Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2116
Chương 2116 – Nói hiệu trưởng nghe, ngươi làm có đúng không?
– Lý lão, thật không cần sao?
Trần Thư hơi ngẩn ra, quát lớn.
Lý lão đằng xa khoát tay áo, phút chốc đã biến mất trong tầm mắt hai người.
– Nhìn đi, đây mới là phong thái của cường giả!
Trần Thư vẻ mặt cảm thán nói:
– Lý lão không hổ là đệ nhị cường giả của Hoa Quốc, là đại nhân vật có hy vọng đột phá Truyền ký nhất! Tâm tư như vậy, người nào đó quả thật không thể so sánh được.
– Ám chỉ cái gì ?
Ninh Bất Phàm nhếch miệng, nói:
– Cho dù ngươi có nói xé trời, cũng phải giao phần tài nguyên kia ra đây!
– Hiệu trưởng, ngươi thật là cứng đầu…!
Trần Thư bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ có thể để Thỏ Không Gian lấy tài nguyên ra.
Kho báu cổ vương cung là của một mình hắn, nhưng tài nguyên cướp được từ lãnh đại hung thú, tất nhiên phải chia ba phần.
Thỏ và Ngân Hồ ở lại với nhau bắt đầu thương lượng phân chia tài nguyên.
Hai khế ước linh thì thầm, bộ dáng như mặc cả ở chợ.
Trần Thư và Ninh Bất Phàm ngồi trên bờ, nhìn Long Giang chảy ngược, im lặng một chút rồi lên tiếng :
– Trần Thư, ngươi có nghi ngờ ai không?
– Tạm thời không có.
Trần Thư lắc đầu, nói:
– Nhưng đối phương gây náo loạn như vậy, vẫn không rời khỏi Hoa Quốc, tố chất tâm lý không tệ.
– Tố chất tâm lý?
Ninh Bất Phàm sửng sốt, đánh giá Trần Thư một chút, nói:
– Nói hiệu trưởng nghe, ngươi làm có đúng không?
? ? ?
Trần Thư lập tức quay đầu lại nhìn, vẻ mặt muốn nói ngươi đang đùa ta đấy à.
– Lão Ninh, trí tưởng tượng của ngươi cũng thái quá rồi đó?
– Không phải tố chất tâm lý mà ngươi nhắc tới sao?
Ninh Bất Phàm nhún vai, nói:
– Phương diện này, ngươi nhận thứ hai, không ai dám xưng đệ nhất ?
…
Trần Thư lập tức trầm mặc, vẻ mặt bất đắc dĩ nói:
– Lão gia tử nói, là do một sinh vật linh hồn làm.
– Ngươi nhìn khế ước linh của ta, có giống am hiểu phương diện này không?
– Như thế…
Ninh Bất Phàm sờ cằm, lẩm bẩm:
– Nhưng cũng có khả năng, ngươi che giấu gì đó?
– Thôi đi, ta là một Hoàng Kim Ngự Thú Sư chỉ có bốn khế ước linh.
Trần Thư liếc hắn, nói tiếp:
– Nhân tiện, hiệu trưởng, có thể cho ta một phần tư liệu chính thức của Vương cấp Ngự Thú Sư hay không ?
– Được rồi, quay về sẽ cho ngươi.
Ninh Bất Phàm gật đầu, nói:
– Có muốn Hoàng Kim và Bạch Ngân cấp không?
– Không cần.
Trần Thư lắc đầu nói:
– Có thể ảnh hưởng đến Vương Cấp Ngự Thú Sư, tất nhiên là cường giả đồng cấp, Hoàng Kim và Bạch Ngân tính sau.
Đúng lúc này, hai khế ước linh cũng đã cò kè mặc cả xong.
Thỏ và Ngân Hồ vui vẻ hiện rõ trên mặt, hiển nhiên là tương đối thoả mãn…
– Hiệu trưởng, ta đi đây.
Trần Thư chỉ vào không gian phong tỏa bốn phía, ý bảo hắn ta giải trừ nó.
– Được!
Ninh Bất Phàm nhìn Ngân Hồ vẻ mặt hưng phấn, lệnh cho nó giải trừ phong tỏa.
Trần Thư phất tay, thuấn di biến mất tại chỗ, trở về thành phố Nam Giang.
Trên đường đi, Thỏ Không Gian vẻ mặt tươi cười, bộ dạng như đang khoe khoang.
– Gì thế? Hưng phấn như vậy?
Trần Thư sờ Thỏ, kiểm tra vật tư trong không gian, lúc này mới phát hiện chỉ thiếu ba thành tài nguyên.
Vốn hai bên cần phân chia năm năm, kết quả thật không ngờ sẽ nhiều thêm hai thành.
Thỏ khoa tay múa chân, cố gắng giải thích cho Trần Thư.
Một lúc lâu sau, Trần Thư mới hiểu,
Tuy Ngân Hồ chỉ cần ba thành tài nguyên, nhưng hai thành trong đó đều bị nó thu vào trong túi, đồng thời không cho Thỏ nói với Ninh Bất Phàm…
Không ngờ Ngân Hồ lại ăn tiền hoa hồng như vậy?
– Tên phản nghịch này…
Khóe miệng Trần Thư giật giật, không đoán được Ngân Hồ lại có tâm tư nhỏ này…
Hắn cưng chiều sờ sờ Thỏ, tuy rằng nó hơi ti tiện một chút, nhưng lòng trung thành của nó thì không cần nghi ngờ.
Trong lúc nhất thời, hắn cảm thấy có chút may mắn, cũng may hắn không để Husky và Tiểu Tinh Linh đến đàm phán, nếu không chắc chắn hắn cũng sẽ bị như vậy …
…
– Phụ thân, mẫu thân, ta trở về rồi.
Trần Thư trở về nhà, tâm trạng vốn đang nặng nề cũng trở nên sung sướng.
Dù sao thì ai lại chê tiền tài chứ?
– Nhi tử, không sao chứ?
Phụ mẫu đang ở phòng khách, vừa nghe âm thanh của Trần Thư, không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
– Ta không sao …
Trần Thư nhún vai, nói:
– Đại bản doanh của địch nhân, mà ta còn có thể qua lại tự nhiên như vậy, có thể có chuyện gì được chứ?
Sau khi chính thức công khai, người dân cả nước đều biết tổ ba người Trần Thư, náo loạn đại bản doanh của hung thú đến long trời lở đất.
Trong lòng mọi người, bản thân hắn cũng tương đương với một quả đạn hạt nhân rồi…
– Tiểu tử, bây giờ ngươi thật có tiền đồ.
Trong mắt phụ thân Trần Bình đầy vẻ tự hào, nói tiếp:
– Đúng rồi, gần đây có phải xảy ra chuyện gì hay không?
– Hả? Vì sao lại nói như vậy?
Trần Thư hơi ngẩn ra, chẳng lẽ tin tức nội loạn đã truyền khắp cả nước?
Phụ thân Trần Bình mở miệng nói:
– Gần đây công ty, trường học, mọi thứ đều ngừng lại, chính thức cho tất cả mọi người về nhà.
– Vậy sao…
Trần Thư sờ cằm, quan chức chắc hẳn cũng lo lắng nội loạn, uy hiếp đến tính mạng người vô tội.
– Thật sự xảy ra chuyện sao?
Trên mặt phụ mẫu đầy vẻ lo lắng, dù sao số phận cá nhân cũng liên kết mạnh mẽ với vận mệnh quốc gia.