Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2064
Chương 2064 – Thâm nhập vào hậu phương của đại quân hung thú
Ở phía trước hắn, độc tố khủng bố lại lần nữa bộc phát, cắn nuốt sinh mệnh của vô số hung thú.
Dẫn đám Thú Hoàng đi, đương nhiên là Trần Thư, chẳng qua là nhờ vào Truyền Tống Dược Tề, về phần Thỏ Không Gian Thỏ, thì vẫn luôn ở cùng một chỗ với Đại Lực.
– Chúng ta dịch chuyển vị trí thôi.
Đại Lực sờ đầu thỏ, lần thứ hai biến mất tại chỗ, đi tới một vị trí khác, chuẩn bị tiếp tục thả độc ra…
Mặc dù là độc tố chỉ dùng được một lần, chẳng qua dùng năm sáu lần vẫn không có vấn đề gì, dù sao huyết nhục của Bức Hoàng có số lượng lớn như vậy, có áp súc cũng không có khả năng chỉ còn lại một nồi canh…
Mà lúc này, Trần Thư cách xa mấy trăm ngàn thước, lẩm bẩm:
– Đại lực đang hành động, ta cũng phải nắm chặt thời gian…
Hắn khẽ sờ cằm, trong tay đột nhiên xuất hiện một quả bom hạt nhân.
Trải qua mấy tháng tích lũy, bây giờ số lượng bom hạt nhân của hắn tương đối sung túc, đáng tiếc vẫn không có cơ hội sử dụng.
Nhưng mà bây giờ, lão gia tử đều để cho hắn tùy ý phát huy, hắn đành phải tùy ý một chút…
Một giây sau, Trần Thư trực tiếp uống một ngụm Truyền Tống Dược Tề, trực tiếp thuấn di về phía sau đại quân hung thú.
Vì an toàn, Trần Thư cũng trốn vào miệng Tiểu Hoàng. Quả nhiên, hắn vừa mới xuất hiện, đại quân hung thú ở bên dưới đồng loạt phóng thích kỹ năng, hiển nhiên đã sớm nhận được mệnh lệnh.
Ầm ầm ầm!
Các loại kỹ năng bùng nổ, nhưng lại không tạo thành thương thế nghiêm trọng nào đối với Tiểu Hoàng.
– Nổ cho ta!
Trần Thư liếm liếm môi, trực tiếp ném ra hơn mười viên đạn hạt nhân, có thể nói là xa xỉ đến cực điểm.
Ầm ầm ầm!
Một vòng khúc xạ khổng lồ từ từ bay lên không trung, năng lượng khủng bố tràn ra, vô số hung thú trong nháy mắt bị nổ chết ngay tại chỗ.
Gần như ngay lúc đó, hung thú cao cấp lập tức phát hiện ra dị thường, nhưng đáng tiếc đã không kịp ngăn cản. Trong lúc nhất thời, Trần Thư và Đại Lực chia nhau hành động, một người đầu độc, một người ném bom hạt nhân, phối hợp thiên y vô phùng.
Toàn bộ đại quân hung thú đều bị khuấy động đến gà bay chó sủa, hung thú tiến về phía Hoa quốc đại lục, không khỏi phải ngừng lại.
Chỉ là hai người, lập tức đã ngăn cản được hơn trăm triệu đại quân hung thú!
Điều này làm cho vô số hung thú cao cấp nổi giận, nhưng không có biện pháp gì, chỉ có thể tùy ý mặc cho bọn họ làm mưa làm gió.
Hai người một người có Thỏ Không Gian, một người có Truyền Tống Dược Tề, quá mức linh hoạt, hơn nữa còn thêm tính cách cẩn thận, Thú Hoàng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn…
Thời gian một ngày thoáng chốc đã qua.
Tổn thất của Hung thú đã lên tới cấp độ hơn mười triệu con, nhưng hai thủ phạm vẫn tiếp tục làm loạn.
Lúc này, trên một hải vực, năm đại thú hoàng vừa mới tịnh hóa được độc tố của khu vực này, trong mắt đều có chút giận dữ, đường đường là năm sinh vật truyền kỳ, bị hai nhân loại trêu chọc, dù là bất cứ ai cũng sẽ sinh lòng tức giận.
– Sa Hoàng, chúng ta không làm chút gì sao?
Lôi Long Hoàng tính nết vốn thô bạo, nói:
– Cứ để cho hai con kiến hôi này làm mưa làm gió sao?
– Nếu không thì sao?
Sa Hoàng bình tĩnh nhìn nó một cái, nói:
– Đã quên nội dung ban đầu của Thú Hoàng Đại Hội rồi sao? Nếu Trần Thư dễ giải quyết như vậy, còn cần đợi đến bây giờ ư?
– Yên tâm, chỉ cần hủy diệt nhân loại, một Trần Thư cũng không nhấc nổi sóng gió gì.
– …
Trong lòng đám Thú Hoàng nghẹn khuất, nhưng cũng chỉ có thể nuốt xuống khẩu khí này.
– Tiếp tục đi tới, không cần để ý hai người bọn họ!
Ánh mắt Sa Hoàng bình tĩnh nói :
– Độc tố của bọn họ có lẽ đã không còn, sẽ không gây ra thương vong phạm vi lớn nữa.
Chi trong một ngày ngắn ngủi, đã có ít nhất hai mươi triệu con hung thú bị độc tố giết chết.
Đại quân hung thú vốn dĩ hung mãnh, thoáng cái đã thoạt nhìn đơn bạc đi không ít…
Hồn Long Hoàng lại có một chút nghi ngờ, nói:
– Ngươi xác định?
– Không sai biệt lắm.”
Trong mắt Sa Hoàng có một chút tàn bạo, lẩm bẩm:
– Bức Hoàng chết tiệt, khi còn sống đã tạo ra phiền toái cho ta, sau khi chết còn không cho ta yên bình.
Nó đã từ trong độc tố ngửi được mùi vị quen thuộc, dù sao lúc trước nó đã bị độc tố bản nguyên của Dơi Hoàng đả thương tổn, thật không ngờ chết còn có thể tạo thành ảnh hưởng lớn như vậy, rõ ràng chính là một tai họa…
Trong mắt Nhân ngư Thú Hoàng có một chút ngưng trọng, nói:
– Quả bom hạt nhân kia thì sao? Không quan tâm ư?
Thời gian một ngày, tiếng nổ bên tai bọn họ chưa từng dừng lại, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy bức xạ nhiệt màu trắng bốc lên trên mặt biển.
Chỉ cần liệt nhật xuất hiện, tất nhiên hung thú sẽ xuất hiện số lượng lớn thương vong, quả thực giống như tai nạn vậy.
– Không cần quan tâm.
Ánh mắt Sa Hoàng lạnh lùng, nói:
– Đám hung thú này vốn là bia đỡ đạn, dùng để lãng phí hỏa lực của nhân loại, hắn hiện tại ném càng nhiều càng tốt.
Hung thú cái gì cũng thiếu, chính là không thiếu bia đỡ đạn cấp thấp, hàng vạn Dị Không Gian giống như một xưởng sản xuất binh chủng khổng lồ, mỗi giây mỗi phút đều có thể sản xuất ra một lượng lớn bia đỡ đạn cấp thấp.
– Được rồi! Vậy thì tiếp tục tấn công.