Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2079
Chương 2079 – Kế hoạch của lão gia tử (2)
Ngày hôm đó, Trần Thư chậm rãi mở hai mắt ra, chỉ cảm thấy tràn đầy năng lượng, phảng phất như lại có được cuộc sống mới.
– Sảng khoái a…a… a…
Hắn liên tiếp không ngừng duỗi thắt lưng, chỉ cảm giác có một loại thoải mái trước nay chưa từng có…
– Tiểu tử ngươi lại phát điên à?
Phụ thân ở ngoài cửa quát:
– Đừng kêu như vậy nữa, nếu không quan chức còn tưởng rằng thành phố có hung thú xâm lấn.
– …
Trần Thư khẽ dụi mắt, đi ra khỏi phòng, đồng thời nói thầm:
– Có khoa trương như vậy không?
– Đương nhiên là có.
Phụ thân Trần Bình nghiêm trang nói:
– Tiểu tử ngươi ngủ được đó, thế mà trực tiếp ngủ tới ba ngày.
Tố chất thân thể Trần Thư kinh người, thời gian ba ngày không ăn không uống ngược lại cũng sẽ không xuất hiện vấn đề gì lớn, huống chi Ngự Thú Sư Cao Cấp ở trạng thái ngủ, có thể tự động hấp thu thiên địa linh khí.
– Ba ngày?!
Trần Thư hơi cả kinh, thật không ngờ mình lại ngủ lâu như vậy, vội vàng nói:
– Cha, hiện tại tình huống như thế nào?
-Không hề lạc quan.
Phụ thân Trần Bình thần sắc ngưng trọng, nói:
– Chiến lực chủ yếu của hung thú đã từ bia đỡ đạn hung thú, biến thành Bạch Ngân Hung Thú, thương vong của nhân loại tăng lên rất nhiều.
– Nhanh như vậy sao…
Trần Thư nhíu mày, thật không ngờ hung thú lại sốt ruột như vậy.
– Ừm, bây giờ tuy rằng không có chiến trường bị công phá, nhưng thế cục đã có chút nguy cơ rồi.
Phụ thân Trần Bình thở dài, nói:
– Quan phương mỗi ngày đều đưa ra số liệu trên chiến trường, mỗi ngày đều có hàng ngàn Ngự Thú Sư chết trận…
– …
Trái tim Trần Thư cũng không khỏi nặng nề lên. Nếu hắn có thể mạnh hơn một chút thì tốt rồi…
Trần Thư không khỏi có một chút cảm giác vô lực, mặc dù hắn hiện tại đã đủ biến thái, nhưng vẫn không thể khống chế được thắng bại trên chiến trường. Nếu thật sự mạnh đến thái quá, hắn có thể trực tiếp chém giết toàn bộ Thú Hoàng, không có người dẫn đầu, đại chiến đương nhiên sẽ không xảy ra.
Nhưng đáng tiếc, cho dù là lão gia tử, cũng không mạnh đến trình độ này, huống chi là hắn mới hơn hai mươi tuổi…
– Con trai, ngươi muốn ra ngoài sao?
Lúc này, mẫu thân nhìn về phía Trần Thư, nói:
– Ăn cơm rồi hãy đi?
Trần Thư hơi ngẩn ra, nhìn bữa trưa thịnh soạn trên bàn ăn, gật đầu ngồi xuống. Sự tàn khốc của chiến tranh đã khiến hắn bắt đầu trân trọng từng khoảnh khắc ấm áp.
– Cha mẹ, Phương Tư tỷ…bọn họ đã quay về chưa?
Trần Thư vùi đầu ăn cơm, đồng thời trong miệng đầy cơm hàm hồ không nói rõ hỏi.
– Chưa về.
Phụ thân Trần Bình lắc đầu, nói:
– Phương thúc của ngươi bọn họ cũng là lo lắng không nổi, nhưng Tiểu Phương Tư là cao tầng Ngự Long Vệ, có trách nhiệm trên người, không được về nhà.
Trần Thư gật gật đầu, ngược lại không có quá ngoài ý muốn. Hắn bây giờ được coi là người tự do, tự nhiên là có thể ngẫu nhiên về nhà một chuyến, nhưng đám người Phương Tư thì khác, nhất định phải di chuyển cường độ cao.
– Nếu con có thời gian, nhớ chú ý an nguy của bọn họ một chút.
Mẫu thân nói:
– Mẹ biết trách nhiệm của con, nhưng cũng phải đặt sự an toàn của mình lên hàng đầu.
– Ừm, con sẽ chú ý mà.
Trần Thư gật gật đầu, nói:
– Nhưng mà đám người Phương Tư tỷ cũng giống như ta, muốn chết cũng không dễ đâu.
Hắn trấn an nói, nhưng trong lòng vẫn có chút lo lắng.
Hiện giờ đám người A Lương biểu hiện tương đối xuất sắc, nhưng cũng dính phải mầm họa, đám hung thú đều hận không thể lập tức giết chết bọn họ. Chỉ cần loại nhân vật tiêu biểu này ngã xuống, đối với sĩ khí nhân loại sẽ là một đả kích tương đối nặng nề.
Nửa tiếng sau.
Trần Thư vỗ bụng, nói:
– Cha mẹ, con đi đây.
Cha mẹ cũng không có nói lời gì ngăn cản, chỉ dặn dò hắn nhất định phải chú ý an toàn… Mà đang lúc Trần Thư rời khỏi nhà, chuẩn bị đi ra chiến trường ngoài thành phố Nam Giang, thiết bị liên lạc trong tay vang lên.
– Hả? Lão gia tử tìm ta sao?
Trần Thư hơi ngẩn ra, lẩm bẩm:
– Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?
Hắn không do dự, thuấn di một cái lập tức đi tới phụ cận Long Giang, đi tới tổng chỉ huy phòng ở trung bộ đại lục.
– Tới rồi à?
Lúc này, lão gia tử đã ngồi ở bên trong, yên lặng chờ đợi hắn đến.
– Lão gia tử, có kế hoạch gì mới?
Trần Thư nhíu mày, trong mắt có một chút hưng phấn. Dựa theo thế cục hiện giờ mà xem, một bên nhân loại vẫn có tỷ lệ thắng không cao, trừ phi là có thể xuất ra chút kỳ chiêu.
– Đợi lát nữa, còn có người sẽ tới.
Lão gia tử nhìn về phía Trần Thư, nói:
– Biểu hiện của tiểu tử ngươi so với tưởng tượng của ta tốt hơn nhiều.
– Cũng tạm cũng tạm đi…
Trần Thư khoát tay áo, nói:
– Vậy ta ở trong tưởng tượng của ngài luôn trông như thế nào?
– Ách…
Lão gia tử hơi ngẩn ra, nói:
– Đại chiến vừa mới bắt đầu, tiểu tử ngươi đã trực tiếp chạy trốn.
– ???
Khóe miệng Trần Thư giật giật, nói:
– Ta có hoảng sợ như vậy sao…
Đánh không lại hắn còn có thể chạy, nhưng nếu còn chưa đánh, hắn chạy cái gì…
Hai người trầm mặc trong chốc lát, đại môn lại lần nữa bị mở ra, một nam tử tướng mạo đường hoàng tiêu sái đi vào.
Đó là lão hiệu trưởng Ninh Bất Phàm!
Hiển nhiên, đồng thời cũng được lão gia tử gọi tới.