Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2037
Chương 2037 – Đụng chết một con Đại Hung?
– Thanh Tuyết vừa gia nhập vào Ngự Thú Đoàn của ngươi, quen biết với các ngươi sao? Cứ như vậy mà đi cứu muội muội của ngươi?
Trần Thư nhíu mày, vẻ mặt suy nghĩ.
Hắn không phải không tin Thanh Tuyết thiện lương, nhưng không đến mức lại xúc động như vậy chứ?
– Không có, bọn họ đã biết nhau từ lâu, là cùng ở trong tập huấn doanh.
Đoàn trưởng vội giải thích:
– Cũng là muội muội ta giới thiệu, nên Thanh Tuyết mới gia nhập vào Ngự Thú Đoàn của bọn ta.
– Như vậy à…
Trần Thư nhìn bốn người kia một chút, lại nói:
– Đưa ta đến chỗ Cấm Vụ mà Thanh Tuyết bị lạc!
– Thanh Hàn, ta cùng hắn đi xử lý là được rồi, đừng lo lắng, ta sẽ cố gắng hết sức!
Mặc dù chỉ là dị không gian bình thường, nhưng lại dính đến Cấm Vụ không gian, bên trong tất nhiên sẽ có Cấm Vụ Đại Hung Truyền Kỳ cấp, không phải nơi Ngự Thú Sư bình thường có thể tham gia.
– Được.
Vtiểu Hoàng không do dự, gật đầu nói:
– Cho dù thế nào cũng cảm ơn ngươi, Trần Thư.
– Đừng khách sáo, dù gì Thanh Tuyết cũng là học trò của ta.
Trần Thư khoát khoát tay, sau đó nói với đoàn trưởng kia:
– Đừng kháng cự.
Một giây kế tiếp, hai người biến mất ngay tại chỗ, lần nữa xuất hiện ở biên giới Hoa Quốc.
Dưới chỉ dẫn của đối phương, rất nhanh Trần Thư đã đến được một thông đạo trên đảo hoang,
– Là ở đây sao?
– Đúng!
– Các ngươi chạy xa thật ha?
– Quân Vương Hắc Thiết quá quý hiếm, chỉ có thể chạy xa một chút, chỉ trách ta quá tham lam, không nhận được đầy đủ tình báo đã xuất phát.
– Cứu người quan trọng hơn.
Hai người từng bước đi vào thông đạo, đi đến một khu vực có chim hót hoa nở.
Trần Thư phất phất tay, ném ra một cái túi tiểu, trên đó viết:
– Tội phạm làm việc, nguy hiểm chớ vào…
Sau đó dùng một thanh đao mổ heo, cắm nó lên trên mặt đất.
– Đây là?
– Phòng ngừa có những người khác tiến đến bị ảnh hưởng.
Trần Thư lên tiếng giải thích, lại nói tiếp:
– Nói cho ta biết phương hướng!
– Ở phía nam!
Hai người bắt đầu thuấn di, rất nhanh đã đến chỗ sâu nhất của dị không gian,
Nơi này là một cái đảo lớn có phong cảnh tuyệt mỹ, nhưng biên giới lại không phải là biển, mà lại là Cấm Vụ.
– Là ở đây, ta đã đánh dấu lại rồi!
Thanh niên chỉ về phía Cấm Vụ ở phía trước chừng tram mét, nói:
– Kế bên là chỗ bọn ta chiến đấu lúc đó.
Trần Thư nhìn xung quanh, có thể tưởng tượng ra cảnh đại chiến lúc đó,
Hắn vỗ vỗ vai thanh niên kia, nói:
– Cảm ơn ngươi đã dẫn đường, giờ ngươi có thể chờ ta ở đây, cũng có thể đi về trước.
– Ta có thể cùng ngài đi vào được không?
Thanh niên kiên định nói:
– Dù sao Thanh Tuyết là vì muội muội ta nên mới xảy ra chuyện, ta muốn thấy bọn họ bình an trước.
– Không cần, quá trói buộc.
Trần Thư lắc đầu, thêm một người sẽ chỉ hao phí không gian ấn ký của thỏ.
– …
Thanh niên không ngờ đối phương lại nói chuyện thẳng thắn như vậy, trong lúc nhất thời trở nên ngây ra.
– Vậy ta ở chỗ này.
– Cũng được.
Trần Thư mang theo KGT và tiểu tinh linh, xoay người bước vào trong Cấm Vụ.
– Thật là thần thông quảng đại…
Thanh niên nhìn bóng lưng của Trần Thư, thì thào, ánh mắt lộ vẻ hâm mộ.
Tuổi tác của hai người xấp xỉ nhau, nhưng bản thân không thể so sánh với đối phương, người ta đã có thể tung hoành bên trong Cấm Vụ, hắn ngay cả tư cách bước vào cũng không có…
Lúc này, Trần Thư đã đi vào trong Cấm Vụ,
– Hình như có gì đó không đúng…
Hắn nhìn xung quanh một mảnh trắng xóa, ánh mắt trở nên suy tư,
Lúc trước Cấm Vụ đáng sợ cực kỳ, thậm chí khiến người ta không biết về không gian và thời gian tồn tại, giống như ở trong tù vậy,
Nhưng bây giờ, Cấm Vụ hình như không còn đáng sợ như vậy.
– Đại Hung muốn trốn thoát?
Trần Thư tự lẩm bẩm, lại nghĩ đến khả năng này.
Nhưng hắn không quá để ý, bây giờ nhiệm vụ chủ yếu nhất là tìm được Vương Thanh Tuyết.
– Đã hai ngày…
Hắn thở dài, trong lòng cảm thấy vô cùng nặng nề,
Ngày hôm qua Vương Thanh Hàn mới nhận được tin tức, mà Thanh Tuyết bị nhốt trong Cấm Vụ là vào buổi sáng, may mà còn có bốn người kia trở về Hoa Quốc nhưng cũng cần một khoảng thời gian.
– Hai Bạch Ngân Ngự Thú Sư, đối mặt với một sinh vật Truyền Kỳ…
Hắn hít một hơi sâu, khả năng sống sót thật sự là rất thấp,
Trừ phi hai người kia cũng giống như hắn, có thể hack gì đó hoặc là có thần kỹ Không Gian, mới có thể giữ được tính mạng.
– Mặc kệ, tìm Đại Hung hỏi một chút là được ấy mà!
Trần Thư liếm môi, trực tiếp triệu hoán Nhị Cáp.
Hắn có thể thoát thân từ trong Cấm Vụ, nhưng vẫn không thấy rõ bốn phía, cũng không thể đảm bảo là mình không bị lạc.
Biện pháp duy nhất, chính là bức Đại Hung ra!
Mặc dù Cấm Vụ đáng sợ, nhưng chỉ có thể vây khốn người, nguy hiểm duy nhất, thật ra chính là Đại Hung.
Nếu Thanh Tuyết xảy ra chuyện, đầu sỏ tất nhiên là Đại Hung ở trong Cấm Vụ này rồi!
Ầm ầm ầm!
Nguyên tố của Nhị Cáp phun trào, bắt đầu phóng ra đủ loại kỹ năng ở bốn phương tám hướng,
Trong lãnh địa của hung thú mà tùy ý ném kỹ năng, không thể nghi ngờ đó là hành động khiêu khích, cho dù là hung thú bình thường cũng không nhịn được, nói gì đến hung thú Truyền Kỳ.