Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2115

  1. Home
  2. Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội
  3. Chương 2115
  • 10
Prev
Next

Chương 2115 – Ta phát bệnh khi nào… (2)

– Không còn cách nào sao ?!

Trần Thư nhíu mày, không nghĩ tới sẽ xuất hiện loại tình huống này.

– Có một cách !

Ánh mắt lão gia tử thâm thúy, mở miệng nói:

– Giết nguồn gốc !

Trần Thư vội vàng nói:

– Có thể tìm được nó không?

– Có chút suy đoán…

Lão gia tử nhìn ba người Trần Thư, cũng không giấu diếm, tiếp tục nói:

– Cỗ linh hồn lực này không phải đột nhiên xâm lấn, mà là qua nhiều năm tháng, chậm rãi tích góp lại, đây cũng là nguyên nhân vì sao nhiều ký chủ như vậy đều không thể phát hiện.

– Lâu dài ?

Trần Thư gật đầu, nói:

– Chẳng lẽ là người bên cạnh bọn họ?

– Rất có khả năng !

Lão gia tử gật đầu, nói:

– Ít nhất cũng là người bọn họ thường xuyên tiếp xúc.

– Là nội quỷ ?

Ninh Bất Phàm nhíu mày, nói:

– Có thể tiếp xúc với Vương Cấp Ngự Thú Sư, địa vị và thực lực của người này cũng không thấp !

– Không sai.

Lão gia tử gật đầu, mở miệng nói:

– Xác suất lớn là một vị cường giả nào đó của Hoa Quốc.

– Thật không đơn giản.

Trần Thư mở miệng nói:

– Triệu tập toàn bộ Ngự Thú Sư có linh hồn Khế Ước Linh, nghiêm tra một lượt!

– Thất bại.

Lão gia tử lắc đầu, nói:

– Vương Cấp Ngự Thú Sư có linh hồn Khế Ước Linh, ta đều đã điều tra, không phải bọn họ.

Trần Thư nhíu mày, nói:

– Nếu là Hoàng Kim Ngự Thú Sư thì sao ?

– Cũng không có.

Lão gia tử xoa đầu, nói:

– Thậm chí ngay cả Bạch Ngân Ngự Thú Sư cũng đã điều tra.

– Che giấu sâu như vậy sao ?!

Trần Thư nhịn không được đau đầu, nghiêm túc suy nghĩ.

Nếu không nhanh chóng xử lý chuyện này, chiến trường chính diện của nhân loại sẽ không kiên trì được lâu.

Một lúc lâu sau, Trần Thư mở miệng nói:

– Khoảng thời gian này, có ai rời khỏi Hoa Quốc không? Hoặc ra ngoài chấp hành nhiệm vụ ?

– Không có.

Lão gia tử lắc đầu, nói:

– Ngoại trừ ba người các ngươi ra, những người còn lại đều trở về nước, cũng không có bất kỳ một Ngự Thú Sư cao cấp nào mất tích.

– Xem ra người này còn chưa rời đi.

Trần Thư sờ cằm, nói:

– Có khả năng đối phương là cường giả ẩn cư gì đó hay không ?

– Không phải.

Lý lão đang im lặng đột nhiên mở miệng nói:

– Có thể tiếp xúc lâu dài với Bạch Ngân Hoàng Kim và Vương cấp Ngự Thú Sư, chứng minh người này giao thiệp rất rộng, làm sao có thể ẩn cư ?

…

Trần Thư gật đầu, nói:

– Cũng đúng.

– Hiện tại manh mối lão phu nắm giữ chỉ có vậy.

Lão gia tử thở dài, nói:

– Muốn tra rõ ngọn nguồn, chỉ sợ còn cần mọi người giúp nghĩ cách.

…

Ninh Bất Phàm và Lý lão nhìn nhau, vẻ mặt bất đắc dĩ.

Để bọn họ phá hoại thì còn được, chứ loại chuyện động não này, thật có chút khó khăn…

Mà đúng lúc này, trong miệng Trần Thư không ngừng lẩm bẩm:

– Lựa chọn mau tới… Lựa chọn mau tới… đưa tới cho ca ca đi…

Ninh Bất Phàm bối rối, nói:

– Trần Thư, ngươi bị bệnh à ? Không phải ngươi cũng bị xâm lấn rồi chứ ?

Nghe vậy, sắc mặt Lão gia tử thay đổi, mơ hồ có chút cảnh giác.

…

Trần Thư đang cầu nguyện lựa chọn xuất hiện, đột nhiên nhận ra ba cỗ khí thế đáng sợ, lập tức tỉnh táo lại.

– Các ngươi làm gì vậy ?!

Hắn cảnh giác nhìn về phía ba người, theo bản năng lùi về phía sau, đồng thời triệu hoán ra Thỏ.

– Bọn ta còn đang muốn hỏi ngươi đây !

Ninh Bất Phàm mở miệng nói:

– Lải nha lải nhải.

– Không phải ta đang nghĩ cách sao ?

Trần Thư nhún vai, trong lòng thở dài, dù hắn một mực cầu nguyện, nhưng trước mắt lại không xuất hiện bất kỳ lựa chọn nào của hệ thống.

– Được rồi, chắc các ngươi cũng đã mệt, về nghỉ trước đi.

Lão gia tử mở miệng nói:

– Còn về biện pháp, chắc chắn sẽ nghĩ ra.

– Được.

Ba người gật đầu, chuẩn bị đứng dậy rời khỏi phòng tổng chỉ huy.

– Đúng rồi, Trần Thư !

Lão gia tử mở miệng nhắc nhở:

– Khoảng thời gian này, tình huống đặc thù, tiểu tử ngươi tận lực ít phát bệnh chút, nếu không người bên ngoài sẽ cho rằng đầu óc của ngươi cũng bị xâm lấn.

…

Khóe miệng Trần Thư giật giật, cái gì mà ít phát bệnh ? Ta bị bệnh khi nào chứ…

Ba người rời khỏi phòng tổng chỉ huy, đến bờ sông Long Giang.

Trần Thư mở miệng nói:

– Lý lão, hiệu trưởng, các ngươi có suy đoán gì không?

– Không có.

Hai người liếc nhìn nhau, bất đắc dĩ lắc đầu.

Ngự Thú Sư của Hoa Quốc nhiều như vậy, muốn tìm ra hung thủ, không phải chuyện dễ.

– Vậy quay lại rồi nói sau.

Trần Thư nhún vai, đang muốn rời đi, lại bị Ngân Hồ của Ninh Bất Phàm ngăn cản.

– Hiệu trưởng, làm sao?

– Đã trở về rồi, không phải nên chia một phần đồ vật sao?

– Hả? Vật gì?

– Ngươi giả ngu đúng không?

Ninh Bất Phàm liếc mắt nhìn hắn, nói:

– Tài nguyên chúng ta thu hoạch được, không chia sao?

Trần Thư nhíu mày, vô tội nói:

– Trên đời này còn có chuyện như vậy sao?

Vừa dứt lời, nét mặt Ngân Hồ thay đổi, trực tiếp tập trung không gian bốn phía.

– Nếu ngươi dám tham, ta sẽ đuổi theo ngươi đến chân trời góc biển!

…

Khóe miệng Trần Thư co giật, không ngờ hiệu trưởng lại cố chấp như vậy.

Lý lão ở một bên thấy vậy, nhịn không được cười khẽ, nói:

– Hai ngươi từ từ chia nhau, lão đầu tử sẽ không tham dự.

Nói xong, hắn cưỡi Cửu Đầu Sư, đi thẳng đến Long Uyên.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 2115"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online