Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2112

  1. Home
  2. Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội
  3. Chương 2112
  • 10
Prev
Next

Chương 2112 – Biến cố chiến trường

Bạch quang rực rỡ tràn ngập, đồng thời một cỗ lực lượng không gian đáng sợ xé rách thông đạo.

Dị không gian trước mắt chẳng qua chỉ là cấp bình thường, cửa thông đạo không ổn định, trực tiếp bị phá hủy.

– Xong rồi!

Trần Thư vỗ tay, trong mắt có một chút sung sướng.

Từ khi trộm Vương Cung bảo khố, hiện tại hắn đã giàu đến chảy mỡ, ném đạn hạt nhân khắp nơi, bắt đầu cuộc sống lý tưởng của bản thân…

…

Nhìn Trần Thư hung hãn , Ninh Bất Phàm và Lý lão nhìn nhau, trên mặt đều có vẻ bất lực,

Bây giờ bọn họ mới hiểu được, trước kia Trần Thư đã thu liễm rất nhiều rồi…

Ba người lần nữa biến mất tại chỗ, bắt đầu tránh né Thú Hoàng đuổi giết.

Mà lúc này, các đại Thú Hoàng bên trong dị không gian chỉ có thể ngửa mặt lên trời gào thét, sát ý đối với Trần Thư càng thêm nồng đậm.

Con hàng này lại phá hủy một dị không gian!

Hiện giờ cấm vụ bị dời đi, khiến cho hung thú có thể xuyên qua dị không gian và Lam tinh, đám Thú Hoàng tất nhiên là mượn cơ hội này, lập ra lộ tuyến chiến lược tốt nhất.

Nhưng hiện tại bởi vì Trần Thư ném đạn hạt nhân, lộ tuyến vốn đã thành lập trực tiếp bị phá hủy,

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến các đại Thú Hoàng nổi giận,

Bát đại Thú Hoàng liếc nhìn nhau, lần nữa đi đến điểm cuối của dị không gian, xuyên qua cấm vụ, thông qua thông đạo còn lại trở lại Lam Tinh.

Bọn chúng truy sát không ngừng!

Mặc dù bọn chúng hiểu, khả năng vạn kiếm thiên đao giết chết tên nhân loại này không lớn,

Nhưng hiện tại Thú Hoàng không thể gia nhập chiến trường, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi,

Vạn nhất có thể thành công ?

Chẳng phải là loại bỏ đi một mối họa lớn cho hung thú hay sao…

Chớp mắt, lại ba ngày trôi qua,

Song phương bên chạy bên đuổi, mà Trần Thư lại tùy ý bay…

– Phục Tô Lịch ngày 8 tháng 6 năm 988, bổn tội phạm ca dựa vào sức mình, chống lại bát đại Thú Hoàng, song phương qua lại …

Trần Thư ngồi trên một ngọn núi tuyết, đang cầm bút, nghiêm túc ghi chép gì đó.

Hai người Ninh Bất Phàm nghe được hắn tự lẩm bẩm, có chút không kiềm chế được.

– Chống lại? Bát đại Thú Hoàng? Có qua có lại?

Ninh Bất Phàm mặt đầy hắc tuyến nói:

– Ngươi cũng dám nói…? !

– Tự truyện mà, tóm lại là có chút khoa trương, không cần quá để ý đến chi tiết.

Trần Thư nhún vai, vẫn tiếp tục múa bút thành văn…

…

Ninh Bất Phàm không nói nên lời, tiến lại gần, chỉ thấy phía trên ghi lại từng người, từng câu chuyện truyền kỳ mà Trần Thư đã trải qua.

Hắn mở miệng nói:

– Ngươi đều nhớ kỹ?

– Đương nhiên.

Trần Thư tự hào nói:

– Mỗi một trải nghiệm trên đây đều chưa từng có, ý nghĩa trọng đại!

…

Ninh Bất Phàm và Lý lão nhìn nhau, thật không ngờ tên này lại có sở thích như vậy…

Một lát sau, Trần Thư cẩn thận cất sổ ghi chép lại,

Khuôn mặt đầy cảm khái nói:

– Hôm nay đã là ngày 8 tháng 6, ngày này bảy năm trước, ta còn đang tham gia kỳ thi Cao khảo…

– Đúng vậy, ngày này mấy chục năm trước, ta cũng giống như ngươi.

Ninh Bất Phàm có chút hồi ức, dường như nghĩ tới mùa hè năm đó…

Lý lão ở một bên cũng thở dài, nói:

– Lại nói, quả thật có chút khó quên, ngày này mấy trăm năm trước…

…

Hồi ức của Trần Thư bị cắt đứt, ánh mắt cổ quái nhìn về phía hai người, nói:

– Hai đại lão, một mình ta hoài niệm là được rồi, các ngươi đã qua nhiều năm như vậy, không cần phải hoài niệm chứ?

– Ấn tượng sâu sắc mà.

Ninh Bất Phàm nhún vai, nói tiếp:

– Được rồi, Thú Hoàng muốn đuổi tới rồi, chúng ta tiếp tục chống lại bọn nó.

Hắn ta nhấn mạnh hai chữ ‘ chống lại’…

…

Trần Thư hồn nhiên không thèm để ý, đang muốn Thỏ phóng thích kỹ năng,

Nhưng vào lúc này, vẻ mặt Lý lão khẽ động, bóng đen dưới chân cũng thay đổi,

Vẻ mặt hai người Trần Thư bình thản, đã sớm biết lão gia tử và Lý lão thông qua Ám Vương truyền tin tức.

Một lúc lâu sau, vẻ mặt Lý lão dần trở nên nghiêm trọng, lông mày nhíu chặt:

– Ừ?

Trần Thư và Ninh Bất Phàm liếc nhìn nhau, trong lòng có dự cảm không tốt:

Lẽ nào đã xảy ra chuyện?

Chỉ chốc lát sau, liên lạc giữa Lý lão và Ám Vương bị gián đoạn,

Khuôn mặt hắn ta nặng nề, nói :

– Chiến trường xảy ra chuyện! Chúng ta trở về!

Vừa nghe lời này, hai người sửng sốt, nhưng cũng không hỏi nhiều, vội vã trở về.

Chưa tới một ngày,

Ba người thuận lợi đến gần Hoa Quốc đại lục.

Chiến trường hải vực vẫn vô cùng thảm thiết, trong vòng mấy vạn thước đều bị máu tươi xâm nhiễm, vô số thi thể nổi trên mặt biển, sau đó bị tàn cuộc chiến đấu xé nát, chìm xuống đáy biển…

Mà ở chiến trường trên không, mây đen trải rộng, thỉnh thoảng quanh quẩn gió âm lãnh, theo từng đợt tiếng nức nở, giống như quỷ hồn nỉ non…

Chỉ ít ỏi mấy tháng, chiến trường hải vực đã ngã xuống quá nhiều sinh linh…

– Hình như có gì đó không đúng…

Trần Thư nhìn chiến trường phía dưới,

Chỉ thấy rõ ràng nhân loại ở trong thế bất lợi.

Vẻ mặt mỗi người đều cảnh giác, giống như đang phòng bị gì đó, khiến cho bọn họ không thể tập trung hết sức vào đại chiến.

– Đi tìm lão gia tử trước.

Ba người không ra tay, lặng yên không một tiếng động xuyên qua vòng bảo hộ khoa học kỹ thuật, tiến vào Hoa Quốc đại lục.

Chẳng bao lâu, bọn họ đã đến phòng chỉ huy trung tâm nhất của đại lục.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 2112"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online