Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2145
Chương 2145 – Không Gian Thỏ tiến hoá huyết mạch
Lúc này, Trần Thư cùng với ba con Khế Ước Linh giống như hoà thành một, bọn họ chia sẻ nỗi đau với nhau, đã không còn phân ngươi ta, bất tri bất giác giống như đã đi tới một cảnh giới mới!
Nếu có Ngự Thú Sư Truyền Kỳ lúc này, liếc mắt một cái chắc chắn có thể nhìn ra trạng thái của Trần Thư, vậy mà là Truyền Kỳ cấp mới có thể có cảnh giới người linh hợp nhất!
Chỉ có Ngự Thú Sư cùng Khế Ước Linh đã trải qua đau khổ sinh tử, giữa nhau thiết lập tin tưởng tuyệt đối mới có thể lĩnh ngộ đến tầng cảnh giới này.
Cho dù nói đơn giản như vậy nhưng muốn có tin tưởng tuyệt đối cũng khó như lên trời!
Một khi gặp phải nguy hiểm sinh tử, suy nghĩ đầu tiên của Ngự Thú Sư chính là bỏ Khế Ước Linh, bảo vệ tính mạng của bản thân, đây không phải là tính cách con người ghê tởm mà là bản năng bảo vệ mạng mình, muốn thay đổi bản năng này, lại có mấy người có thể làm được?
Cho dù cảnh giới người linh hợp nhất sẽ không trực tiếp tăng lên thuộc tính của Khế Ước Linh, nhưng có thể làm cho Ngự Thú Sư cùng các đại Khế Ước Linh tâm linh tương thông, giống như dùng chung một bộ não hoàn toàn hợp một thể với nhau!
Bốn Khế Ước Linh từng con tự chiến, cùng với dung hợp một thể tạo nên một sinh vật cường đại, tất nhiên là không cùng một khái niệm.
Mà lúc này, người linh hợp nhất cũng có ảnh hưởng tới Husky tiến hoá, nó đã nhận ra chủ nhân cùng với đồng bạn nguy hiểm, nhanh chóng muốn thức tỉnh lại nhưng sức mạnh trong cơ thể lại chậm chạp không có cắn nuốt xong…
– Ồ?
Lúc này Lăng Trần nhíu mày, cũng đã nhận ra trạng thái kỳ lạ của Trần Thư, mặc dù hắn nhìn không hiểu nhưng trong lòng đã có một cỗ bất an.
Hiện giờ hắn chiếm thế thượng phong, tất nhiên không hy vọng có biến cố gì xuất hiện!
Rống!
Lúc này, hắc cẩu một bên cùng với con Khế Ước Linh mặt người thâm chim đồng loạt ra tay, bắt đầu vây giết cùng với Ác Ma Thần Tướng Slime khổng lồ!
Vết thương trên người Slime dần dần tăng thêm, mặc dù có các loại kỹ năng của tiểu tinh linh thêm vào nhưng vẫn không trụ được lâu lắm.
Hơn nữa tiểu tinh linh còn phải luôn chú ý tình hình của con thỏ, thậm chí ngay cả [tử vong khôi phục] cũng không dám dễ dàng sử dụng, bởi vì nó không dự đoán được ai sẽ có nguy hiểm tử vong trước.
Dù Trần Thư đi tới cảnh giới người linh hợp nhất nhưng vẫn không thể thay đổi được thế cục!s
Mười phút trôi qua, Lăng Trần đã chiếm hoàn toàn thế thượng phong, thân hình to lớn của tiểu Hoàng chi chít vết thương máu tươi trào ra thậm chí đã thành suối nhỏ.
Đôi mắt tức giận của nó đã biến mất trở nên ảm đạm không còn ánh sáng, thậm chí ngay cả thể lực để duy trì [ cuồng phong phi hành] cũng không có, sinh mệnh lực của nó vốn dồi dào đã tiêu tan không thấy giống như đã tới kết thúc của sinh mệnh…
Mà càng trí mạng hơn là Tử Vong Khôi Phục của tiểu tinh linh đã dùng cho con thỏ!
– Mẹ nó trụ lâu thế!
Lăng Trần thầm mắng một câu, trong mắt cũng có một chút kinh hãi. Khế Ước Linh của hắn có thể không nhìn thấy tất cả phòng ngự, nhưng đánh nhau như vậy có thể thấy được sinh mệnh lực của đối phương dồi dào, nói ngắn gọn chính là nó quá nhiều máu!
Lăng Trần lắc đầu, nói:
– Nhưng rốt cục đã xong…
Lúc này Ác Ma Thần Tướng bay thẳng lên nhìn xuống quả cầu lớn, tan phải chậm rãi giơ lên trường mâu vẫn nhỏ xuống máu không màu!
Đồng thời một cỗ hồn lực khủng bố bắt đầu khởi động bám lên phía trên trường mâu, một cỗ hơi thở tử vong toả ra!
– Òm ọp—–
Tiểu Hoàng nhìn trường mâu, trong lòng hiểu được chính mình đã không gánh nổi một kích này!
Nó theo bản năng nhắm hai mắt lại, trong đầu không tự chủ được hồi tưởng lại quá khứ, trong cuộc đời thú đơn giản của nó chỉ có ba thứ quan trọng nhất, đó là ăn ngủ và Trần Thư.
Trong hồi tưởng ngoại trừ ăn và ngủ, chính là hình ảnh sống cùng với Trần Thư…
Trần Thư sờ tiểu Hoàng, dưới trạng thái người linh hợp nhất, hắn có thể nhận thấy được suy nghĩ trong lòng tiểu hoàng không khỏi có chút bi thương.
Đối với Ngự Thú Sư mà nói, ngoại trừ Khế Ước Linh bọn họ còn có người thân bạn bè cùng thầy giáo, vân vân, nhưng đối với Khế Ước Linh mà nói chủ nhân chính là toàn bộ cuộc sống đơn giản của chúng nó…
Lúc này, âm thanh lạnh như băng của Lăng Trần truyền đến:
– Tạm biệt, Trần Thư, hôm nay hãy để ta kết thúc truyền kỳ của ngươi…
Vèo!
Phút chốc, trường mâu màu đen nhiễm máu mạnh mẽ đánh ra, nháy mắt đánh tới trước người tiểu Hoàng.
– Òm ọp—-
Tiểu Hoàng gầm nhẹ một tiếng, nhắm lại hai mắt…
Nhưng trong giây lát nguy hiểm mạng sống trường mâu màu đen đột nhiên ngừng lại, giống như bị một bàn tay to không nhìn thấy nắm chặt!
Thậm chí nó đã đâm vào người của Slime nhưng không thể tiến thêm một bước!
– Hả?!
Trong lòng Lăng Trần giật mình, thật không ngờ thời điểm mấu chốt lại xuất hiện biến cố!
– Không gian lực lượng…
Ánh mắt Ác Ma Thần Tướng ngưng lại nhìn phía trước, trong lòng nhanh chóng xuất hiện một chút bất an.
Rống!
Nhưng vào lúc này, một tiếng rít gào khủng bố vang dội đi ra giống như đến từ thời kì viễn cổ, tràn ngập cảm giác năm tháng tang thương.
Ngay sau đó, một cỗ long uy đáng sợ bao phủ, trong vòng một trăm ngàn mét toàn bộ hung thú quỳ xuống giống như đã từng bái lạy vương giả…