Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2069
Chương 2069 – Ngươi thực sự không xem người ta thành vật hy sinh sao
Grào !
Ngũ đại Thú Hoàng khí thế ngập trời, thậm chí không chút do dự, cuồng bạo đến mức cực điểm vọt vào !
Mặc dù không xông vào Đại Lục, nhưng đây đã là một tín hiệu tương đối nguy hiểm.
– Thực sự có can đảm đuổi theo ta ư ?
Hai con ngươi Trần Thư khẽ động, trong lòng cũng có chút ngạc nhiên.
Đúng lúc này, phía trước hắn trăm mét, xuất hiện một bóng dáng tối tăm, trong nháy mắt ngưng tụ thành dáng vẻ của Ám Vương.
– Ám Vương, phía sau có biến
Trần Thư vội vàng nói:
– Năm con Thú Hoàng phát điên rồi đang điên cuồng đuổi giết ta…
– …
Ám Vương nhìn hắn một chút, trong lòng cũng có chút ngạc nhiên.
Năm con Thú Hoàng ?!
Giờ phút này, nó mở hai tay ta, lượng lớn bóng tối lan tràn ra, tạo thành một thế giới hắc ám.
Trong chốc lát, phía trước dâng lên cự sóng ngập trời, uy áp Thú Hoàng kinh khủng bao trùm!
Vẻ mặt Ám Vương bình tĩnh, ngữ khí lạnh lùng nói:
– Dừng bước !
Trong chốc lát, năm con Thú Hoàng cưỡng ép ngừng lại, xa xa nhìn Ám Vương trước mắt.
Cho dù đối mặt với năm con sinh vật đồng cấp, Ám Vương vẫn không chút nhượng bộ, nói:
– Quên quy củ rồi sao ?
– Hôm nay, tiểu tử này nhất định phải chết !
Sa Hoàng đi lên phía trước, giằng co với Ám Vương, nói:
– Chỉ cần các ngươi chịu giao Trần Thư ra, về sau các đại Thú Hoàng, tuyệt đối không tới gần Hoa Quốc Đại Lục một bước !
– Ấy, không giao, không giao đấy.
Lúc này, một thanh âm trêu chọc truyền đến, chỉ thấy Đại Tuyết Vương cà lơ phất phơ trôi nổi đi qua.
– Chúng ta không giao, các ngươi muốn làm gì ?
Nó giãy dụa thân thể, dáng vẻ như lưu manh …
– Vậy hôm nay, là Truyện Kỳ đại chiến !
Sa Hoàng bất vi sở động, uy thế ngập trời, đồng thời cường thế đến cực điểm.
– Vậy các ngươi tới đi.
Đại Tuyết Vương nhếch miệng, nói:
– Chúng ta ở Thần Châu Đại Lục chờ các ngươi, dám bước vào nửa bước, đợi bị đánh chết đi!
Nói xong, nó trực tiếp xoay người đi về phía Hoa Quốc Đại Lục.
Ám Vương lạnh lùng nhìn ngũ đại Thú Hoàng một chút, bình tĩnh nói:
– Đừng lại ngu xuẩn tiến hành thăm dò, chủ nhân nói được thì làm được !
Nói xong, nó xoay người biến mất tại chỗ, về tới Hoa Quốc Đại Lục.
Trong lúc nhất thời, chỉ để lại ngũ đại Thú Hoàng tại chỗ, hai mặt nhìn nhau, lộ ra vẻ có chút không biết làm sao.
Trong lòng bọn chúng tràn đầy tức giận, truy sát Trần Thư là thật, nhưng còn có một mục đích, chính là thăm dò, đệ nhất cường giả Lam Tinh có cường thế như vậy không…
Mà bây giờ, hai Truyện Kỳ Khế Ước linh không quan tâm, tùy ý bọn chúng đạp vào Đại Lục nếm thử, đám Thú Hoàng ngược lại có chút không dám.
Khu vực biên cảnh Đại Lục, vô số thủ vệ quân trú đống, giờ phút này bọn hắn đều tâm thần cảnh giác, trong mắt tràn đầy kiêng kị.
Toàn bộ mọi người cũng biết được, ngay tại nơi xa, đang có năm con Thú Hoàng nhìn chằm chằm.
Một khi thật sự xông về phía trước, tất nhiên sẽ tạo thành lượng lớn thương vong.
– Tội phạm Nam Giang thật hung ác dễ dàng dẫn tới năm con Thú Hoàng như vậy.
Một tên Vương cấp ngự thú sư tự lẩm bẩm, trong mắt tràn đầy sợ hãi thán phục.
Con hàng này thật sự không đùa giỡn…
– Chúng ta nên làm sao đây?
Các đại Thú Hoàng ánh mắt nhìn phía Sa Hoàng, hỏi ý kiến của nó.
Sa Hoàng khuôn mặt âm tình bất định, cuối cùng xa xa nhìn thoáng qua Hoa Quốc Đại Lục, quát:
– Trần Thư, món nợ này, bản hoàng cho ngươi nhớ kỹ.
– …
Mặt khác tứ đại Thú Hoàng khác khóe mắt quất thẳng tới, lại lời nói dọa dẫm mà bọn chúng quen thuộc…
Rõ ràng lần này, bọn chúng chỉ có thể nhận thua…
– Rút lui
Sa Hoàng thân thể nhất chuyển, đi về phía đại bản doanh của mình.
– Các ngươi suy nghĩ chút biện pháp, bây giờ không có Hồng hương tảo biển, đại quân hung thú chỉ có thể kiên trì năm ngày, nhất định phải ăn.
Lôi Long Hoàng có chút không hiểu, mở miệng nói:
– Cái kia, bọn chúng không thể kiên trì một chút nữa sao ? Ngược lại đều là vật hhi sinh, đói bụng cũng không ảnh hưởng đến việc tự tìm đường chết mà?
– ???
Thú Hoàng còn lại cổ quái nhìn sang, ngươi thực sự không xem người ta thành vật hy sinh sao…
– Ta nói sai gì sao ?
Trên mặt Lôi Long Hoàng có vẻ không hiểu, nói:
– Để nó làm vật hy sinh, không bằng lưu lại tài nguyên cho quân đoàn vương bài đây mới là mấu chốt thắng bại của chúng ta!
– Ngươi không có năng lượng cũng có thể động đậy sao?
Sa Hoàng lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, nói:
– Đến lúc đó nhân loại vừa nhìn, đại quân hung thú chúng ta ngay cả chiến đấu cũng không đứng vững, còn đánh cái gì ? Mất mặt xấu hổ mà tới sao?
– …
Các đại Thú Hoàng vừa nghĩ tới cục diện kia, dường như cũng cảm thấy có chút khó xử…
– Năm ngày, nhất định phải kiếm đủ tài nguyên, để đại quân hung thú nhét đầy bao tử !
Sa Hoàng bình tĩnh, nói:
– Dựa theo hiệp nghị lúc trước, Long Uyên cùng Thâm Hải Cổ Vương Cung các ngươi đều phải xuất lực.
– …
Tứ đại Thú Hoàng trầm mặc một chút, khẩu phần lương thực của mấy trăm triệu hung thú, đây cũng không phải là một con số nhỏ.
– Nhất là Thâm Hải Cổ Vương Cung các ngươi!
Sa Hoàng thần sắc lạnh lùng, nói:
– Đội ngũ đại ngư Hắc Linh là các ngươi xuất lực bảo vệ, hiện tại toàn quân bị diệt, các ngươi phải chịu trách nhiệm !