Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2088
Chương 2088 – Bảo khố của Cổ Vương Cung?
Dần dần, mấy ngàn con hung thú cường đại dừng bước, lửa giận trong lòng vẫn như cũ ngút trời, nhưng chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha.
– Lãnh chúa đại nhân, còn đuổi theo sao?
Giờ phút này, một con Lôi Linh Man Hoàng Kim cấp nhìn về phía lãnh chúa phía trước.
– Không đuổi theo…
Lãnh Chúa thủ lĩnh lắc đầu, nói:
– Tin tưởng hai vị hoàng giả có thể xử lý cái con kiến này…
– Vậy bây giờ chúng ta đi đâu?
– Ta muốn trở về kiểm tra lại.
Lôi Linh Man lãnh chúa mạnh nhất mở miệng nói:
– Hai vị hoàng đô rời đi, ta phải trở về bảo khố Cổ Vương Cung…
Dứt lời, nó liền dẫn dắt đội ngũ chậm rãi rời khỏi nơi này.
Mười phút sau, Lôi Linh Lư lĩnh chủ của Vương cấp Tam Tinh chấn động tâm thần, bản năng xuất hiện cảm giác nguy cơ, tựa hồ bị sinh vật khủng bố nào đó nhìn chằm chằm.
Một giây sau, chỉ thấy ngọn lửa màu đen vô tận tràn ngập ra, trong nháy mắt lập tức phô thiên cái địa đánh úp nó!
– Khí tức Ngụy Truyền Kỳ?!
Lôi Linh Man lãnh chúa tâm thần hoảng hốt, đang muốn tránh ra, nhưng lại bị một cỗ không gian lực quỷ dị giam cầm!
Ầm ầm ầm——
Ngọn lửa màu đen trong nháy mắt châm ngòi cho Lôi Linh Man lãnh chúa, đau đớn làm cho nó gầm gừ gào thét, theo bản năng muốn ném ra kỹ năng phòng ngự, nhưng trên người lại bị từng đạo bạch quang trói buộc, giống như gông xiềng phong ấn kỹ năng của nó!
Ầm ——
Một giây sau, chỉ thấy các loại kỹ năng uy thế khủng bố đánh úp lại, trong nháy mắt nổ tung nó ngay tại chỗ!
Tất cả điều này xảy ra quá nhanh!
Những Lôi Linh Man còn lại căn bản cũng không có phản ứng kịp, đã nhìn thấy Lãnh Chúa cường đại nhất của chúng nó trong nháy mắt đã bị chém giết!
Trong lúc nhất thời, cả đám Lôi Linh Man trở nên vừa phẫn nộ lại vừa sợ hãi, chúng nó nghĩ không ra sinh vật đẳng cấp gì, có thể nháy mắt chém giết Vương Cấp tam tinh Lãnh Chúa, thật sự là quá mức dọa người.
Mà đúng lúc này, trong đàn thú lại truyền đến tiếng kêu rên, chỉ thấy một Lãnh Chủ Vương Cấp Nhị Tinh khác bị nổ tung ngay tại chỗ!
Đám Lôi Linh Man trước mắt là do mấy chi chủng quần kết hợp với nhau, đương nhiên là có nhiều Lãnh Chúa, chỉ có thể chém giết toàn bộ, mới có thể làm suy yếu năng lực tác chiến của đám hung thú ở mức tối đa nhất.
Giờ phút này, Ninh Bất Phàm và Lý lão ẩn nấp trong bóng tối toàn lực ra tay, hai người là tồn tại cường đại nhất dưới Truyền Kỳ, còn là đánh lén, Vương Cấp Lãnh Chúa bình thường thật đúng là không thể ngăn được.
Thời gian chưa được một lát, năm con Lôi Linh Man Lãnh Chúa cùng chết bất đắc kỳ tử.
Tức giận của bầy thú biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại hoảng sợ và sợ hãi, đây chính là năm con Vương Cấp Lãnh Chúa, vậy mà chết không rõ ràng.
Đã không còn Lãnh Chúa tồn tại, đàn thú trong nháy mắt tan tác như chim muông, đào vong tất cả các hướng.
Lúc này, Lý lão và Ninh Bất Phàm liếc nhau một cái, trong mắt có một chút ý cười, mặc dù là lần đầu liên thủ, nhưng rất có ăn ý.
– Mục tiêu kế tiếp!
Hai người biến mất ngay tại chỗ, bắt đầu ám sát Lãnh Chúa cao đẳng còn lại…
Mà lúc này, Trần Thư vẫn đang điên cuồng chạy trốn, đồng thời trong miệng hùng hùng hổ hổ:
– Mẹ nó, ta có phải cho các ngươi mặt mũi quá hay không, thật quá đáng!
Vèo!
Trong chốc lát, xúc tu màu đỏ lít nha lít nhít trong nháy mắt đánh tới, mang theo uy thế kinh khủng đến cực điểm.
Vẻ mặt Thỏ Không Gian Thỏ khẽ động, sớm đã dự đoán được nguy cơ, thả Không Gian Thần Kỹ ra.
– Lại đuổi theo tới?
Trần Thư đi tới bên ngoài mấy ngàn mét, nhịn không được vỗ vỗ ngực.
Hiện giờ ắn ở dưới biển sâu, đã không phân biệt được phương hướng, mà hai đại Thú Hoàng lại tương đối quen thuộc với địa hình, tự nhiên có thể chặn đứng hắn trước một bước.
Rống!
Lúc này, Hồng Ngư toàn thân mọc đầy xúc tu gào thét không ngừng, trong mắt tràn ngập căm giận ngút trời.
Bởi vì thời gian dài không bắt được Trần Thư, tinh thần của nó trở nên táo bạo hơn, thậm chí là muốn làm một trận nổ tung…
Mà ngay lúc này, Long Quy từ một hướng khác phóng đến cực nhanh, giống như một tia chớp cực nhanh, trong chớp mắt liền đi tới phía trước Trần Thư.
– Ngươi truy cha ngươi cũng vô ích!
Trần Thư làm ra một cái thủ thế quốc tế, lần nữa thuấn di biến mất ngay tại chỗ.
Hai đại Thú Hoàng thấy vậy chỉ có thể tức giận gào thét, một bộ dạng bị bênh nặng…
Bọn chúng hiện tại có chút hiểu rõ, sao lần trước hội nghị Thú Hoàng sẽ cảm thấy hủy diệt nhân loại đơn giản hơn một chút…
Rống!
Hai con Thú Hoàng tiếp tục hành trình truy sát, vẫn không ý thức được mình trúng kế điệu hổ ly sơn…
Nửa ngày nữa trôi qua.
Trần Thư đi tới phần cuối của «Thâm Hải Cổ Vương Cung», đã có thể nhìn thấy một chỗ dị không gian khác.
– Không sai biệt lắm…
Trần Thư sờ lên cằm, nghĩ trước tiên tìm hai người Ninh Bất Phàm tụ hợp, xem thử Lý lão có thể xử lý một chút kỹ năng khóa trên người hay không.
Nếu thật sự vẫn luôn bị truy sát, hắn vẫn là người có một chút nguy hiểm…
Hắn móc một bình Truyền Tống Dược Tề ra, quyết định tới di chỉ Cổ Vương Cung nhìn một chút.
Một giây sau, hắn một hơi uống hơn phân nửa bình dược tề, trực tiếp thuấn di một cái, về tới vị trí Cổ Vương Cung.
– Hả?