Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 2034

  1. Home
  2. Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội
  3. Chương 2034
  • 10
Prev
Next

Chương 2034 – Hắn có chút biến thái rồi…

– Hửm?

Trần Thư hơi ngẩn ra, chẳng biết từ lúc nào, xung quanh hắn đã xuất hiện lông ngỗng tuyết, phảng phất như đến một thế giới khác.

– Òm ọp!

Cho đang ở khu vực đầy tuyết, tốc độ của tiểu Hoàng cũng không hề bị ảnh hưởng,

Bây giờ nó đang ở trạng thái “Không Thể Ngăn Cản”, các loại kỹ năng trói bược vào giảm tốc độ không hề có tác dụng đối với nó.

Vút –

Tiểu Hoàng hóa thành một tia lưu quang, bay tán loạn trong trời tuyết…

– Hình như là Trần Thư?

Nhưng vào lúc này, Phương Vệ cưỡi một con Băng Phượng Vương bay đến, ánh mắt kinh ngạc nhìn bóng lưng tiểu Hoàng, nhất thời có chút choáng váng.

Sao nó lại nhanh quá vậy?!

Trong ký ức của hắn ta, tiểu Hoàng đúng là có chút tốc độ, nhưng kém xa trạng thái lúc này…

– Đuổi theo hắn!

Phương Vệ vỗ vỗ Khế Ước Linh, cũng hóa thành lưu quang, biến mất ngay tại chỗ,

Đuổi theo cả nửa ngày, ánh mắt của hắn ta ngưng trọng, vẻ mặt vô cùng kinh dị,

Chỉ thấy Thiên Băng Phượng Vương đã bay đến co quắp, mà lại cách thứ kia càng lúc càng xa…

– Đùa gì thế? Cắn thuốc à?

Lông mày của hắn ta hơi nhíu lại, thậm chí còn muốn uống Bạo Tẩu Dược Tề…

Nửa ngày, dựa vào dự đoán của mình, rốt cuộc hắn ta cũng đã xuất hiện ở phía trước Trần Thư,

Phương Vệ lên tiếng quát:

– Trần Bì, tiểu tử ngươi dừng lại…

Vù vù vù –

Nhưng mà, nghênh đón hắn ta lại là một quả cầu lớn màu vàng càng lúc càng gần,

– Không ổn rồi, khoảng cách này!

Con ngươi của Phương Vệ co rụt lại, trong lòng có chút sợ hãi,

Nếu như bị đụng trúng, Thiên Băng Phượng Vương chắc sẽ nôn rah ai cân máu lớn…

Hắn đang muốn triệu hồi Khế Ước Linh khác, nhưng chỉ thấy ở phía trước có một quả cầu bay đến với tốc độ cực nhanh, hoàn toàn không có chút thay đổi tốc độ nào cả.

Hiển nhiên, chốt mở Xung Phong, có thể cho nó tự do thay đổi tốc độ của mình, thậm chí là tiêu trừ quán tính.

– Òm ọp!

Cuối cùng, tiểu Hoàng vững vàng đứng trước mặt Phương Vệ cách chừng mười mét, hai mắt ngốc nghéch, không hiểu tại sao đối phương lại ngăn nó lại…

Trần Thư cũng khó hiểu nói:

– Phương thúc, ngài làm gì vậy? Muốn bị người ta đụng trúng sao?

– Đụng cái đầu ngươi!

Phương Vệ ngoài mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng không khỏi nhẹ nhàng thở ra.

Hắn ta chỉ vào quả cầu lớn, quát lên:

– Tiểu tử ngươi là thế nào đây?!

– Ặc… Ta đang cưỡi tiểu Hoàng đi tản bộ…

– Tản bộ?! Ngươi đã gây khủng hoảng cho người dân toàn thành phố rồi kia kìa, còn tản bộ cái gì nữa?

– Không đến mức đó chứ…

Trần Thư hơi ngẩn ra nói:

– Bây giờ là thời đại nào rồi, còn có người không nhận ra Khế Ước Linh của ta?

– Có phải ngươi bị ngu không? Tốc độ nhanh như vậy, người bình thường làm sao thấy được?

Phương Vệ trừng mắt liếc hắn một cái, lên tiếng:

– Ngay cả Diệp Thanh cũng nhìn không rõ, còn báo cáo lại với ta, nói là có một đại tiện bay với tốc độ ánh sáng!

– Ặc…

Trần Thư gãi đầu, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.

– Nói xong rồi.

Phương Vệ bỉu môi, nói:

– Ta hỏi ngươi thế này là sao đây? Lại cắn phải thuốc à?

– …

Khóe miệng Trần Thư co giật, gì mà cắn thuốc chứ..

– Ta mới lĩnh ngộ được kĩ năng mới, có chút hưng phấn…

– Kỹ năng mới? Thần kỹ?

Phương Vệ trong nháy mắt trở nên vô cùng hâm mộ, ngữ khí cũng trở nên chua chua, nói:

– Lại có được từ lão gia tử sao?

– Thôi đi, lão gia tử thiếu chút nữa đã dánh chết ta rồi, làm gì có chuyện cho ta kỹ năng!

Trần Thư bỉu môi, nói tiếp:

– Khế Ước Linh của ta lĩnh ngộ được.

– Sử Lai Mỗ có thể tự động lĩnh ngộ được thần kỹ?

Sắc mặt của Phương Vệ trở nên kỳ lạ, vốn định truy hỏi một chút, không ngờ Trần Thuật lại nghịch thiên như vậy, hắn lại trầm mặc.

Trần Thư nhíu mày nói:

– Phương thúc, ngài cho rằng cái này là thần kỹ sao?

– Không phải hả?

Phương Vệ nói;

– Tốc độ của Sử Lai Mỗ vốn cực chậm, hơn nữa thuộc tính tốc độ trong các Khế Ước Linh cũng là thấp nhất, có thể khiến kỹ năng của nó thay đổi như vậy, không phải là thần kỹ sao?

– Vậy sao…

Khóe miệng của Trần Thư tràn ngập ý cười, nhưng lại không định giải thích.

– À thì, Phương thúc, ta không tản bộ nữa, trở về đây.

Hắn phất phất tay, trong nháy mắt liền biến mất tại chỗ cùng Khế Ước Linh…

– Tiểu tử này…

Phương Vệ thở dài, vẻ mặt vô cùng cảm khái,

Đối phương chỉ là Hoàng Kim Tam Tinh, nhưng Khế Ước Linh đều có thực lực siêu việt của Vương Cấp Nhất Tinh, thật đúng là không hợp lẽ thường.

…

– Thực lực của tiểu Hoàng tăng vọt một khoảng lớn, không tệ không tệ…

Trần Thư về đến nhà, trong lòng không nhịn được mà hưng phấn.

Xem như hắn có đệ nhất Khế Ước Linh, tương đương với bài diện của tội phạm, tất nhiên là không thể quá kém.

Bây giờ sức chiến đấu của tiểu Hoàng có thể đánh nhau với sinh vật Vương cấp, nhưng quan trọng là, tốc độ đồ sát những hung thú bình thường của nó, trở nên tương đối đáng sợ!

Đồ chơi lớn như vậy nếu đụng phải đám hung thú, có thể sẽ kích phát hiệu quả “Vỡ tan tành”,

Nhưng ngẫm lại tình cảnh máu me kia, trong lòng hắn có hơi kích động…

Đây mẹ nó không phải là đả kích bình thường đâu?

Hơn nữa “Vô Giải Phản Kích” của nó, hung thú bình thường cũng sẽ đánh không được, tránh cũng không khỏi, không cách nào làm gì được nó!

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 2034"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online