Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2137
Chương 2137 – Chúng ta có thể trò chuyện một chút
Khế Ước Linh nhìn xuống Trần Thư đồng thời buông lỏng Phương Tư trong tay ra, trực tiếp ném xuống.
Không Gian Thỏ thuấn di một cái tiếp được Phương Tư trở về đồng thời một mực cánh giác Lăng Trần. Nhưng làm Trần Thư bất ngờ chính là, đối phương vậy mà không có cản trở cái gì.
Hắn cảm nhận được hơi thở của Phương Tư, xác định đối phương không có nguy hiểm tới sinh mạng mới nhẹ nhàng thở ra.
– Ngươi đã làm cái gì với nàng?
Hai mắt Trần Thư híp lại, biết được Lăng Trần không có khả năng đơn giản cho hắn cứu lại Phương Tư như vậy.
– Hiện tại nàng cũng giống như người bị mất khống chế trong nước, trong đầu có linh hồn lực của ta.
Lăng Trần mỉm cười nói:
– Chỉ cần tâm thần ta vừa động, bộ não của nàng sẽ hỏng ngay tại chỗ, đến lúc đó thần phật cũng khó cứu!
Nghe được lời này, ánh mắt Trần Thư lạnh như băng, không tự chủ được tràn ngập sát ý.
– Không phải kích động, ta làm như vậy chính là phòng ngươi chạy trốn ngay tại chỗ.
Lăng Trần mỉm cười, nói:
– Dù sao với năng lực của ngươi, Thú Hoàng cũng không giữ lại được, ta cũng không làm được.
– Hiện tại có thể trò chuyện một chút chứ?
– Được.
Trần Thư cẩn thận mang Phương Tư đặt vào trong miệng tiểu Hoàng, xoay người đi tới chỗ Lăng Trần.
– Ngươi chắc hẳn cũng có câu hỏi? Chỉ cần ta biết đều có thể trả lời ngươi!
– Thật sao?
– Đương nhiên, trong hai người chúng ta chỉ có một người có thể rời khỏi đại lục này!
Lăng Trần bình tĩnh nói:
– Người đã chết, bí mật gì cũng không còn ý nghĩa, ta đương nhiên sẽ biết gì sẽ nói đó, nhưng ta cũng hy vọng ngươi có thể cởi bỏ nghi ngờ của ta!
– Chỉ cần ta có thể trả lời, đều có thể!
Trần Thư gật đầu, hỏi đầu tiên:
– Ngự Thú cấp bậc của ngươi là gì?!
– Vương Cấp hai sao!
– Hả?
Trần Thư sững sờ nói:
– Vương cấp hai sao có thể khống chế Vương Cấp hai sao, ngươi nói đùa ta sao?
– Con Khế Ước Linh thứ năm của ta có chút đặc biệt.
Lăng Trần mở miệng giải thích nói:
– Nó có liên quan đến một vị Truyền Kỳ đã ngã xuống…
– Thiên mệnh cổ hoàng?!
Trần Thư híp đôi mắt lại, nháy mắt đoán ra được.
– Ồ? Ngươi có biết?
Lăng Trần có chút kinh ngạc, nói tiếp:
– Nhưng với thân phận của ngươi, biết bí mật năm đó ngược lại cũng bình thường.
Gặp bộ dáng Lăng Trần như vậy, Trần Thư bỗng chốc đã biểu được phán đoán của mình là chính xác.
Hắn hiện tại đã biết rõ, vì sao lão gia tử lại cảm thấy sức mạnh kia có chút quen thuộc, mà người còn lại lại không có một chút ấn tượng.
Dù sao chuyện đã là tám trăm năm trước!
Lăng Trần gật đầu, nói tiếp:
– Nó cùng chủng tộc với Khế Ước Linh mạnh nhất Cổ Hoàng, hơn nữa kế thừa một phần sức mạnh của Cổ Hoàng, đây cũng là nguyên nhân vì sao ta có thể khống chế được nhiều người như vậy, hơn nữa còn có thể nguỵ trang thực lực trước mặt lão gia tử.
– Sức mạnh của Cổ Hoàng? Ngươi ở bên trong Giáo Hội có thân phận không thấp đúng không?
– Giáo hoàng tương lai!
Lăng Trần thản nhiên nói:
– Hơn nữa có hy vọng nhất là đột phá đến Truyền Kỳ giáo hoàng!
– Người Giáo Hội các ngươi có thể đột phá Truyền Kỳ?
Trần Thư sửng sốt, nói:
– Theo ta được biết, các ngươi tuy rằng phát triển nhanh chóng nhưng chỗ thiếu sót duy nhất chính là không thể đột phá Truyền Kỳ nhỉ?
– Đó là bọn họ!
Lăng Trần thản nhiên nói:
– Ta tất nhiên có cách của ta!
– Cách gì?
– Ngươi hỏi nhiều thế!
Lăng Trần nhíu mày, nói:
– Dựa theo quy tắc, nên tới ta hỏi rồi chứ?
– Được.
Trần Thư sững sờ, sau đó gật đầu.
– Thiên phú của ngươi rốt cuộc là tình huống gì?!
Lăng Trần chốc lát mở miệng có vẻ không nhịn nổi, hiển nhiên là hắn đã thắc mắc nhiều năm.
– Cái gì?
– Khế Ước Linh của ngươi bình xét cấp bậc tiềm lực yếu, thiên phú Ngự Thú cũng bình thường, nhưng vì sao có thể đi đến một bước này?
Lăng Trần híp hai mắt lại, nói:
– Trong cơ thể của ngươi dường như có một cỗ sức mạnh không biết, một mực trợ giúp ngươi?
– Không tồi.
Trần Thư gật đầu nói:
– Nó sẽ khiến toàn bộ phương diện của ta tăng lên, ngươi có thể lý giải nó thành một loại thiên phú đặc thù!
Hắn cũng không biết nên giải thích đồ chơi hệ thống này như thế nào, nhưng so sánh với thiên phú ngược lại cũng không có vấn đề, dù sao toàn bộ thế giới chỉ có một mình hắn có.
– Toàn bộ phương diện được tăng lên?
– Đúng vật, chính là Ngự Thú Lực, thuộc tính Khế Ước Linh, kỹ năng thậm chí là tiến hoá huyết mạch!
Trần Thư ngược lại không có dấu diếm gì.
– Thần kỹ của ngươi chính là có như vậy sao?
Lăng Trần bừng tỉnh ngộ, hiện tại rốt cục hiểu được vì sao một con slime, một con Husky có thể lĩnh ngộ được nghịch thiên gì đó như vậy…
Trần Thư gật đầu, nói tiếp:
– Ngươi đã hỏi bốn vấn đề, đến ta đi?
– ???
Lăng Trần sững sờ, mẹ nó ta khi nào thì hỏi bốn vấn đề?
– Không cần phải có vẻ mặt này, thật đã đến phiên ta.
Trần Thư thản nhiên nói:
– Mục đích vì sao ngươi làm náo động?
Lăng Trần chần chờ một chút, nói tiếp:
– Để hung thú công phá được phòng tuyến nhân loại, Giáo Hội nhân cơ hội ra tay thu thi thể Khế Ước Linh để cắn nuốt, phát triển thực lực của Giáo Hội.