Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2042
Chương 2042 – Kế hoạch của Thú Hoàng (2)
– Vừa rồi ta đi vào bốn dị không gian, cấm vụ bên trong toàn bộ không còn, tuyệt đối không phải là trùng hợp!
– Bốn dị không gian? Trước tiên đi nhìn xem!
Lão gia tử nhíu mày, ánh mắt cũng trở nên có một chút nghiêm túc.
Mặc dù Trần Thư có một chút không đáng tin, nhưng về phương diện chuyện lớn, chưa đến nỗi hay nói đùa.
– Đi điểm tận cùng của Long Uyên?
– Quá xa, dẹp đi, ngươi có Không Gian Thần Kỹ cũng không đến được!
Lão gia tử lắc đầu, nói:
– Đi Dị không gian gần nhất!
Hai người vô cùng lo lắng rời khỏi Long Uyên Thành, chỉ để lại lão nhân Thông Đạo l vẻ mặt mơ hồ.
Nhưng mặc dù lão gia tử rời khỏi, vẫn để lại khế ước linh trấn giữ Long Uyên, đề phòng chuyện nảy sinh.
Rất nhanh, hai người nhờ vào thuấn di, đi tới vùng biên giới dị không gian cấp ác mộng, bốn phía vẫn ngập tràn cấm vụ như cũ, nhìn qua không có xuất hiện khác thường gì.
– Hả? Nơi này vẫn còn cấm vụ?
Trần Thư sửng sốt, trong mắt có một chút ngây ngẩn cả người, hay là xung quanh Dị không gian lúc trước thật sự là trùng hợp?
– Không bình thường. . . . . . . .
Ánh mắt lão tử thâm thuý, giống như đã nhận ra cái gì. Ám Vương bên cạnh hắn đột nhiên xuất hiện, cũng nhìn cấm vụ trước mắt, hai mắt lạnh nhạt có một chút sửng sốt.
Giây tiếp theo, trên người Ám Vương tràn ngập ra bóng đen vô tận, giống như mở ra một cái miệng khổng lồ sâu không thấy đáy, vậy mà đi cắn nuốt cấm vụ.
Vù vù vù———
Cảnh tượng khiến người sợ hãi xuất hiện. Chỉ thấy cấm vụ bị Ám Vương điên cuồng hấp thu, thế nhưng dần dần trở nên loãng ra.
– Cấm vụ bị dời đi. . . . . . . .
Tròng mắt lão gia tử có ánh sáng trí tuệ, lẩm bẩm:
– Quả nhiên là có chuyện lớn.
– Dời đi? Không phải là biến mất sao?
Trần Thư vẻ khó hiểu, mở miệng hỏi.
– Lực lượng của cấm vụ chung quy là có hạn, sớm hay muộn cũng có ngày biến mất, nhưng tuyệt đối không phải bây giờ!
Lão gia tử mở miệng nói:
– Cấm vụ trước mắt, bị sinh vật dùng thủ đoạn đặc biệt chuyển đi tới nơi khác, giữ lại, chẳng qua là cái xác trống rỗng thôi.
– Xác trống rỗng?
Trần Thư sửng sốt, trong mắt có chút giật mình.
Thảo nào cấm vụ không còn trói buộc chi lực, thậm chí ngay cả hai người Vương Thanh Tuyết cũng có thể đi ra.
– Nói như vậy, Cấm Vụ Đại Hung vẫn còn bị vây khốn?
Trong lòng hắn nhẹ nhàng thở ra, ít nhất chưa có xuất hiện tình huống xấu nhất.
– Ừ, có khả năng có cá biệt có được thiên phú đặc thù của Đại Hung thoát ra, nhưng cũng không phải toàn bộ.
Lão gia tử thở dài, nói tiếp:
– Nhưng tình hình vẫn không được lạc quan cho lắm.
– Vì sao? Cấm Vụ Đại Hung không xuất hiện, chúng ta sợ cái gì?
– Ngươi nghĩ đơn giản quá. . . . . . . .
Lão gia tử liếc nhìn hắn một cái, nói:
– Ngươi có biết cấm vụ là bị ai dời đi không?
– Ngài?
Trần Thư thử nói.
– . . . . . . . . .
Trong nháy mắt lão gia tử trầm mặc không nói, ngươi cho là tất cả mọi người đều có bệnh giống như ngươi sao?
– Một khi cấm vụ bị dời đi, các tường ngăn cách giữa các dị không gian cũng không còn nữa, đối với ai là có lợi nhất?
– Thú Hoàng!
Đồng tử Trần Thư co rút lại, phút chốc phản ứng lại.
– Tiểu tử ngươi đoán không sai, chúng nó đúng là đang tiến hành một kế hoạch, một kế hoạch đối với toàn bộ nhân loại đều không ổn!
– Không thể nào, chúng nó có thể khống chế cấm vụ?
Trong lòng Trần Thư có bất an, chớp mắt đã hiểu được chỗ không ổn.
– Trước kia không được, nhưng hiện tại lực lượng cấm vụ đã tiêu tán tám chín phần mười, chúng nó mới có thể làm được.
Lão gia tử thở dài, thật ra ngay cả hắn cũng không có nghĩ đến điều này.
Dù sao hắn đã ở trong Long Uyên Thành rất lâu, nơi cấm vụ tận cùng này hắn lại không nhìn đến, tự nhiên sẽ không nghĩ tới một bước này.
Điều quan trọng là, khí thế cấm vụ quá lớn, điều này cũng làm hắn có niềm tin vững chắc, hung thú tuyệt đối không ảnh hưởng được cấm vụ!
Nhưng đáng tiếc, ở thời gian dài phía trước, sức mạnh nào cũng sẽ mục nát. . . .
– Nói như vậy thì. . . . . . .
Trần Thư nuốt nước miếng, nói:
– Thú Hoàng sắp trở lại? Hơn nữa các dị không gian đều liên kết lại với nhau?
Một khoảng thời gian trước, hành động săn bắn lớn đã đạt được hiệu quả đáng kinh ngạc, ngoại trừ con người có thực lực cường đại bên ngoài, chủ yếu nhất chính là thông tin của các không gian lớn khác không được lưu thông, không thể biết trước được kế hoạch của con người, lúc này mới làm cho từng con Quân Vương liên tiếp ngã xuống. . . . . . .
– Còn chưa đến mức hỏng bét như vậy. . . . . . .
Lão gia tử mở miệng nói:
– Thú Hoàng không có khả năng dời toàn bộ cấm vụ đi, hơn nữa trời sinh bộ phận Dị không gian không thể liên thông được với nhau.
Lão chỉ ra chỗ bóng tối sâu thẳm phía xa, nói:
– Ví dụ như nơi đó, là chỗ Không Gian Rạn Nứt, sinh vật nào cũng không thể đi qua, Thú Hoàng cũng không ngoại lệ.
– Hả?
Trần Thư nhìn bóng tối phía xa, nói:
– Bên trong rất nguy hiểm sao?
– Không có nguy hiểm gì, nhưng chính là không bước qua được!