Tận Thế Tân Thế Giới - Chương 933
Chương 933: Thuận theo pháp tắc
“Phương pháp Phù triện, chú ý thiên biến vạn hóa, mỗi người tự tìm ra cách của mình …”
“Phù pháp chi nguyên vì là cầu lấy yếu thắng mạnh, lấy lực lượng phù du rung chuyển bầu trời, lấy tinh hỏa chi thế liệu nguyên…” (lửa cháy lan đồng cỏ)
“Phù pháp tuyệt diệu, quan tâm với thuận theo quy tắc, khống chế quy tắc. Mặc dù tư thế đi ngược chiều tuy mãnh, nhưng sức mạnh sẽ không tồn tại lâu, Phù pháp, tức là thuận theo phương pháp!”
Ngô Minh ngồi trên tầng bảy, không ngừng lấy cảm ngộ Phù pháp từ phân thân của mình. Trong số đó, vài câu này là tinh tế nhất, mặc dù chúng chỉ là những câu phổ biến nhất, nhưng theo cách nhìn của Ngô Minh, chúng có thể so sánh với tất cả truyền thừa ở tầng một.
Vào lúc này, tu vi Phù pháp của Ngô Minh đã đạt đến một độ cao cực kỳ đáng sợ, đã tròn một năm kể từ khi anh ta bị mắc kẹt ở tầng thứ bảy.
Trong một năm, Ngô Minh không có rời khỏi tầng bảy, bởi vì Ngô Minh biết Địa Hạm nhất định ở cửa tầng bảy giăng lưới, chỉ cần anh xuất hiện lập tức sẽ bị lôi đình công kích. Điểm này Ngô Minh có thể khẳng định, bởi vì Địa Hạm cũng rõ ràng, nếu như không đem chính mình triệt để vây chết ở này tầng thứ bảy, như vậy bản thể Địa Hạm cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Cho dù là chính bản thân Địa Hạm, gã ta cũng nhất định sẽ nỗ lực hết sức, nhưng so với thực lực của Ngô Minh cùng Địa Hạm, rõ ràng ra ngoài chính là chết.
Nhưng điều kỳ diệu là Ngô Minh đã tách ra một phân thân và ý thức của Nhị tổ Thiên sư điều khiển nó, trong năm khi anh ta bị mắc kẹt ở tầng bảy của Tàng thư các, phân thân anh ta đã liên tục tiến vào các tầng khác của các Tàng thư các, thu được lượng lớn chỗ tốt.
Mà tất cả những thứ này đều là lặng lẽ làm, Nhị tổ Thiên sư điều khiển phân thân Ngô Minh nắm giữ rất nhiều Ẩn thân phù, phải biết, đây là Nhị tổ Thiên sư triển khai thủ đoạn, Địa Hạm coi như lợi hại đến đâu cũng khó có thể nhìn thấu Phù pháp của Nhị Tổ Thiên Sư. Trong một năm, phân thân của Ngô Minh đã tiến vào tầng tám và tầng chín, trước mắt tầng thứ mười cũng đã thu được hơn nửa. Nhiều nhất sẽ mất khoảng một tháng nữa để tìm thấy tầng thứ mười một.
Một lần nữa đạt được chỗ tốt ba tầng, hiện tại thực lực Ngô Minh tăng lên mấy lần, đặc biệt là về Phù pháp, tăng lên đến mức khó có thể tưởng tượng.
Có thể nói, giờ phút này cho dù là Nhị tổ Thiên sư cũng không dám nói mình lĩnh ngộ Phù pháp có thể vượt qua Ngô Minh.
Đây cũng là kết quả đánh bậy đánh bạ của Ngô Minh, cơ thể anh bị mắc kẹt ở tầng thứ bảy, không thể đi đâu được, chỉ có thể dành thời gian suy nghĩ về những Phù pháp mỗi ngày. Kết quả là Ngô Minh thực sự đã đạt được một sự hiểu biết và cải thiện lớn, trong đó lợi hại nhất chính là đối với Phù triện và Thẻ nguyên khí hòa vào nhau tương thông.
Theo cảnh giới Phù pháp tăng lên, Ngô Minh phát hiện ra Phù triện thực sự có những điểm tương đồng nổi bật với Thẻ nguyên khí, chúng nó đều là loại lấy yếu thắng mạnh, thuận theo quy tắc mà sinh ra kết quả, hơn nữa nghiêm ngặt nói đến, Thẻ nguyên khí càng thuận theo quy tắc.
Ngô Minh biết mỗi Thẻ bài đều có mục đích cụ thể của nó và các quy tắc của Thẻ bài không thể thay đổi hoặc nghi vấn. Người dùng mạnh đến đâu cũng phải tuân theo quy tắc của Thẻ bài, quy tắc của Phù triện rõ ràng kém hơn quy tắc của Thẻ bài, Ngô Minh là một bậc thầy về Thẻ bài, lại là Đại phù sư, lúc này anh chợt nghĩ tại sao mình không thể kết hợp những ưu điểm và nhược điểm của cả hai lại với nhau, có lẽ một cái gì đó mạnh mẽ hơn có thể được tạo ra.
Suy nghĩ này vừa ra, liền đã không thể ngăn cản.
Trong thời gian tiếp theo, ngoài việc lĩnh hội tri thức từ phân thân thông qua đường nối tinh thần, Ngô Minh còn nghiên cứu sự tương đồng giữa Thẻ bài và Phù triện.
Theo cách này, lại mấy tháng trôi qua, Ngô Minh bên này vẫn không có phát hiện đột phá, nhưng Nhị tổ Thiên sư điều khiển phân thân Ngô Minh đã có một bước dài tiến thẳng đến tầng thứ mười hai.
Bây giờ, thực lực của phân thân Ngô Minh đã đạt đến trình độ cực kỳ đáng sợ, thông qua liên thông tinh thần, Ngô Minh biết sau khi phân thân của mình lần này đi ra khỏi tầng mười hai, có lẽ khó có thể áp chế được khí tức, có ẩn thân cũng vô dụng. Mặc dù Nhị tổ Thiên có Ẩn thân phù cường đại thì khí tức vẫn sẽ ở một mức độ nào đó thẩm thấu ra ngoài, người bình thường khẳng định tìm không được, nhưng Địa Hạm lại không giống.
Địa Hạm là một cao thủ trong truyền thuyết, cho dù có một tia khí tức lộ ra thì Địa Hạm cũng sẽ biết, đến lúc đó phân thân của Ngô Minh sẽ bại lộ.
Chỉ là Ngô Minh cũng không sợ, nếu như phân thân bại lộ, anh sẽ từ tầng thứ bảy đột phá, cùng phân thân hòa làm một thể, đến lúc đó thực lực của mình chưa chắc không thể tử chiến với Địa Hạm.
Ngô Minh rất tự tin về điều này, bởi vì truyền thừa trong Tàng thư các không phải là chuyện nhỏ, phân thân có thể tìm và vào tầng mười hai không hề dễ dàng. Còn về tầng thứ mười ba, thời điểm Nhị tổ Thiên sư tiến vào tầng mười hai có nói với Ngô Minh rằng tầng mười ba của Tàng thư các có thể sẽ không tìm được trong một thời gian ngắn, bởi vì cho dù là ý thức Phù tổ cũng chưa chắc có thể chống đỡ mấy vạn năm xâm lấn, có lẽ, mười ba tầng sau Tàng thư các cũng không còn tồn tại.
Cho dù nó có tồn tại, nhưng trong không gian gần như siêu phàm này, muốn tìm một lối vào phía trên tầng mười ba chắc chắn sẽ tốn nhiều thời gian và công sức, có thể mất nhiều năm, thậm chí cả chục năm mới có thể tìm được một lối vào mới.
Vì vậy, mười hai tầng, bây giờ đã là giới hạn.
Hơn nữa, Nhị tổ Thiên sư rõ ràng đã nói với Ngô Minh, đối phó Địa Hạm thì truyền thừa đến tầng mười hai là đủ rồi, Ngô Minh tổng cộng thu được chín tầng truyền thừa, gần bằng một phần năm thực lực của Phù tổ.
Mặc dù nó chỉ có một phần năm sức mạnh, nhưng đây là truyền thừa của Phù tổ, đối phó với Địa Hạm thì Nhị tổ Thiên sư cảm thấy dư sức.
Đương nhiên, hiện tại phân thân Ngô Minh vừa mới tiến vào tầng thứ mười hai, muốn đạt được truyền thừa bên trong còn cần một đoạn thời gian, Ngô Minh dự định tiếp tục nghiên cứu phương pháp dung hợp của mình, xem có thể đột phá hay không.
Một tháng nữa trôi qua.
Ngô Minh đột nhiên mở mắt ra, trong mắt ẩn ẩn hiện lên như tinh quang, hiển nhiên anh đã phát hiện ra điều gì.
“Phù triện, Thẻ đều là môi giới, trọng điểm là lĩnh ngộ cùng sáng tạo quy tắc. Một khi đã như vậy, vì sao không luyện hóa tinh hoa của hai kỹ thuật, lấy tự thân làm môi giới, dùng mình đi theo các quy tắc. Kể từ đó, chính ta, chẳng phải chính là quy tắc hay sao!”
Đây là điều mà Ngô Minh lĩnh ngộ. Tất nhiên, Ngô Minh đã nghĩ đến kết luận này từ lâu, nhưng không dễ sử dụng bản thân làm môi giới thuận theo quy tắc, nói dễ hơn làm. Tin tưởng sự tình đồng dạng Phù tổ năm đó cũng đã nghĩ đến, nhưng Phù tổ đã không làm điều này, vì ông ấy biết nó khó khăn như thế nào.
Chỉ là Ngô Minh chưa bao giờ tin tà, anh chỉ tin mọi thứ đều do con người tạo ra.
Bây giờ anh có lĩnh ngộ này, không thử nhất định sẽ không cam tâm, cho dù thất bại cũng phải thử mới biết. Nghĩ đến đây, Ngô Minh liên lạc lại với phân thân của mình thông qua thông đạo tinh thần, ngay lập tức biết việc truyền thừa ở tầng mười hai của Tàng thư các không phải là chuyện nhỏ, Nhị tổ Thiên sư muốn thu hết truyền thừa ở tầng 12 còn cần không ít thời gian.
Ngô Minh lập tức thở phào nhẹ nhõm, lập tức đóng lại thông đạo tinh thần, bắt đầu tiến hành nếm thử, Ngô Minh cũng không biết mình đúng hay sai, không biết hiệu quả sau khi thành công, hay đó là hậu quả thất bại, loại cảm hứng này chẳng qua là ý niệm mà thôi, muốn chân chính biết, nhất định phải xuyên qua sương mù không biết.
Có người không dám làm như vậy, giống như Địa Hạm, hết thảy đều là cướp đoạt truyền thừa, cũng chưa bao giờ tự mình thăm dò, bởi vì Địa Hạm sẽ không đặt mình vào địa phương nguy hiểm, dù sao loại thực lực tăng lên này không người chạm đến, cho nên không biết nó có nguy hiểm hay không. Nhưng Ngô Minh thì khác, anh đã gặp phải vô số khoảnh khắc sinh tử trên đường đi, nếu chỉ tuân theo quy tắc mà không mạo hiểm thì anh ta sẽ không thể đi đến được như ngày hôm nay.
Vì vậy, Ngô Minh biết điều đó là nguy hiểm, nhưng anh vẫn sẽ thử.
Chỉ là lần này Địa Hạm trên thực tế cũng là mạo hiểm, Ngô Minh cũng biết đối phương mạo hiểm tiến vào Tử vong chi địa, nếu là trước đó Địa Hạm tuyệt đối sẽ không làm như vậy, nếu không Địa Hạm sẽ không luôn luôn giấu kín bản thể của mình, chỉ phái phân thân đi ra.
Nhưng lần này, Ngô Minh vừa vặn bắt chẹt bảy tấc của Địa Hạm, cho nên Địa Hạm không thể không đến, nếu Địa Hạm không đến thì anh ta nhất định sẽ trở nên mạnh hơn trong Tử địa, đến lúc đó khẳng định sẽ đi tìm gã, vì vậy Địa Hạm tuy biết gã sẽ gặp nguy hiểm thì cũng phải đến, bởi vì nếu gã không đến, rất có thể gã ta sẽ thua Ngô Minh.
Nhưng lúc này, Ngô Minh sẵn sàng chấp nhận rủi ro và thử các phương pháp mới, lấy bản thân làm môi giới để thử chế tác Phù triện và Thẻ bài, há chẳng phải là bị Địa Hạm bức đến cửa nhà hay sao, bất đắc dĩ mà thôi. Tuy Nhị tổ Thiên sư nói anh tổng cộng đạt được chín tầng truyền thừa từ Phù tổ, tuyệt đối có thể đối chiến Địa Hạm, nhưng Ngô Minh không chỉ đơn giản là chiến đấu, anh muốn đạt được lực lượng áp chế và trực tiếp giết Địa Hạm, chỉ có như vậy mới có thể tiêu trừ hết thảy phiền phức.
Thời gian trôi qua từng ngày, trên tầng mười hai của Tàng thư các, phân thân của Ngô Minh do Nhị tổ Thiên sư điều khiển đã thu thập tất cả những chỗ tốt của tầng mười hai, rương kho báu cũng được mở ra, và bên trong là một Phù khí giống như tấm gương, hiển nhiên không phải vật phàm, Nhị tổ Thiên sư biết đó là một Phù khí năm xưa Phù tổ đã từng sử dụng, nó rất giống với m Dương Song Ngư Luân của Ngô Minh, có thể được tấn công và phòng thủ, nhưng nó mạnh hơn.
“Bây giờ thực lực của phân thân này đã đạt tới trình độ cực kỳ đáng sợ, coi như ta cùng bản thể Địa Hạm ra ngoài kịch liệt chiến đấu e rằng cũng có thể đấu một trận. Mà lần này, hiệu quả Ẩn thân phù đối với phân thân không còn hiệu quả, đến lúc đó Địa Hạm chắc chắn sẽ phát hiện ra, vì vậy thời điểm cho trận chiến cuối cùng nên đến rồi!” Nhị tổ Thiên sư vào lúc này thầm nói, truyền thừa trong tầng thứ mười hai Tàng thư các thậm chí có thể cùng các tầng khác cộng lại, cho dù biết thực lực bản thể Địa Hạm, nhưng lúc này Nhị tổ Thiên sư vẫn tuyệt đối có tin tưởng.
“Hiện tại liên lạc với Ngô Minh, một lát nữa chúng ta đồng thời xuất động, Địa Hạm sẽ mất cảnh giác!” Nhị tổ Thiên sư nghĩ đến đây, lập tức thông qua tinh thần liên lạc với Ngô Minh, nhưng kỳ quái chính là Ngô Minh không đáp lại.
“Kỳ quái, chẳng lẽ Ngô Minh tự mình đóng kín thông đạo tinh thần sao!” Nhị tổ Thiên sư sửng sốt, hắn chỉ có thể nghĩ tới khả năng này, hơn nữa loại thông đạo tinh thần này chỉ có thể do bản thể đóng lại.
Đúng lúc này, trong Tàng thư các đột nhiên rung động, sau một khắc, tầng thứ mười hai Tàng thư các bị nổ tung, khắp nơi nứt ra, một cỗ lực lượng ngẫu nhiên xông ra, trực tiếp đem phân thân Ngô Minh đẩy ra.
“Chuyện gì xảy ra?” Nhị tổ Thiên sư sửng sốt, nhưng hiển nhiên hắn cũng không kịp làm ra phản ứng gì, khi thời điểm hắn ý thức được, liền cùng phân thân bị đuổi ra cửa.
Rõ ràng, đây là một hành động của chính Tàng thư các. Tàng thư các là gì? Đó là ký ức của Phù tổ. Chấn động vừa rồi tương đương với việc Phù tổ thi triển thủ đoạn, cho nên mặc dù là Nhị tổ Thiên sư cũng không hề có sức phản kháng.