Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2170

  1. Home
  2. Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội
  3. Chương 2170
  • 10
Prev
Next

Chương 2170 – Đề nghị của ta là đánh nhau

– Ồ? Có hơi thở của cường giả?

Trần Thư đã đạt cảnh giới người linh hợp nhất, một suy nghĩ trong đầu Khế Ước Linh hắn đều có thể thoải mái biết được.

– Bắt đầu giết!

Thân hình khổng lồ của tiểu Hoàng giống như một đạo cuồng phong đi thẳng đến phía chân trời…

Lúc này một toà nhà cao lớn trên đỉnh núi, một giáo đường màu trắng cổ xưa đứng sừng sững, đó chính là trụ sở của Cứu Thế Giáo Hội!

Nhưng nơi đây không có hơi thở của yên bình và linh thiêng của ngày xưa, chỉ thấy không ít vị trí bị sụp đổ lại có thêm máu đỏ tươi dính trên đó.

Các loại tiếng bắn phá, tiếng gào quanh quẩn bốn phía.

Hơn một ngàn Ngự Thú Sư cường đại chém giết lẫn nhau, một bộ dáng không chết không ngừng.

Giống như Trần Thư đã đoán trước, giáo hội xảy ra nội loạn!

Giáo hoàng cùng Lăng Trần liên tiếp ngã xuống, làm cho thế lực khổng lồ này xuất hiện náo động. Hiện giờ đang có loạn thế, đã không còn nguỵ Truyền Kỳ che chở bọn họ căn bản chân không đứng vững, nhất định sẽ bị sóng biển của thời đại lật úp.

Dưới hỗn loạn, thành viên giáo hội đương nhiên phải bắt đầu tính toán cho tương lai của mình, đồng loạt nhìn chằm chằm vào bảo khố của giáo hội!

Các đại Vương Cấp đại chủ giáo không những không ngăn cản, ngược lại cũng tham gia vào trận cướp đoạt này!

Bọn họ đều là thực lực Vương Cấp, nếu thể lấy được tài nguyên trong bảo khố thì không chừng có thể thăng cấp lên nguỵ Truyền Kỳ, trở thành một giáo hoàng đời mới không thì cũng có thể bảo vệ bản thân trong loạn thế.

Nhất thời các thành viên trong giáo hội mở ra trận giao chiến lớn, toàn bộ giáo đường đều trở nên hỗn loạn không thể tả…

Trần Thư phát ra tiếng nổ mạnh lại không ai nhận thấy được…

Lúc này Trần Thư đã đi tới gần, nhưng không có kiêu ngạo mà lại rất cẩn thân.

– Đánh kịch liệt như vậy sao?

Hắn đi tới một đỉnh núi nhìn chiến trường phía trước, trong mắt cũng có chút bất ngờ.

Vốn tưởng rằng sẽ chỉ là một náo động nhỏ nhưng trên giáo đường phía trước, khắp nơi có thể thấy được thi thể của Khế Ước Linh, không thiếu Vương Cấp trong đó. Có thể thấy theo thời gian trôi qua các thành viên đã đánh nghiêm túc, bắt đầu liều lĩnh muốn chém giết lẫn nhau.

Tạ Phong Ngữ vẻ kinh ngạc nói:

– Đây vẫn là đồng nghiệp trong một tổ chức sao? Làm sao lại giống với lũ cướp…

– Bọn họ vốn chính là một đám cướp…

Phương Tư lắc đầu, không có gì bất ngờ. Người gia nhập vào Cứu Thế Giáo Hội vốn chính là hạng người vô cùng hung ác, hiện giờ không có trói buộc, đương nhiên là bắt đầu buông thả bản thân.

– Xem ra có thể gặt hái…

Trần Thư nhìn thương thế của mọi người trước mắt, khoé miệng không nhịn được có ý cười.

Tình hình còn tốt hơn so với hắn dự đoán!

Hắn không hề do dự, cưỡi tiểu Hoàng đi tới trên đầu mọi người.

Thân hình tiểu Hoàng đột nhiên xuất hiện biến hoá, đi tới khoảng cách gần hai ngàn mét giống như một ngọn núi lớn nguy nga, bỗng chốc sự chú ý của mọi người bị hấp dẫn qua.

– Các vị! Trước hãy dừng lại!

Âm thanh của hắn truyền tới, những người giáo hội phía dưới không tự chủ dừng lại động tác, mà thời điểm nhìn thấy quả cầu lớn màu vàng, chớp mắt vẻ mặt thay đổi nghĩ đến tử địch của giáo hội!

– Trần Thư?! Mẹ nó ngươi còn dám tới giáo hội?!

Đại chủ giáo ‘Tinh’ hét to một tiếng, trong mắt bao phủ bởi sát ý.

– Không cần nóng nảy như vậy.

Trần Thư khoát tay áo, thản nhiên nói:

– Tốt xấu gì mọi người cũng là quen biết từ lâu, ta đến nhà thăm hỏi một chút thì có vấn đề?

– …

Ánh mắt ‘Tinh’ lạnh lùng, ngược lại nhìn về một góc chỉ thấy đại chủ giáo ‘Viêm’ âm u đầy tử khí ngồi ở chỗ đó.

Trong lòng hắn lúc này có vẻ tuyệt vọng, vốn tưởng trở về mật báo để giáo hội có chuẩn bị sớm một chút, kết quả lại xảy ra náo động lớn như vậy.

Hiện giờ hắn chỉ còn lại một con Khế Ước Linh, đương nhiên là không thể ngăn cản được tất cả chỉ có thể là tuyệt vọng ngồi yên một chỗ.

– Viêm, mẹ nó chính là ngươi dẫn tội phạm về đây?!

– Ngươi có ý gì?!

Đôi mắt của đại chủ giáo ‘Viêm’ khôi phục chút thần thái, nổi giận mắng:

– Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi giống nhau?! Giáo hoàng vừa chết đã vội vàng cướp đoạt tài nguyên, kiếm cho mình quan tài trước?

– Ngươi?!

Trong đôi mắt của đại chủ giáo ‘Tinh’ có sát ý, Khế Ước Linh bên cạng giống như ngay lập tức sẽ phóng ra lôi đình!

– Đề nghị của ta là đánh nhau! Đánh nhau!

Trần Thư nhíu mày, làm bộ dáng xem náo nhiệt không chê chuyện lớn.

– Đủ rồi! Hai tên ngu xuẩn!

Lại một đại chủ giáo ‘Minh’ mở miệng, chỉ Trần Thư trên không:

– Mẹ nó các ngươi có thể phân rõ thứ tự ưu tiên không?!

Tinh không cam lòng yếu thế, quát:

– Ngươi phân rõ?! Từ đầu đến cuối mẹ nó ngươi cướp hung nhất!

– …

Trần Thư trên không nhìn trò hay, hắn thật không ngờ mâu thuẫn của đám người này lớn như vậy, mặc dù hắn là kẻ cầm đầu ra sân, cũng không có người để ý sao?

Hiện tại hắn có chút nghi ngờ, nếu bản thân không xuất hiện, đám người này có tự mang bản thân cho mình đánh không…

– Im ngay!

Đại chủ giáo ‘Minh’ trợn mắt nhìn, nhưng vẫn duy trì bình tĩnh như cũ nói:

– Nếu không giết hắn thì hôm nay ai cũng không sống được, các ngươi chắc không quên tiểu giáo hoàng đã chết thế nào!

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 2170"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online