Tận Thế Tân Thế Giới - Chương 935
Chương 935: Địa Hạm run rẩy
Trong Tàng thư các truyền đến chấn động giống như tiếng sấm, từng luồng từng luồng tiếng nổ không ngừng từ khu vực không biết tên truyền đến, Nhị tổ Thiên sư cùng Địa Hạm đang kịch liệt chiến đấu đồng thời dừng lại, bởi vì thanh âm kia quá khủng bố, hơn nữa sự chấn động do nó gây ra khiến hai siêu cao thủ cảm thấy có chút khiếp đảm.
“Xảy ra chuyện gì?” Địa hạm hỏi một câu, hiện tại gã đã thấy được thắng lợi trong tầm mắt, sợ nhất chính là tự nhiên đâm ngang, hơn nữa gã ta cũng biết bản thể Ngô Minh còn trong tầng thứ bảy, cho nên Địa Hạm cẩn thận đề phòng Ngô Minh đánh lén.
Chỉ là Địa Hạm cho rằng chấn động kinh khủng này tuyệt đối không thể là do Ngô Minh gây ra, lấy tính cách kiêu ngạo của Địa Hạm, gã ta không nghĩ tới Ngô Minh có thể mạnh hơn mình, phải biết ngay cả bản thân gã ta cũng không thể gây nên chấn động này.
Nhị tổ Thiên sư nhíu mày, hiển nhiên đang suy nghĩ điều gì. Hắn đối với loại chấn động quỷ dị này cũng không xa lạ gì, lúc trước hắn bị loại chấn động này đẩy ra khỏi tầng mười hai, hiện tại chấn động lại xuất hiện, hắn cũng không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu.
Nhất là hiện tại Ngô Minh còn không thể liên lạc được, điều này càng làm cho trong lòng Nhị tổ Thiên sư lo lắng, loại chuyện này trước nay chưa từng có, cho nên trong lòng Nhị tổ Thiên sư thầm nghĩ, Ngô Minh có phải đã xảy ra chuyện hay không?
Lần này thời gian chấn động kéo dài lâu hơn, sau khi ngừng lại, hết thảy lại trở về yên tĩnh, nhưng lúc này mọi người đều biết nhất định đã xảy ra chuyện.
Nhị tổ Thiên sư nắm lấy khe hở này, thúc giục mấy đạo Phù triện công kích chiến hạm màu đen chung quanh, liền thấy từng đạo từng đạo sấm vang chớp giật, mấy trăm chiến hạm màu đen ầm ầm vỡ nát, đây đã là công kích mạnh nhất Nhị tổ Thiên sư có thể thi triển ra, nhưng trăm chiến hạm màu đen chẳng là gì so với Địa Hạm, chỉ là như muối bỏ biển.
Nhưng ngay sau đó, Địa Hạm phát hiện ra phân thân của Ngô Minh đã biến mất trước mặt gã ta.
“Dựa vào công kích trốn đi, hừ, ngươi có thể trốn sao?” Địa Hạm hừ lạnh một tiếng. Gã ta đã thiết lập các lớp chướng ngại vật xung quanh Tàng thư các, không ai có thể dễ dàng trốn thoát khỏi đây, với khả năng phát hiện của Địa Hạm, trong nháy mắt liền phát hiện tung tích phân thân Ngô Minh.
Chỉ là phát hiện này khiến Địa Hạm kinh ngạc, đối phương lại muốn đi tầng thứ bảy.
“Là ngươi muốn đi cứu bản thể sao? Nghĩ hay lắm!” Địa Hạm hừ lạnh một tiếng. Ngay lập tức, trăm vạn hắc hạm(chiến hạm màu đen) được huy động để cùng nhau phóng ra pháo ánh sáng laser, những khẩu pháo ánh sáng này có thể làm rung chuyển không gian một cách dữ dội, ảnh hưởng không gian na di, trong nháy mắt tiếp theo, Nhị tổ Thiên sư khống chế phân thân Ngô Minh liền bị oanh đi ra, dáng dấp đã là có chút chật vật.
Lúc này Nhị tổ Thiên sư mới ý thức được mình đã đánh giá thấp Địa Hạm này, không ngờ đối phương phản ứng nhanh như vậy. Hắn còn chưa kịp đi qua đã bị đối phương dùng pháo laser oanh kích, xem ra muốn xông tới cửa tầng bảy có chút khó khăn.
Tình hình hôm nay rất nghiêm trọng, chứng minh mặc dù chiến lực gần như tương đương với Địa Hạm, nhưng trăm vạn hắc hạm của Địa Hạm quá mạnh mẽ, chẳng khác gì là hóa thân trăm vạn, coi như là phá huỷ một phần trong đó thì đả kích với Địa Hạm cũng là cực kỳ nhỏ. Ngược lại, trăm vạn hắc hạm này có thể tiến hành vây công ngươi, có lẽ hiệu quả chiến đấu của một hắc hạm không đáng nhắc đến, nhưng khi số lượng hắc hạm đạt đến một mức độ nhất định, đó là đà kiến rung voi, ai cũng không chống đỡ được.
Đây cũng là bởi vì thủ đoạn của Nhị tổ Thiên sư cao siêu, nếu là người khác, nhất định sẽ không chống đỡ được lâu như vậy.
Tuy rằng trong lòng không cam lòng, nhưng lúc này Nhị tổ Thiên sư vẫn là nghiêm túc đối đãi, nghĩ cách đối phó địch nhân.
Giờ khắc này, ưu thế Địa Hạm đã thể hiện rõ ràng, trăm vạn hắc hạm đã hoàn toàn chiếm cứ khu vực này, có thể nói căn bản không có đường chạy thoát. Nếu liều lĩnh chiến đấu, kết quả cuối cùng cũng là thua cuộc.
Cho dù Nhị tổ Thiên sư có bình tĩnh đến đâu. Lúc này hắn cũng không khỏi toát ra mồ hôi lạnh.
Đúng lúc này, ầm ầm một tiếng vang thật lớn. Toàn bộ Tử địa lại rung chuyển.
“Lại tới?” Địa Hạm lúc này hừ lạnh một tiếng, trải qua hai lần chấn động, Địa Hạm hiển nhiên đối với chấn động này cũng không quá để ý, đúng là chấn động lớn hơn một chút, nhưng về sau không có chuyện gì, đương nhiên không cần lo lắng.
Nhưng rõ ràng chấn động lần này rất khác.
Địa Hạm ngay lập tức phát hiện ra gã đã mất liên lạc với tất cả phân thân mà gã ta đã bố trí như thiên la địa võng ở tầng bảy của Tàng thư các.
Nó giống như bạn đang nhìn vào một khu vực trên màn hình và đột nhiên mất điện.
“Chuyện gì xảy ra?” Địa Hạm sửng sốt, lúc này trong lòng gã có một tia dự cảm, bởi vì chuyện vừa vặn xảy ra ở tầng thứ bảy.
Rất nhanh, một cỗ khí tức từ tầng thứ bảy truyền ra, Địa Hạm cảm giác nhạy bén lập tức cảm nhận được cỗ khí tức này, nhưng hiển nhiên khí tức này không phải phân thân của gã, sau khi cẩn thận phân biệt, Địa Hạm lập tức rơi vào hoảng sợ.
Đây là khí tức của Ngô Minh.
Ngô Minh vậy mà từ tầng thứ bảy đi ra?
Làm sao có thể, phải biết Địa Hạm đã hoạt động ở tầng thứ bảy rất lâu rồi, các loại cạm bẫy, cấm chế không gian, phân thân của gã cũng đủ giết chết Ngô Minh, như vậy Ngô Minh lại là làm sao đột nhiên chặt đứt những liên hệ này của mình, thoát vây mà ra?
Giờ phút này, trong lòng Địa Hạm tràn đầy nghi hoặc, nhưng điều khiến gã thực sự kinh hãi chính là khí tức của Ngô Minh giờ phút này, trong khí tức đó, có thứ gì đó khiến gã ta run sợ.
Giống như một con chuột nhìn thấy một con mèo.
Nghĩ đến khả năng này, Địa Hạm có chút thẹn quá hóa giận, gã thầm nghĩ sao mình có thể cảm thấy run sợ đây? Chuyện này quả thật là vũ nhục đối với gã, Địa Hạm gã ta tung hoành thiên hạ vạn năm, có thể nói đứng ở trên hết thảy sinh vật, muốn ai sống thì sống, muốn kẻ nào chết thì phải chết. Vô luận là tồn tại như thế nào, ngay cả Long Hổ Sơn đều không có tư cách để cho gã cảm thấy sợ hãi, nói cách khác, sau khi bày mưu giết Thiên Hạm, Địa Hạm không còn biết sợ nghĩa là gì.
Nhưng vào lúc này, gã rõ ràng cảm nhận được sợ hãi, hơn nữa cảm giác này càng áp chế, càng mãnh liệt.
Trong cơn phẫn uất, Địa Hạm đột nhiên khống chế trăm vạn hắc hạm của mình cùng nhau hướng nòng pháo về phía Tàng thư các, khí tức của Ngô Minh vẫn còn trong Tàng thư các, nếu như hiện tại toàn bộ Tàng thư các bị hủy diệt, như vậy Ngô Minh bên trong sẽ cùng bị chôn vùi.
Địa Hạm tuyệt đối thuộc về loại cường giả quyết đoán, chỉ cần có thứ gì có thể uy hiếp đến sự tồn tại của gã, gã ta sẽ bằng mọi giá tiêu trừ hậu hoạn, giống như Thiên Hạm năm đó, chính là bởi vì Địa Hạm kiêng kỵ đối phương, vì vậy gã ta đã thiết kế đánh giết.
Hiện tại, gã ta phát hiện trong cơ thể Ngô Minh có thứ gì đó khiến gã sợ hãi nên lập tức không chút do dự tấn công, không chút do dự phá hủy toàn bộ Tàng Thư Các.
Trăm vạn hắc hạm cùng nhau khai hỏa pháo laser, thanh thế kia tuyệt đối có thể hủy diệt một hành tinh. Lần này, tốc độ Địa Hạm phản ứng cực nhanh, ngay cả Nhị tổ Thiên sư bên kia cũng không kịp phản ứng. Khi vừa phát hiện khí tức của Ngô Minh thì Địa Hạm đã phát động tấn công.
“Địa Hạm này có thể trở thành cao thủ hàng đầu, thật sự có điểm mạnh của hắn!” Giờ phút này Nhị tổ Thiên sư cũng vô cùng bội phục đối thủ, từ lúc khí tức Ngô Minh xuất hiện đến bây giờ đều chỉ là trong nháy mắt mà thôi. Địa Hạm vậy mà có thể làm ra phán đoán nhanh như vậy, trực tiếp công kích, nếu như là ta, chỉ sợ vĩnh viễn cũng không làm được.
Chẳng qua Nhị tổ Thiên sư biết, Địa Hạm công kích lần này khẳng định sẽ không thu được gì, bởi vì đây là Táng Thư Các, không phải kiến trúc bình thường, nó là ký ức Phù tổ, công kích Tàng Thư Các, ở một mức độ nào đó chính là công kích Phù tổ.
Cho dù Phù tổ đã chết từ lâu, cũng tuyệt đối không phải là thứ mà Địa Hạm có thể mạo phạm.
Kết quả đúng như Nhị tổ Thiên sư nghĩ, đòn công kích đáng sợ của răm vạn hắc hạm mặc dù vô cùng kinh khủng, nhưng khi tới khoảng cách 100 mét trước Tàng thư các thì giống như bị một tấm bình phong vô hình ngăn lại, không cách nào thương tổn bản thể.
Địa Hạm hiển nhiên cũng nhìn ra vấn đề, biết có tiếp tục công kích cũng vô dụng. Gã vừa rồi cũng là trong lúc nhất thời lo lắng, muốn triệt để giết chết Ngô Minh, cho nên phát động công kích.
Thừa dịp lúc này, Nhị tổ Thiên sư cực kỳ nhanh chóng chạy tới Tàng thư các, sau đó tiến vào tầng thứ bảy.
Giờ phút này, tại lối vào tầng thứ bảy, cánh cửa khổng lồ đã được mở ra, cạm bẫy và phân thân ban đầu do Địa Hạm bố trí bên ngoài cánh cửa đều bị phá tan, hiển nhiên là bị người đột nhiên công kích, trong nháy mắt thuấn sát.
Trước cửa, lúc này có một người đang đứng.
Nhị tổ Thiên sư liếc mắt liền nhận ra Ngô Minh, nhưng mà tựa hồ không giống như Ngô Minh trước đó. Lúc này Ngô Minh mặc một thân Long lân phù y, trên cánh tay có đầy hoa văn vô cùng phức tạp, giống như là hình xăm, Nhị tổ Thiên sư cũng cảm thấy một cảm giác khiếp sợ, hoặc là nói nỗi sợ hãi sâu sắc.
“Ngô Minh, ngươi đến tột cùng làm cái gì?” Nhị tổ Thiên sư hỏi.
Lúc này, Ngô Minh mí mắt hơi khép lại, ánh mắt trong suốt, thật lâu sau mới định thần lại, ngẩng đầu nhìn phân thân, sau đó nhìn hoàn cảnh xung quanh, thở ra một hơi thật dài giống như vừa tỉnh lại từ một giấc mơ.
“Cuối cùng cũng thành công!”
Ngô Minh nói thành công, có lẽ ngoại trừ chính mình thì không ai biết đó là ý gì.
Ở tầng thứ bảy, vì muốn tăng cường thực lực để đối kháng Địa Hạm nên Ngô Minh đã lĩnh ngộ thuận theo quy tắc của Phù pháp và Thẻ bài, nên anh ta muốn sáng tạo ra một phương pháp mới để nâng cao thực lực của mình.
Phù pháp là do Phù tổ tạo ra, hơn nữa Thẻ bài chắc cũng có quan hệ với Phù tổ, vậy tại sao Ngô Minh không thể tự mình sáng tạo ra một kỹ năng phù hợp với quy tắc.
Lúc đó nghĩ tới đây, Ngô Minh đã hành động mà không do dự, không quan tâm đến những nguy hiểm mà mình có thể gặp phải.
Ở phương diện này, cho dù là Nhị tổ Thiên sư cũng không thể so sánh, huống chi là không bao giờ nguyện ý đặt mình vào nguy hiểm như Địa Hạm.
Trong vài tháng qua, Ngô Minh đã đóng thông đạo tinh thần của mình, chuyên tâm sáng tạo. Với sự trợ giúp của Thiên Hạm đã sử dụng các quy tắc thời gian trong nhận thức của mình để làm chậm thời gian trôi qua, đạt tỷ lệ 1:30 với thế giới bên ngoài.
Nói cách khác, một ngày ở thế giới bên ngoài đối với Ngô Minh giống như ba mươi ngày, mà mấy tháng này đối với Ngô Minh mà nói là gần mười năm.
Trong mười năm qua, Ngô Minh đã trải qua vô số nguy hiểm sinh tử, nhiều lần suýt mất trí vì gặp vấn đề trong việc sáng tạo kỹ năng mới.
Nhưng cuối cùng Ngô Minh vẫn sống sót.
Anh ấy đã tạo ra một kỹ năng tích hợp Thẻ bài và Phù pháp, đồng thời sử dụng bản thân làm môi giới để khắc Phù văn lên cánh tay của mình. Theo cách này, Ngô Minh không cần phải kích hoạt Phù pháp hoặc Thẻ bài nữa, chỉ cần vận dụng hai tay là có thể tấn công và phòng thủ, đồng thời các tổ hợp Phù văn khác nhau trên cả hai cánh tay có thể tạo ra hàng trăm Phù văn, có thể nói là toàn diện, biến hóa muôn vàn.
Vừa rồi Ngô Minh đã kiểm tra uy lực của năng lực này.
Những phân thân Địa Hạm ở lối vào tầng bảy định giết Ngô Minh ngay khi Ngô Minh xuất hiện, kết quả bị Ngô Minh một kích diệt sát, bao gồm tất cả cạm bẫy và cấm chế ở đây, tất cả đều bị đập tan thành từng mảnh.