Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2075
Chương 2075 – Cứu thế giáo hội xuất thủ?
Lúc này, thời gian đã khuya.
Cả nước đều chìm trong sự yên tĩnh của màn đêm.
Nhưng ba mươi hai chiến trường trong nước, đèn đuốc đều sáng trưng, thường xuyên vang vọng tiếng gầm gừ của hung thú và rống giận của Ngự Thú Sư.
Cuộc chiến giữa hai bên không có xu hướng chấm dứt, ngược lại ngày càng khốc liệt.
Người dân cả nước đã về nhà từ sớm, nhưng lại thức cả đêm, lo lắng về chiến trường xa xôi.
Mà hải vực xung quanh đại lục, là chiến trường chính của song phương, đầu tư ít nhất phân nửa lực lượng.
Nước biển vốn đen như mực bị máu tươi nhuộm đỏ, phần lớn thi thể trôi nổi trên mặt biển, thỉnh thoảng bị ảnh hưởng, hóa thành từng mảnh máu thịt, chìm vào trong biển rộng.
Mỗi một phút một giây, đều có rất nhiều sinh mệnh ra đi…
Mọi người chứng kiến sự tàn khốc của chiến tranh, nhưng không ai xúc động, trong đầu họ chỉ có một suy nghĩ, chính là đánh lui kẻ thù, bảo vệ lãnh thổ.
– Ai…
Phía trên Long Giang, lão gia tử nhắm hai mắt, có thể cảm nhận được mỗi một giây trôi qua, đều có vô số đồng bào ngã xuống.
Đây mới chỉ là khởi đầu của cuộc chiến!
Một khi các quân đoàn át chủ bài gia nhập đội quân hung thú, đó mới là thời khắc mở ra chiến tranh thật sự!
Hung thú pháo hôi hiện tại, chỉ là món khai vị mà thôi, dùng để tiêu hao lực lượng thủ vệ của nhân loại, không ảnh hưởng nhiều tới kết quả trận chiến.
Ban đêm.
Trần Thư vẫn chiến đấu ở tuyến đầu, tâm trí hoàn toàn chìm đắm trong giết chóc.
Tiểu Hoàng dựa vào thân hình khổng lồ, trấn áp chiến trường, tạo ra vô số thương vong cho hung thú.
Chỉ dựa vào sức mạnh của nó, tương đương với hơn vạn thủ vệ quân liên thủ, có thể nói là nhân vật BUG trong chiến trường.
Thậm chí làm cho người khác tưởng rằng, có Truyền Kỳ Ngự Thú Sư gia nhập chiến trường.
Khi lực lượng của một người biến thái đến một trình độ, mặc dù không thể kiểm soát chiến thắng của một cuộc đại chiến, nhưng ít nhất có thể làm cho cán cân thắng lợi nghiêng về một bên …
Chỉ một đêm, danh tiếng của Tội phạm ca lại lần nữa vang vọng khắp nhân loại và hung thú giới!
– Tội phạm Nam Giang!
– Tội Phạm Nam Giang!
Đêm nay, vô số quân thủ vệ hô to danh hào tội phạm, sĩ khí từ từ tăng lên tới đỉnh phong.
Mà cư dân sinh sống trong thành phố, đồng dạng là nghe được tiếng hoan hô, theo bản năng từ đám đông đứng dậy.
Trong lúc nhất thời, tiếng hoan hô của tội phạm Nam Giang vang vọng khắp đại lục!
Trong thảm họa, mọi người luôn có thói quen tìm kiếm tín ngưỡng, như một hy vọng cho sự kiên trì, lão gia tử thực lực thông thiên, nhưng cũng không tham chiến, giống như các vị thần trên trời, làm cho mọi người không có cảm giác gần gũi.
Nhưng Trần Thư vẫn luôn phấn đấu ở tuyến đầu, đối với mọi người mà nói, hắn vẫn luôn ở bên cạnh, tự nhiên coi nó như hy vọng trong lòng.
Thời gian một ngày một đêm, Trần Thư dựa vào sức mình, đã chém giết hơn trăm vạn con hung thú, cái này cũng không có dựa vào thủ đoạn gian lận gì, mà là dựa vào thực lực cứng rắn giết từng con từng con.
Mọi người hoan hô, tinh thần phấn khởi, nhưng hung thú là kẻ thù lại là sắp nứt cả tim gan, chỉ cần ở trên chiến trường nhìn thấy quả cầu lớn màu vàng, trong lòng không khỏi sợ hãi, tại chỗ sẽ mất đi ý chí chiến đấu.
Chẳng qua cũng may số lượng hung thú vô cùng vô tận, Ngự Thú Sư nhân loại mặc dù ý chí chiến đấu cao ngất, nhưng thủy chung khó có thể để cho chiến đấu xuất hiện đi tới kết quả.
Và trong khi cả hai bên đang đánh tới nỗi vô cùng sốt ruột, trên một đỉnh núi tràn ngập cuồng phong, một tòa giáo đường tráng lệ nằm ở đây, sừng sững bất động, như thể nó đã trôi qua một ngàn năm.
Toàn bộ giáo đường có màu trắng, mang lại cho nó một cảm giác thiêng liêng, trong khi ở phía trên của nhà thờ, có treo một chữ “cổ”.
Chính là Cứu Thế Giáo Hội, cũng chính là đại bản doanh của Thiên Mệnh Cổ Quốc!
Giáo hoàng tóc bạc đứng giữa giáo hội, lẩm bẩm nói:
– Đại chiến giữa Hoa Hạ và hung thú thế nào rồi?
Ở phía sau hắn, chín Ngự Thú Sư mặc hắc bào đang đứng chỉnh tề, đều tản ra khí tức vương cấp cường đại.
Đại giáo chủ ‘Tinh’ thần sắc cung kính nói:
-Giáo hoàng, hiện giờ song phương đại chiến bộc phát, những vẫn chưa tới hồi kết…
-Ừ…
Giáo hoàng gật gật đầu, ngược lại không có vẻ ngoài ý muốn gì.
Cho dù là hung thú hay là Hoa quốc, cũng không phải là thiện nhân gì, đại chiến tất nhiên là cần thời gian không ngắn.
Một đại giáo chủ khác mở miệng nói:
-Giáo hoàng, chúng ta muốn ra tay sao?
Cứu thế giáo hội coi Liên minh Tự Do và đông đảo thế lực nhân loại làm chất dinh dưỡng, đã triệt để trưởng thành, thực lực tổng thể hiện giờ thậm chí có thể so sánh với một phương quốc gia lớn.
Giáo hoàng cũng không trả lời, mà ngược lại hỏi:
-Trần Thư cái tên đã giết Thiên Đao đâu?
-…
Vừa nghe đến hai chữ “Trần Thư”, giáo đường lớn như vậy bỗng nhiên yên tĩnh một cách quỷ dị, bầu không khí tựa như thoáng cái đã thay đổi.
Chín gã đại giáo chủ thần sắc khẽ biến, trong lòng theo bản năng không muốn nhắc tới người nọ…
Lúc này, đại giáo chủ Tinh thở dài, nói:
– Giáo hoàng, hắn đã trưởng thành, chưa tới thời gian một ngày, chém giết hung thú vượt qua trăm vạn, tuyệt đối là người đáng sợ nhất ngoại trừ lão quỷ kia ra…
– Hắn còn đáng sợ hơn lão quỷ kia.