Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2105
Chương 2105 – Đánh nhau ! Đánh nhau !
Trong phút chốc, Tử Nguyệt bị đánh bay hơn ngàn thước, miệng truyền ra tiếng rống giận dữ.
Long Tích đánh ra một đòn nhanh như chớp.
Đôi mắt đỏ như máu tập trung vào Tử Nguyệt, bắt đầu cận chiến, mở ra một trận đánh tàn khốc vô nhân đạo!
Hiện tại nó, không chỉ muốn báo thù cho thuộc hạ, mà còn muốn cho Tử Nguyệt nhận ra, ai mới là kẻ thống trị [Sào huyệt Ác Ma]!
Đây là một trận chiến xác định địa vị!
Tử Nguyệt muốn giải thích, nhưng đối phương không để ý, càng đánh càng hưng phấn.
Nhất thời, Tử Nguyệt nghẹn khuất, chỉ có thể bị động phòng ngự,
Nếu không phải thực lực của nó bây giờ không đủ năm phần, thì sao có thể bị một tên vãn bối Thú Hoàng hành hung như vậy…
Hai giờ nữa trôi qua,
Long Tích cuối cùng cũng chấm dứt tàn bạo, nhìn xuống Tử Nguyệt phía trước,
Hào quang trên người đối phương ảm đạm, khí tức trở nên hỗn loạn, bị thương không nhẹ.
– Vì sao sát hại Vương cấp Lãnh chúa ?
Long Tích ánh mắt hung ác, mở miệng chất vấn Tử Nguyệt:
– Ngươi muốn mở ra đại chiến cùng Thú Hoàng sao?
Thời đại bây giờ, là do Thú Hoàng thống trị, phần lớn Cấm Vụ Đại Hung đều bị vây khốn, chỉ lác đác một hai con xuất thế, không có khả năng chống lại nó.
Tử Nguyệt hít sâu một hơi, đè nén sát ý trong lòng, nói:
– Giết lãnh chúa? Ngươi đang nói gì vậy?
– Không phải ngươi giết ?
Long Tích vẻ mặt đùa cợt, nói:
-Thời gian hai ngày, hơn hai ngàn Vương cấp Lãnh chúa biến mất, ngoại trừ ngươi ra, Sào huyệt Ác Ma còn có hung thú nào khác có thể làm được sao?
– Ngươi nghĩ ta điên sao? Ta giết Vương cấp Lãnh chúa làm cái gì?
Long Tích hỏi ngược lại:
– Ngươi không điên sao ?
…
Tử Nguyệt chậm lại, nói tiếp:
– Lặp lại một lần nữa, bổn hoàng không giết Vương cấp Lãnh chúa!
Long Tích đánh giá Tử Nguyệt, trong mắt có chút suy tư, dường như đang cân nhắc tính chân thật trong lời nói của đối phương.
Nhưng vào lúc này, Tử Nguyệt lại nói:
– Hơn nữa tài nguyên trên lãnh địa của bổn hoàng bị cướp sạch, không phải ngươi làm sao?
– Ngươi bị cướp sạch ?
Long Tích ngẩn ra, trách không được đối phương vừa gặp mặt liền điên cuồng như thế.
– Toàn bộ sào huyệt, cũng chỉ có ngươi mới có thể làm được ?
– Ngươi cảm thấy là ta làm sao ?
Long Tích hừ lạnh một tiếng, nói :
– Bổn hoàng thống trị toàn bộ Sào huyệt Ác Ma, thiếu chút đồ đó của ngươi à?
Tử Nguyệt cũng tỉnh táo lại, trong mắt có vẻ suy tư.
Nếu đối phương chỉ vì một chút tài nguyên, mà dẫn đến song phương sinh tử đại chiến, không phải là quá ngây thơ rồi sao?
Hai đại Thú Hoàng dần dần bình ổn lửa giận, bắt đầu suy nghĩ về thủ phạm,
– Không phải là nhân loại làm chứ?
Long Tích suy nghĩ nói, nhớ tới khí tức chán ghét mà nó ngửi thấy lúc trước,
Nhưng đó chỉ là cảm giác, nó cũng không chắc chắn.
Hơn nữa quan trọng là, tên tội phạm kia thật sự có thể lặng yên không một tiếng động giết chết vương cấp Tam Tinh lãnh chúa sao?
– Nhân loại ?
Tử Nguyệt Đại Hung tự hỏi, nó đã triệt để khống chế Cấm Vụ, bất kỳ sinh vật nào tiến vào trong đó, nó sẽ phát hiện trước tiên.
Trừ phi là Truyền Kỳ ngự thú sư !
Nhưng bây giờ nhân loại kiếm đâu ra Truyền Kỳ ngự thú sư.
Suy nghĩ của bọn nó hình như cũng không hợp lý.
Đang lúc hai đại Thú Hoàng suy nghĩ,
Một con phi trùng màu đen vương cấp chậm rãi tiến lại gần, tựa vào bên tai Long Tích nói điều gì đó.
Long Tích vốn bình tĩnh, trong nháy mắt đùng đùng nổi giận, quát:
– Bên ngoài lãnh địa của ngươi có mấy trăm thi thể Hung thú Vương cấp?
– Hả ? Cái gì ?
Tử Nguyệt ngẩn ra, có chút bối rối.
Grào!
Đôi mắt đỏ như máu của Long Tích bắn ra lửa giận, lần nữa hóa thành một đạo tàn ảnh, cắn về phía Tử Nguyệt.
Hai đại Thú Hoàng lần nữa mở ra đại chiến !
– Thằn lằn chết tiệt, ngươi muốn bức ta phải không?
Giờ phút này, Tử Nguyệt Đại Hung tâm trí giận dữ, dường như lại mất đi lý trí.
– Là ngươi đang khiêu khích bổn hoàng!
Long Tích mở miệng to chậu máu, mạnh mẽ cắn xé Tử Nguyệt, thậm chí còn nuốt tử mang trong miệng xuống.
Nó thực sự cũng có chút nghi ngờ Tử Nguyệt bị hãm hại.
Nhưng trải qua đại chiến vừa rồi, nó nhận ra đối phương suy yếu…
Thời điểm này không trọng quyền xuất kích, còn đợi khi nào?
Tử Nguyệt Đại Hung là một nhân tố không ổn định, nếu có thể khiến cho nó ở trạng thái suy yếu, tất nhiên sẽ không tạo thành uy hiếp.
Nó đã quyết định, cách một đoạn thời gian sẽ đánh Tử Nguyệt Đại Hung một lần, khiến cho thương thế của đối phương khó mà hồi phục.
Về phần diệt sát, nó không nghĩ tới, cho dù có thể thành công, chính nó cũng sẽ phải trả một cái giá đắt.
Dưới tâm tư nhỏ bé của Long Tích, đại chiến song phương ngày càng kịch liệt.
Thương thế của Tử Nguyệt Đại Hung triệt để bị động, trở nên vô cùng yếu ớt, chỉ có thể yên lặng chịu đựng…
Mà thủ phạm là Trần Thư, đã sớm bỏ chạy mất dạng…
– Trần Thư, ta nói lúc trước tiểu tử ngươi ném mấy trăm thi thể hung thú xuống dưới làm cái gì ?
Ninh Bất Phàm nhướng mày, nói :
– Không giống phong cách tội phạm của ngươi nha!
– Dù sao cũng không đáng tiền.
Trần Thư nhún vai, nói:
– Không chừng sẽ có hiệu quả.
Hắn thật sự dự liệu được hai Truyền Kỳ Sinh Vật kia sẽ phát sinh xung đột, ném thi thể cũng là muốn kích động mâu thuẫn giữa hai bọn nó.