Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2062
Chương 2062 – Mỗi ngày đều bị lừa, mà lần nào cũng không giống nhau
Nhưng đáng tiếc chính là, bởi vì bị Trần Thư cứ vậy mà làm một đợt, muốn đến đây, còn cần hơn mười phút đồng hồ.
“Gầm !”
Đám hung thú vẻ mặt kinh sợ, đều liều mạng rời xa nơi đây,
Nhưng Hắc Thiết cấp bọn chúng, tốc độ thật sự quá chậm, vốn dĩ là không thể chạy ra được tử vong độc vòng.
Lúc đầu, phạm vị của độc tố chỉ có ngàn mét, trong nháy mắt đến vạn mét, ba vạn mét, năm vạn mét…
Đây quả thực giống như là một con quái vật trưởng thành không có giới hạn, thôn phệ sinh mạng của hung thú để tự mình trở nên lớn mạnh,
– Độc tố càng ngày càng mạnh…
Hung thú đẳng cấp cao đều đã nhận ra sự nguy hiểm đến tính mạng, dứt khoát bỏ rơi đám hung thú lại, bắt đầu chạy trốn…
Bất đắc dĩ, cuộc tiến quân của đại quân hung thú đại quân chỉ có thể bị ép kết thúc, bắt đầu tập trung chạy trốn…
– Thêm chút nguyên liệu…
Mà chính lúc này,Trần Thư đang xem trò vui ở phía xa đột nhiên lên tiếng.
– Cái gì ?
Đại Lực quay đầu nhìn sang, nói:
– Cũng không nên tùy tiện tới gần trước mặt độc vòng, ta không chắc chắn có hại tới loài người hay không?
– Không sao, ta chỉ ném ít đồ…
Trần Thư nhếch miệng cười một tiếng, nói:
– Nếu như phái hai người chúng ta đi, ta cũng phải dốc thêm chút sức đúng không?
Nói xong, hắn móc ra một bình dược tề màu xanh lam,
– Đây là?
Đại Lực khẽ giật mình, trong mắt chút không hiểu, màu sắc này hình như hắn chưa từng nhìn thấy…
– Dẫn dụ dược tề… Cũng chính là trào phúng dược tề.
Trần Thư nhếch miệng cười, nói:
– Trước kia ta từng dùng trong huấn luyện quân sự, khung cảnh kia…
Đại Lực xoa xoa đầu, nói:
– Có thể đừng cười nữa được không, rốt cuộc có tác dụng gì?
Trần Thư lúc này mới dừng lại hồi ức, nói:
– Hấp dẫn hung thú.
– Rồi sao nữa?
– Hết rồi.
Trần Thư khẽ nhún vai, nói:
– Chẳng qua bây giờ vừa vặn có thể dùng.
Khi Đại Lực ném vào trong nước canh, Trần Thư cũng đã mở khóa xong cấu hình Dẫn Dụ Dược Tề.
Dựa vào bản lĩnh của hắn, đương nhiên là trước tiên có thể phối chế ra dược tề.
– Thỏ, giao cho ngươi.
Trần Thư đưa dược tề cho Thỏ Không Gian, đồng thời nói cho nó biết cách sử dụng.
Thỏ tử lắc lư lỗ tai, thu dược tề vào, đồng thời Thuấn di một cái lập tức biến mất tại chỗ.
Một giây sau, nó đi tới trung tâm của vòng độc, thân hình vờn quanh một vòng không gian thông đạo, ở trong trạng thái ngụy vô địch, đương nhiên không sợ bất kỳ độc tố nào.
Nó không do dự, mở ra Dẫn Dụ Dược Tề, đổ toàn bộ dược dịch màu xanh lam vào bên trong.
Gần như ngay tại thời điểm đó, hung thú đang chạy trốn bất chợt giật mình. Bọn họ theo bản năng quay đầu lại, hai mắt sợ hãi đột nhiên xuất hiện một tia hồng quang, giống như bị khống chế, nhìn chằm chằm vào vị trí của Dẫn Dụ Dược Tề.
Grào!
Đám hung thú khẽ gầm lên, một giây sau lại vọt tới chỗ Dược Tề, không hề quan tâm độc tố khủng bố lan tràn phía trước.
Giống như thiêu thân lao vào hố lửa, lại là mấy vạn hung thú biến mất tại chỗ, thậm chí trước khi chết đều duy trì tư thế xông về phía trước. Một màn trước mắt, khiến cho các đại hung thú cao cấp đều giật mình, chúng nó sẽ không bị Dẫn Dụ Dược Tề ảnh hưởng, thật sự là không hiểu được thao tác điên cuồng của đám tiểu đệ này…
Thời gian dần dần trôi qua.
Số lượng lớn Hắc Thiết Hung Thú như tre già măng mọc điên cuồng lao về phía vòng độc trí mạng, chết ngay tại chỗ, may mắn duy nhất chính là, chúng nó không có thống khổ, thậm chí ngay cả sợ hãi trước khi chết cũng không có…
– Cái kỹ năng tà môn gì đây?!
Các loại lãnh chúa gầm thét, ý đồ ngăn cản đám hung thú phổ thông điên cuồng này, nhưng mà tác dụng không lớn….
Nửa tiếng sau, số lượng Hung thú ngã xuống đã lên tới mấy trăm vạn con, mà phạm vi của vòng độc, cũng khuếch tán một cách đáng sợ lên đến hơn mười vạn thước.
Đại quân hung thú vốn dĩ hình thành phương thức bao vây, cấp tốc đến gần Hoa Quốc Đại Lục.
Nhưng bây giờ, nếu nhìn xuống từ trên cao, rõ ràng có thể nhìn thấy một mảnh đất trống rỗng.
Grào!
Đúng lúc này, sóng lớn ngập trời vọt tới, khí tức của Thú Hoàng tràn ngập, cưỡng ép khiến cho những hung thú đang hết sức điên cuồng khôi phục thanh tỉnh.
Thương Hải Sa Hoàng ló đầu lên, càng là trong nháy mắt chống đỡ sóng lớn vạn trượng, ngăn trở độc tố tiếp tục khuếch tán.
Nhưng ở phương hướng khác, độc tố vẫn đang điên cuồng khuếch tán.
– Có độc tố, mau ra tay ngăn cản!
Ánh mắt Sa Hoàng lạnh như băng, lẩm bẩm: “Lại là tên Trần Thư chết tiệt.”
Những Thú Hoàng khác thấy vậy, nháo nhào gật đầu, đi tới những vị trí khác, dựa vào kỹ năng với phạm vi cực lớn, mạnh mẽ ngăn cản sự khuếch tán của độc tố.
Sa Hoàng quát lớn:
– Trước tiên mau tịnh hóa thứ đồ chơi này !
Các đại Thú Hoàng cùng nhau ra tay, chỉ là ngăn cản được tốc độ lan ra của nó, nhưng chúng không có khả năng duy trì trong thời gian dài như vậy.
– Để ta lên đi!
Chính vào lúc này, một Hung Thú mình người đầu cá xuất hiện, thân hình của nó dài gần trăm thước, cả người mọc đầy lân giáp màu lam, trong tay càng nắm một thanh Tam Xoa Kích cực lớn, chính là Thú hoàng đến từ [Thâm Hải cổ vương cung]!
Sa Hoàng gật đầu, nói:
– Được!
Grào!
Nhân Ngư Thú Hoàng đi tới trung tâm của vòng độc, trong hai mắt quang mang màu xanh lam chợt lóe rồi biến mất.