Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2109
Chương 2109 – Túi phân Urea khổng lồ
– Hơn nữa, nếu thực lực của chúng ta bại lộ, còn có thể âm thầm phát tài sao? Ở thời đại này, chúng ta cũng nên cẩn trọng chút!
…
Vong Linh Chiến Mã bị nói như vậy, có chút bàng hoàng,
Mặc dù muốn phản bác, nhưng lại không biết nên nói cái gì…
– Chúng ta đã ẩn nấp hơn ngàn năm, nếu chỉ vì ba người kia mà bại lộ, chẳng phải là điên rồi sao?
Thiên Kỵ Sĩ thản nhiên nói:
– Tiểu Mã à, ngươi còn quá non nớt.
Thực ra trong lòng của hắn ta, Trần Thư đích thực là một mối họa ngầm tương đối lớn, thậm chí có thể so với Truyền Kỳ Ngự Thú Sư.
Nếu như có thể giết, hắn ta nhất định sẽ xuất thủ,
Nhưng vấn đề là, cho dù bọn họ toàn lực xuất thủ, cũng chưa chắc thành công, cân nhắc, tất nhiên là chọn án binh bất động.
…
Vong Linh Chiến Mã im lặng, rõ ràng đã bị đối phương thuyết phục.
– Được rồi, cứ vậy đi.
Thiên Kỵ Sĩ quay người, bắt đầu kiểm kê lại tài phú, đây cũng là sở thích duy nhất của nó…
Vong Linh Chiến Mã nhìn chằm chằm Thiên Kỵ Sĩ.
Mặc dù cả hai đã tâm linh tương thông, tựa như một thể, nhưng nó vẫn không đoán được suy nghĩ của đối phương…
…
Ban đêm,
Ba người đã rời khỏi « Tử Vong Tế Đàn » trở về Hắc Châu.
Lúc này, Ninh Bất Phàm suy đoán nói:
– Có khi nào đối phương để hung thú cao cấp ẩn nấp ở dị không gian khác không?
Nếu là những Thú Hoàng khác, sẽ bố trí quân đoàn át chủ bài bên cạnh, nhưng biết đâu Thiên Kỵ Sĩ sẽ làm ngược lại.
– Ai biết được?
Trần Thư nhún vai, nói:
– Hắc Châu có mấy trăm dị không gian, cộng thêm phụ cận Hải Vực và Bắc Linh Thất Quốc, chúng ta có thể tìm từng cái một sao?
…
Ninh Bất Phàm thở dài, lần đầu tiên hắn ta nhận ra, Tử Vong Thiên Kỵ Sĩ thật sự rất khó giải quyết.
– Đi thôi, thật ra trong kế hoạch của ta, không bao gồm Tử Vong Tế Đàn.
Trần Thư lắc đầu, cũng không quá để ý.
Ninh Bất Phàm mở miệng nói:
– Ngươi không sợ, đột nhiên đối phương đưa một số lượng lớn Linh Thú cao cấp vào chiến trường sao?
– Không có khả năng.
Trần Thư lắc đầu, nói:
– Với tính cách độc lang của nó, sẽ không cống nạp cho các Thú Hoàng khác.
Thật ra hắn biết rõ, Tử Vong Thiên Kỵ Sĩ khó chơi, hơn nữa mơ hồ có một loại cảm giác, đối phương không đơn giản như bề ngoài.
Nhưng với hắn mà nói, không phải là vấn đề lớn,
Chỉ cần cho hắn thời gian trưởng thành, sớm muộn gì hắn cũng sẽ san bằng từng cấm khu một!
– Bây giờ đi đâu?
– Hung thú cấm khu của Tuyết Quốc!
Trần Thư nhìn về phía đông xa xôi, trong mắt hiện lên hưng phấn.
Lý lão mở miệng nói:
– Cẩn thận một chút, không chừng Thú Hoàng bên kia đã sớm có kế sách đối phó.
Bọn họ đã hành động gần nửa tháng, chỉ sợ các đại cấm khu đã biết được mục đích của bọn họ.
– Chưa chắc.
Trần Thư lắc đầu, nói:
– Cấm khu còn lại chưa chắc đã biết.
– Không thể nào ?
Ninh Bất Phàm nhíu mày, nói:
– Hung thú cũng không phải ngốc, để cho các Vương cấp Lãnh chúa còn lại ngã xuống vô ích ?
– Lão Ninh, các đại cấm khu không đoàn kết như vậy đâu.
Trần Thư nhếch miệng, nói:
– Bọn chúng chỉ nghĩ, ta tổn thất lớn như vậy, nếu các ngươi không đổ chút máu, chẳng phải là ta thua thiệt sao? Về sau không phải là trực tiếp giẫm lên đầu ta mà đi à?
– Phải không ?
Vẻ mặt hai người suy tư, dựa theo tính cách của hung thú, cũng rất có khả năng.
Chỉ là đám Thú Hoàng cũng không ngốc, điều kiện tiên quyết của nội chiến, chính là hung thú bọn nó, có thể giành được thắng lợi cuối cùng sau chiến tranh.
Trong mắt Thú Hoàng, thực lực của nhân loại và hung thú, không cùng đẳng cấp, các đại cấm khu hao tổn một số cường giả, tất nhiên không phải vấn đề lớn.
– Khả năng cao là vậy.
Trần Thư nhún vai, nói:
– Huống hồ, đường đường là Thú Hoàng, bị ba người chúng ta chỉnh như vậy, bọn chúng cũng không có mặt mũi mà khoe khoang.
Thực tế, suy đoán của hắn không sai.
Hiện tại hai Thú Hoàng của Thâm Hải Cổ Vương Cung đang lựa lời, suy nghĩ làm sao giải thích với Nhân Ngư Thú Hoàng …
Mà Long Tích của Ác Ma Sào Huyệt, cũng chưa có thông báo gì, toàn bộ dị không gian chỉ có một Thú Hoàng, chiến lực yếu nhất, mong là thực lực của các cấm khu còn lại cũng yếu một chút.
Nếu không đại chiến kết thúc, chỉ sợ Ác Ma Sào Huyệt sẽ bị các đại cấm khu khác từng bước xâm chiếm.
Về phần Tử Vong Thiên Kỵ Sĩ, ngày ngày bận đếm bảo vật, tất nhiên sẽ không thông báo cho các cấm khu còn lại…
Ba người lặng lẽ rời khỏi Hắc Châu, tiến về cấm khu của Tuyết Quốc Đại Lục…
…
Nửa tháng trôi qua.
Đại chiến giữa hung thú cấm khu và Hoa Quốc vẫn kéo dài, thương vong của hai bên ngày càng tăng.
Chủ lực của chiến trường, Bạch Ngân Hắc Thiết vẫn luôn làm chủ trận lực, không bên nào đầu tư nhiều Vương Cấp và Hoàng Kim cường giả để tham chiến.
Đại chiến đã trở thành một cuộc chiến kéo dài.
Thứ hung thú muốn không phải Đại Lục trước mắt, mà là hủy diệt thế lực mạnh nhất của nhân loại!
Mà Hoa Quốc cũng cần thời gian, để càng nhiều Ngự Thú Sư trưởng thành, lựa chọn kéo dài trận chiến, không phát động truyền kỳ đại chiến.
Ngay khi hai bên đang trong giai đoạn chiến đấu vô cùng ác liệt,
Bộ ba người Hãn Phỉ chấp hành nhiệm vụ, vẫn chưa trở về nước,