Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2120
Chương 2120 – Sự kiện thứ ba mươi chín!
– Lão Liễu!
Trần Thư không để ý đến Lão gia tử và Tần Thiên ở một bên, lập tức đi tới bên cạnh Liễu Phong.
Lúc này, Liễu Phong nằm giữa không trung, toàn thân đầy máu, hai mắt nhắm nghiền, khí tức sinh mệnh đã vô cùng yếu ớt.
Chỉ có lồng ngực phập phồng, chứng minh hắn ta vẫn còn sống…
Vẻ mặt Tần Thiên nặng nề, mở miệng nói:
– Trần Thư, cứu người trước đi.
Lúc này, Trần Thư mới hoàn hồn, vội vàng ra lệnh cho Tiểu Tinh Linh.
Đề phòng bất trắc, thậm chí hắn còn bổ sung một bình Bạo Tẩu Dược Tề,
Vẻ mặt Tiểu Tinh Linh biến đổi, sau đó một luồng lục quang chứa năng lượng sinh mệnh cực hạn xuất hiện, dung nhập vào cơ thể Liễu Phong.
Chính là thần kỹ « Tử Vong Khôi Phục » !
Sự biến thái của nó không nằm ở khả năng hồi phục đáng sợ, mà ở chỗ nó có công dụng như nhau đối với con người, hiệu quả sẽ không giảm đi.
Trên lý thuyết, chỉ cần duy trì một chút khí tức, Tiểu Tinh Linh có thể kéo ngươi từ Quỷ Môn Quan trở về.
Quả nhiên, toàn thân Liễu Phong tràn ngập lục quang, vết thương đẫm máu trong nháy mắt khép lại, thậm chí ngay cả một vết sẹo cũng không có.
Trong nháy mắt, thương thế của Liễu Phong đã khỏi hẳn, nhưng việc chữa trị vẫn chưa kết thúc.
Lục quang xâm nhập vào cơ thể Liễu Phong, bắt đầu chữa trị từng vết thương, không mất quá nhiều thời gian.
Cuối cùng, lục quang bù đắp sinh mệnh lực cho Liễu Phong, đây mới là tác dụng trọng yếu nhất.
Vài phút sau, lục quang hoàn toàn biến mất,
Thương thế của Liễu Phong đã khỏi hẳn, hô hấp cũng dần trở nên ổn định, nhưng vẫn không tỉnh lại.
– Vì sao còn chưa tỉnh ? Đây chẳng phải là thần kỹ sao?
Khuôn mặt Trần Thư khó coi, thậm chí có chút nóng nảy.
– Không cần gấp!
Lão gia tử vỗ vai hắn, nói:
– Ta tạm thời phong bế ý thức, kéo dài sinh mệnh của hắn.
Vừa nghe lời này, Trần Thư thở phào nhẹ nhõm, trong miệng không ngừng lẩm bẩm:
– Vậy thì tốt, vậy thì tốt…
Nhìn Trần Thư trước mắt, tất cả mọi người đều im lặng, nhất thời cảm thấy có chút xa lạ.
Từ lúc nào, tên hãn phỉ vốn bất khả xâm phạm, đã xuất hiện điểm yếu…
– Liễu Phong cần thời gian nghỉ ngơi, ta sẽ không giải khai ý thức của hắn.
Lão gia tử mở miệng nói:
– Trần Thư, đi theo ta.
Mọi người gật đầu, rời khỏi nơi này, đến một gian phòng khác.
Trần Thư mở miệng nói:
– Lão gia tử, hung thú làm phải không?
– Không phải.
Lão gia tử lắc đầu, chậm rãi nói:
– Đây là, sự kiện thứ ba mươi chín!
!
Trần Thư lập tức ngẩn ra, nhớ tới nội loạn đã nhiều ngày không xuất hiện, vội vàng nói:
– Trong đầu lão Liễu, chẳng lẽ cũng có cỗ linh hồn lực kia?
– Không phải hắn.
Lúc này, Tần Thiên ở một bên mở miệng nói:
– Là Tổng đốc tỉnh Nguyên Ninh!
– Vậy vì sao Liễu lão sư xảy ra chuyện?
Trần Thư nhíu mày, khó hiểu.
Tần Thiên im lặng một lát, sau đó mới chậm rãi nói:
– Bọn ta vốn đang chiến đấu ở chiến trường hải vực phương Bắc, đối phó Vương cấp lãnh chúa hung thú.
– Nhưng Tổng đốc tỉnh Nguyên Ninh sau lưng ta, đột nhiên xuất hiện vấn đề, năm khế ước linh bên cạnh, hạ thủ với ta!
– Lúc ấy ta mới ý thức được, nhưng không còn thời gian đối phó…
– Ngay tại thời điểm mấu chốt, lão Liễu ở một bên, không do dự ngăn cản giúp ta!
– Đây là nguyên nhân Liễu lão sư trọng thương sao?
Trần Thư liếm môi, sát ý trong mắt lạnh băng:
Hắn không nhằm vào Tổng đốc tỉnh Nguyên Ninh, mà là người đứng đằng sau chuyện này.
Xác suất lớn người này không phải Truyền Kỳ Cấp, nhưng uy hiếp của hắn đối với Hoa quốc, không thua gì Truyền Kỳ sinh vật.
Lúc này, Trần Thư nhìn về phía mọi người, ngẩn người.
…
Mọi người thỉnh thoảng thở dài, ánh mắt nặng nề.
Trong lòng Trần Thư trầm xuống, vội vàng nói:
– Hai người làm sao vậy? Có gì muốn nói với ta sao?
Mọi người liếc nhìn nhau, cuối cùng hướng mắt về phía Tần Thiên,
Trong mắt Tần Thiên có chút áy náy, nói:
– Lúc ấy, khế ước linh của lão Liễu ở trong trạng thái suy yếu sau khi uống thuốc, mà đối đầu với hắn, là Tổng đốc tỉnh Nguyên Ninh đã uống thuốc…
Vẻ mặt Trần Thư kinh ngạc, lập tức hiểu.
– Khế ước linh của Liễu lão sư…
Vẻ mặt Tần Thiên áy náy, nói:
– Chỉ còn lại băng điểu trọng thương sắp chết, bốn khế ước linh khác…
…
Trần Thư nhắm hai mắt, có chút bi thương.
Trách không được vẻ mặt mọi người lại nặng nề như vậy,
Đối với một ngự thú sư mà nói, khế ước linh là bằng hữu chiến đấu cả đời, cũng là nguồn sức mạnh.
Liễu Phong là Vương Cấp Ngự Thú Sư, hiện giờ chỉ còn một khế ước linh, sức chiến đấu giảm xuống mức thấp nhất, hơn nữa cả đời không còn hy vọng thăng cấp.
Cho dù là bất kỳ Ngự Thú Sư nào, cũng sẽ không chấp nhận được đả kích nặng nề như vậy.
– Nhìn đơn giản một chút…
Lão gia tử ở một bên vỗ vai hắn, nói:
– Hiện tại Vương Cấp Ngự Thú Sư, ít nhất một nửa đều có khế ước linh chết trận, đây chính là chiến tranh!
Hung thú thương vong nặng nề, nhân loại cũng không thể có được kỳ tích không có bất kỳ thương vong nào, phim khoa học viễn tưởng cũng không thái quá như vậy.
Chỉ là thương vong của bọn họ không phải là bản thân họ, mà là bằng hữu nhiều năm, khế ước linh cũng giống như người thân của bọn họ !
– Lão gia tử, ta không sao…