lúc này Phương Tư cũng mở miệng nói.
Tuy nàng là Ngự Thú Sư Hoàng Kim nhưng vẫn không có tác dụng gì, dù sao đại chiến trước mắt đã vượt qua cấp độ của nàng.
– Không được!
Trần Thư không hề nghĩ ngợi, nói thẳng:
– Nếu có đại chủ giáo quay trở lại giết thì làm sao bây giờ? Hiện tại ngươi không được rời khỏi tầm mắt của ta!
– …
Phương Tư im lặng không nói gì, nhưng trong lòng cũng có một chút lo lắng.
Tạ Phong Ngữ một bên giơ tay lên, thấp giọng nói:
– Thật ra ta cũng có thể hỗ trợ.
– Ngươi càng không được!
Giọng điệu của Trần Thư càng chắc như đinh đóng cột, không cho một chút đường thương lượng.
– Cám ơn…
Trong lòng Tạ Phong Ngữ cũng là ấm áp, khoé miệng có một chút ý cười.
Bản thân ở trong lòng tội phạm đã quan trọng như vậy? Hơn nữa xem giọng điệu này thậm chí ngay cả Phương Tư cũng không sánh bằng hắn?
Nhưng câu tiếp theo của Trần Thư trực tiếp kéo hắn về thực tại.
– Nhỡ ngươi biển thủ thì xử lý làm sao?
– …
Tạ Phong Ngữ nhanh chóng trở nên trầm mặc…
Trần Thư mỉm cười, nói:
– Được rồi, trước hết chúng ta giết hết người sau đó cướp bảo vật! Giết người cướp của, giết người cướp của, trình tự không được rối loạn, đây là tổ huấn!
– …
Phương Tư cùng Tạ Phong NGữ nhìn nhau một cái, tội phạm thế gia hả?
Ba người không ở lại, rời khỏi bảo khố của giáo hội đi thẳng tới vị trí cửa thông đạo không gian. Hiện giờ nhóm đại chủ giáo đã bị doạ sợ, tất nhiên là trước tiên sẽ đi tới cửa thông đạo muốn rời khỏi nơi này.
– Ca ca ở điểm cuối chờ ngươi…
Trần Thư liếm môi quyết đoán lấy ra một lọ Truyền Tống Dược Tề.
Rầm!
Hắn uống được nửa bình trong đầu đồng thời hiện ra bộ dáng cửa thông đạo, trực tiếp thuấn di đến địa điểm mục tiêu.
– Ngoan ngoãn chịu chết đi…
Đồng tử Trần Thư vừa chuyển thu hồi tiểu Hoàng vào Ngự Thú Không Gian, đồng thời hắn cùng Husky và con thỏ chui vào sâu bên trong lòng đất yên lặng chờ đợi…
Quả nhiên, không đến thời gian nửa giờ chỉ có mấy thân ảnh hoảng hốt đi tới vị trí cửa thông đạo.
– Hả?
Đại chủ giáo ‘Minh’ nhíu mày, nhìn phía trước xa lạ bỗng nhiên ngây ngẩn cả người.
– Mẹ nó không gian thông đạo đâu?!
Mọi người liếc nhìn nhau một cái trong giây lát đã hiểu được.
– Đáng chết!
Ánh mắt ‘Tinh’ vừa động nổi giận mắng:
– Tên đáng giết ngàn đao này muốn đuổi tận giết tuyệt!
– Thật sự không được, chúng ta liều mạng với hắn!
– Cút!
Đại chủ giáo ‘Minh’ cũng quát lạnh một tiếng, nói:
– Lão tử không bao giờ sẽ tin tưởng mấy tên hèn hạ các ngươi!
Giáo huấn vừa rồi đã làm cho hắn không thể quên được…