Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2153
Chương 2153 – Quên ta từng làm nghề cũ?
Tim của Tử Hồn Hoàng nhói lên một cái, lập tức nhận ra điều không ổn, vội vàng truyền tin cho Lăng Trần:
– Mau thu hồi Ngự Thú Không Gian, một kích này không đỡ được đâu!
Đối với Lăng Trần mà nói, nếu một con Khế Ước Linh ngã xuống, Truyền Kỳ Chi Lộ của bản thân căn bản cũng sẽ bị chặt đứt.
Mặc dù Tử Hồn Hoàng đã cắn Trần Thư, nhưng chưa chắc không thể đảo ngược tình thế.
Hai bên đã hòa vào một thể, nó không hy vọng cả đời này của Lăng Trần không thể nhập vào Truyền Kỳ.
Cùng lúc đó, hồn lực của Tử Hồn Hoàng bắt đầu co rút cực nhanh, cuối cùng hóa thành một tấm chắn linh hồn cực kỳ lớn, bao bọc xung quanh Bạch Hồ.
Ầm!
Chỉ trong chớp mắt, bốn cột sáng có sức mạnh hủy diệt đến cực hạn rơi xuống, đánh đến tấm chắn linh hồn.
Ngay lập tức, tấm chắn hiện lên những vết nứt tựa như mạng nhện, sau đó “Ầm” một tiếng tan vỡ, biến mất không còn thấy đâu nữa.
Sức mạnh nguyên tố cuồng bạo đánh về phía Bạch Hồ, không hề có chút suy yếu nào.
– Ngao!
Thân hình Bạch Hồ vỡ nát, gương mặt mang theo sự thống khổ vô cùng,
Công kích kia thậm chí còn chưa chạm đến người của nó, nhưng khí tức của xung kích đã khiến bản thân nó bị trọng thương!
Giây tiếp theo, nó liên tiếp dùng những kỹ năng chữa trị, tất cả đều dùng để chữa trị vết thương cho mình.
Nhưng cột sáng màu sắc kia đến gần, trên người của Bạch Hồ không ngừng chảy máu, hơi thở sinh mệnh đang dần giảm xuống.
Một khi cột sáng kia chạm đến người nó, kỹ năng chữa trị gì đó đều không còn tác dụng nữa,
Nó tuyệt đối sẽ chết ngay lập tức!
Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, Bạch Hồ đột nhiên biến mất, thuận lợi tiến vào bên trong Ngự Thú Không Gian.
Tuy kỹ năng phòng ngự của Tử Hồn Hoàng bị đánh vỡ, nhưng vẫn có thể kéo dài chút thời gian cho Lăng Trần, để hắn thuận lợi cứu được Bạch Hồ.
– Nguy hiểm thật…
Trong lòng Lăng Trần nhẹ nhàng thở ra, cả người dường như có chút co quắp.
Ai mà nghĩ đến, Husky lại đột nhiên phóng xuất ra được kỹ năng có uy lực khủng bố như thế.
Nhưng ngay lúc này,
Một tiếng kêu rên thê thảm xuất hiện, quanh quẩn bên trong chiến trường.
Lăng Trần ngơ ngác, sau đó thần sắc thay đổi cực lớn.
Chỉ thấy Khế Ước Linh Nhân Diện Điểu Thân bay ngược ra, hai cột sáng màu sắc rực rỡ đánh thẳng vào đầu và người của nó,
Khí tức sinh mạng của nó cực kỳ thấp, trong nháy mắt đã tiêu tan không thấy đâu nữa, hóa thành thi thể, rơi vào bên trong phế tích…
– Sao… Sao có thể?!
Lăng Trần trống rỗng, vốn đã có thể thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng thoáng cái đã xuất hiện biến cố thế này!
Truyền Kỳ Chi Lộ của hắn… Cứ như vậy mà bị chặt đứt?
– Đáng chết!
Tử Hồn Hoàng cũng chấn động trong lòng, sát ý trong lòng khó mà áp chế được bộc phát ra!
Con đường của Lăng Trần đã đứt, nó cũng không thể tấn thăng lên cấp bậc Truyền Kỳ được nữa?
– Tại sao?! Sao có thể như vậy?!
Lăng Trần trừng mắt, nhìn Trần Thư ở phía xa,
Chỉ thấy lúc này, Tiểu Hoàng đang chậm rã há hốc miệng, Trần Thư đang vẫy vẫy tay với nó,
Mà ở bên cạnh hắn, hai con Husky đã ngao ngao kêu, trong mắt tràn ngập ánh sáng trí tuệ!
– Sáu con chó?!
Lăng Trần chấn động, rốt cụộc đã hiểu ra.
Dù cho không uống Bạo Tẩu Dược Tề, phân thân của Husky đã đạt đến Lv11, có thể phân thành ba phân thân nữa, thì uống Chung Cực Dược Tề sao lại không thể tăng được chứ?
Trần Thư giấu đi hai phân thân ở đây, có vẻ rất hiệu quả!
Hiện tại xem ra, hắn đã thành công!
Cho dù là Tử Hồn Hoàng hay Lăng Trần, tâm trí đều đặt ở trên người Bạch Hồ, căn bản không nghĩ đến chuyện gì sẽ xảy ra với Khế Ước Linh còn lại,
Dù sao Khế Ước Linh của Trần Thư ở bên trong, chỉ có công kích của hai Husky là đủ rồi, còn ba con Khế Ước Linh khác đều không cần phải lo đến.
Nhưng ai mà ngờ, thời điểm mấu chốt lại xảy ra chuyện này…
– Ta… Chủ quan rồi!
Gương mặt của Lăng Trần vặn vẹo, siết chặt nắm đấm, hắn thật sự đã xem nhẹ đến thần kỹ phân thân của Husky.
– Nhân loại khốn khiếp!
Ánh mắt của Tử Hồn Hoàng lạnh như băng, nhìn thẳng Trần Thư, trong mắt tóa ra vẻ thù hận.
– Ai mẹ nó thèm đấu quang minh chính đại với ngươi?
Trần Thư nhún vai, nói:
Đã quên nghề cũ của Tội Phạm ca ngươi là gì rồi sao?
Bây giờ hắn đã không còn hy vọng xa với là cứu Phương Tư nữa, chỉ muốn không từ thủ đoạn mà giết chết Lăng Trần, muốn báo huyết thù cho Phương Tư và những người đã hy sinh còn lại!
– Bây giờ… Ta nên làm gì đây?
Trong lòng Lăng Trần mờ mịt không biết nên làm gì, theo bản năng hỏi Tử Hồn Hoàng.
– Giết hắn!
Ánh mắt của Tử Hồn Hoàng lạnh như băng, đột đời thu hồi lại thi thể của Khế Ước Linh rơi xuống vào cơ thể.
– Nếu có thể nuốt sạch hắn,thực lực của ta có thể tăng lên rất nhiều, có lẽ sẽ khiến nó sống lại!
– Sống lại… Có thể chứ?
– Có thể.
Tử Hồn Hoàng cũng không nói hết, dù sao ngay cả Khế Ước Linh truyền kỳ cũng chưa chắc có thể làm đến bước này.
– Được! Vậy giết hắn!
Lăng Trần hít sâu một hơi, cưỡng ép tâm tình của mình ổn định lại.
Bây giờ một Khế Ước Linh đã ngã xuống, một Khế Ước Linh bị trọng thương phải trở về Ngự Thú Không Gian, thế cục bây giờ đã xuất hiện chút biến hóa.