Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2049
Chương 2049 – Cái đó, toàn bộ tài nguyên đều mang đủ chứ?
Lão gia tử mở miệng nói:
– Tiểu Ninh, Tiểu Trần, hai người các ngươi ở lại một chút.
Nói xong, tất cả những người khác đều rời khỏi Long Uyên Thành.
Trần Thư chà tay, nói:
– Lão gia tử, muốn khen thưởng sao? Ngài khách khí quá rồi. . . . . . .
– Thưởng? Thưởng cái gì?
Lão gia tử trái lại ngây ngẩn người, không nghe hiểu đối phương nói gì.
– Thì chuyện cứu người hai ngày trước đó.
Trần Thư ho nhẹ một tiếng, nói:
– Ta biết công ta lớn, nhưng ngài cũng không phải khách khí, tuỳ tiện đưa mấy chục khối Trân Châu Quân Vương cấp Hoàng Kim là được.
– ? ? ?
Lão gia tử liếc nhìn hắn một cái, nói:
– Tuỳ tiện của ngươi, cũng thực sự tuỳ tiện quá rồi.
– . . . . . . . .
– Không có khen thưởng, đồ có sẵn trên người lão phu không có nhiều, với lại phần lớn đều không tăng lên được thực lực của ngươi.
Lão gia tử lắc đầu, nói:
– Bảo ngươi ở lại là có chuyện cần các ngươi ra tay.
– Cái gì?
– Hai ngày này, các thế lực nhân loại khác đều nhao nhao liên lạc với ta, muốn để cho Hoa Quốc hỗ trợ bảo vệ đám người bọn hắn.
– Hả?
Trần Thư sững sờ, nói:
– Thế lực khác bi quan như vậy?
– Các Đại Thú Hoàng đều liên thủ tấn công, Tuyết Quốc cùng Vương Quốc Bất Hủ không chống lại được, huống chi là thế lực khác.
Ninh Bất Phàm trái lạ không có bất ngờ, hiển nhiên là đã đoán trước được chuyện này.
Năng lực lão gia tử mạnh hơn, cũng chỉ có thể che chở Hoa Quốc Đại Lục, đối với thế lực khác thật sự là lực bất tòng tâm.
– Hành động chủ nghĩa nhân đạo, chuyện này, chúng ta vẫn là phải giúp một chút.
Lão gia tử nói.
– Đây không phải là làm việc mù quáng sao. . . . . . .
Trần Thư nói thầm, không nhịn được nhổ ra chút nước miếng.
Lão gia tử liếc mắt nhìn hắn, nói:
– Nhưng bọn họ cũng cho đủ thù lao, sẽ không cho chúng ta thiệt.
– Tội phạm Nam giang ta là nhân đạo nhất, chuyện này chắc chắn phải giúp!
Sắc mặt Trần Thư chấn động, trong nháy mắt còn có vài phần hưng phấn.
– . . . . . . . .
Lão gia tử lắc đầu, nói:
– Hai ngươi có Không Gian Khế Ước Linh, hiệu suất cũng là cao nhất, nếu không còn chuyện gì, hiện giờ hãy lên đường đi.
– Được!
Hai người gật đầu, đồng thời phân phối xong phần thế lực nhân loại do mình phụ trách.
Lão gia tử mở miệng nhắc nhở nói:
– Tiểu Ninh, toàn bộ lấy an toàn của bản thân là chính, không phải quá cố chấp, không cứu được thì thôi.
Hắn cũng không hy vọng bởi vì sự kiện này, làm Ninh Bất Phàm chết trong đó, đó mới là thiếu máu thật sự.
Ninh Bất Phàm gật đầu, sau đó thuấn di một cái biến mất tại chỗ.
– Lão gia tử, ngươi không quan tâm an toàn của ta sao?
– Ngươi thì dẹp đi! Loại chuyện này còn cần ta phải dạy cho ngươi?
Ánh mắt lão gia tử cổ quái, nói:
– Ta nghi ngờ, kể cả lão phu gặp chuyện không may thì tiểu tử ngươi cũng không thể gặp chuyện không may.
– . . . . . . . .
Trần Thư sững sờ, sau đó gật đầu, tình huống này giống như cũng là một tình huống như vậy. . . . . . . .
– Một ngày này thật đúng là bận bịu. . . . . . .
Trần Thư thở dài, đi tới hải vực phía bắc, lẩm bẩm:
– Năng lực càng lớn, đúng là trách nhiệm càng lớn mà.
Đang thời điểm hắn chuẩn bị xuất phát, trước mắt xuất hiện xuất hiện tuyển hạng mới:
[Tuyển hạng một: Tiếp ứng thành công một thế lực nhân loại. Phần thưởng hoàn thành: ba kỹ năng ngẫu nhiên cho Khế Ước Linh]
[Tuyển hạng hai: Tiếp ứng thành công năm thế lực nhân loại. Phần thưởng hoàn thành: hàng loạt Ngự Thú Lực + toàn bộ thuộc tính bốn Khế Ước Linh tăng thêm 1%]
[Tuyển hạng ba: Tiếp ứng thành công tám thế lực nhân loại. Phần thưởng hoàn thành: hàng loạt Ngự Thú Lực + kỹ năng ‘hoá lớn’ đều thêm một ‘phân thân’]
– Lần này không thể có lý do không nhân đạo!
Trần Thư liếm môi, nhìn tuyển hạng xuất hiện trên hệ thống, thật không ngờ phần thưởng cao nhất cũng không tệ lắm.
Sau đó, hắn triệu hồi ra Tiểu Hoàng, hoá thành cơn gió to, đi thẳng đến nơi gần nhất là Tuyết Quốc.
Mặc dù có Truyền Kỳ Ngự Thú Sư trấn giữ, nhưng Tuyết Quốc vẫn làm ra dự tính xấu nhất, có thể thấy được tình hình tồi tệ thế nào.
– Òm ọp! Òm ọp!
Tốc độ của Tiểu Hoàng kinh người, hơn nữa với cơ thể khổng lồ của mình, một bộ dáng hoành hành ngang ngược. Cho dù hung thú tập trung trong biển quốc tế, nó cũng không có giảm tốc độ hay thu liễm, nếu vô tình có hung thú chắn phía trước, vậy chỉ có thể trách vận khí của đối phương không tốt. . . . . . .
Thời gian nửa ngày, Trần Thư cũng đã đến mục tiêu.
– Hả?
Trần Thư nhìn Tuyết Quốc Đại Lục trước mắt, ngay lập tức giật mình một chút. Chỉ thấy Đại Lục trước kia náo nhiệt phồn vinh, vậy mà một bóng người cũng không thấy.
Thay vào đó, là hung thú đi xung quanh, giống như tuần tra lãnh địa của mình.
– Tuyết Quốc. . . . đã rơi vào tay giặc?
Trong mắt Trần Thú có một chút không thể tin, này cũng không khỏi quá nhanh?
Tốt xấu gì cũng là một trong bốn nước lớn của nhân loại, bên trong cùng thực lực đều là không thể khinh thường, vậy mà ngay cả thời gian nửa ngày cũng không trụ được?