Tận Thế Tân Thế Giới - Chương 928
Chương 928: Ký ức tàn đồ
Trong hội trường của Hiệp hội Người tự do, Ngô Minh lắng nghe báo cáo của Tác Cổ và những người khác, đồng thời nhìn vào rất nhiều thứ trên mặt đất. Những thứ này bao gồm xương động vật, cuộn giấy, thư pháp và tranh vẽ, tất cả đều được thu thập từ nhiều Phù khố trước đó, vì vô dụng nên chúng được chất đống trong nhà kho của Thành ngầm, Ngô Minh nghe nói liền yêu cầu họ lấy mọi thứ ra ngoài.
Đây là lợi ích của việc khống chế Hiệp hội Người tự do, nếu như không phải như vậy, Ngô Minh sẽ không thể biết nhà kho trong Thành ngầm sẽ có nhiều thứ tốt như vậy.
Đây thực sự là những thứ tốt, trong số đó có những manh mối thực sự về Tàng thư các mà Ngô Minh cần.
Một vài bức thư pháp và bức tranh bên trong tuyệt đối không tầm thường. Phải biết toàn bộ bản thân Tử địa là một bức tranh cuộn khổng lồ, mà trên những bức tranh thư pháp nho nhỏ này, kỳ thật có một loại khí tức ba động hô ứng với Tử địa. Chỉ là khí tức dao động này cực kỳ mờ mịt, hơn nữa cũng do Ngô Minh là Đại phù sư mới có thể tìm được manh mối, nếu là người khác, ngay cả phân thân Địa Hạm chỉ sợ là cũng không biết sự kỳ lạ trong những bức thư pháp và bức tranh này.
Ngô Minh đã dành hai ngày để nghiên cứu trong Hiệp hội Người tự do, và cuối cùng đã tìm thấy một vài thứ từ những bức thư pháp và tranh vẽ này.
Trong số những bức thư pháp và tranh vẽ này, có một bức tranh khác được cất giấu.
Chỉ là bức tranh này là một tàn đồ, giống như nhiều mảnh vỡ, cần phải tìm ra nó mới có thể ghép lại thành một bức tranh hoàn chỉnh. Còn bức tranh này được khắc bằng những bức thư pháp và tranh vẽ có linh khí, nếu không lấy được tàn đồ hoàn chỉnh thì nhìn không ra manh mối gì.
Mặc dù vậy, Ngô Minh vẫn rất phấn khích, ít nhất đây là một khởi đầu tốt, tiếp theo, Ngô Minh ra lệnh cho Hiệp hội Người tự do và ng Hộ vệ Các chủ, yêu cầu họ lấy hết tất cả khả năng tìm kiếm những vật phẩm được tìm thấy trong Phù khố, đặc biệt là thư pháp và tranh vẽ.
Bây giờ Ngô Minh đã nắm quyền kiểm soát toàn bộ vùng Tử địa, và anh đã thực hiện lời hứa của mình, không ai bị áp bức, vì vậy cho dù đó là Hộ vệ Các chủ hay Hiệp hội Người tự do đều rất biết ơn Ngô Minh. Vì vậy, trong mấy ngày rất nhiều bức thư pháp cùng tranh ẩn họa liên tục được gửi về.
Ngô Minh đang ngồi cạnh thư viện, tách và ghép lại với nhau.
Đây là một việc tốn nhiều thời gian và công sức, nhưng Ngô Minh biết mình phải thực hiện một bước này, anh ta nhận ra coi như là tốn thời gian và công sức cũng phải nhận, dù sao còn tiết kiệm thời gian hơn là như ruồi không đầu đi tìm lối vào trong Tàng thư các này, ít nhất có thể tìm một lối vào mới trước khi phân thân Địa Hạm ra khỏi tầng bốn.
Thời gian trôi qua, một tháng trôi qua nhanh chóng. Ngô Minh đã có một khám phá đột phá trong nghiên cứu của tháng này. Anh đã tìm thấy rất nhiều tàn đồ đó, và rất gần với việc tập hợp tàn đồ.
Lúc đầu, Ngô Minh phải mất hai hoặc ba tháng để hấp thụ và tiêu hóa nội dung của tầng thứ ba, nhưng Ngô Minh tin thời gian dành cho phân thân Địa Hạm sẽ chỉ nhiều hơn của anh ta, chắc chắn sẽ không ít hơn. Nguyên nhân rất đơn giản, bản thân anh là Đại phù sư, lại có Tinh hạch cùng Nhị tổ Thiên sư trợ giúp, tuy phân thân Địa Hạm lực lượng phi phàm, nhưng gã là tay mơ, hơn nữa chỉ là một người, cho nên gã muốn hoàn toàn đi ra từ tầng thứ tư ít nhất cũng phải hai ba tháng.
Vì vậy, Ngô Minh vẫn còn thời gian.
Những tàn đồ đó đều đã được Ngô Minh thu thập trong ý thức hải của anh ta vào lúc này, trong ý thức hải, những tàn đồ này đã được tập hợp dáng vẻ đại khái, chỉ kém một chút là có thể hoàn thành một vài khu vực, vì vậy Ngô Minh khá mong đợi.
Đám người Đại Bảo hộ tống về một lô thư pháp và tranh vẽ mà họ tìm thấy, không ngừng đưa cho Ngô Minh, có thể thấy những thứ này hẳn là được mang ra từ một Phù khố mới được phát hiện. Đối với vấn đề của Ngô Minh, họ cũng đã làm việc đủ chăm chỉ. Có thể nói, trong hơn một tháng đám người Đại Bảo chưa bao giờ nghỉ ngơi, ngày đêm không ngừng.
Ngô Minh không có bất kỳ lời nói khách sao nào khác với những người không tiếc cả mạng sống huynh đệ để giúp mình, mà chỉ gật đầu, sau đó bắt đầu kiểm tra những thứ họ mang về.
Lần này, trên mặt Ngô Minh lập tức lộ ra nụ cười đắc ý.
Rõ ràng, trong số những thứ mà đám người Đại Bảo mang về lần này có những tàn đồ mà Ngô Minh cần. Ngay lập tức, một số tàn đồ bay lên, Ngô Minh lấy ra những tàn đồ ẩn giấu và thu chúng vào ý thức hải để hoàn thành một số bộ phận còn thiếu, trong nháy mắt, hình ảnh khổng lồ cuối cùng đã hoàn thành, và sau đó bình chướng sương mù ngăn trở tầm nhìn tan biến, để lộ đường nét và chi tiết của toàn bộ đồ án.
Đó là một sơ đồ cấu trúc, cực kỳ phức tạp, với hàng triệu dòng trên đó.
Chỉ nhìn lướt qua thôi cũng có thể khiến người ta hoa mắt, nhưng Ngô Minh đã nghiên cứu thứ này hơn một tháng nên anh nhanh chóng nhận ra đây chính là thứ mình đang tìm kiếm.
Một ký ức tàn đồ, vẽ cấu trúc của Tàng thư các.
Trên đời này loại mê cung nào là khó định hướng nhất, có thể nói mỗi người có một cái đáp án, nhưng đối với Ngô Minh mà nói, chỉ có mê cung có thể thay đổi bất cứ lúc nào mới là khó nắm bắt mấu chốt nhất, Tàng Thư Các chính là như vậy. Thời gian lâu như vậy, phân thân Địa Hạm mới tìm được mấy cái lối vào, điều này trực tiếp nói rõ một vấn đề, kết cấu bên trong Tàng Thư Các nhất định đang thay đổi, giống như suy nghĩ của nhân loại, có thể tùy ý thay đổi .
Nó giống như một cấu trúc mê cung được hình thành trong tâm trí của một người, nếu nó rơi trên giấy, vậy thì là ván đã đóng thuyền, sẽ không có thêm cải biến nào nữa, nhưng nếu cấu trúc mê cung này luôn tồn tại trong ý thức, như vậy theo ý thức biến hóa, kết cấu mê cung có thể tùy ý biến hóa.
Tàng Thư Các cũng như vậy, là do ký ức Phù tổ hình thành, theo một phương diện nào đó, kỳ thực cũng là một tòa kiến trúc do ý thức hình thành, tự nhiên có thể tùy ý thay đổi, cho nên rất khó tìm được cửa vào tương ứng.
Nhưng may mắn thay, Phù tổ đã để lại một manh mối, đó là ký ức tàn đồ, chỉ cần có thể ghép tàn đồ lại với nhau thì có thể tìm thấy cấu trúc và thành phần của Tàng thư các, tự nhiên có thể dễ dàng tìm thấy rất nhiều lối vào tương ứng.
Bây giờ Ngô Minh đã có trong tay ký ức tàn đồ quan trọng này, có thể nói việc anh ta có thể tìm ra cấu trúc của toàn bộ Tàng thư các và lối vào từng tầng trong số bốn mươi bảy tầng chỉ là vấn đề thời gian.
Nhưng điều mà Ngô Minh thiếu nhất bây giờ chính là thời gian, vì vậy sau khi anh ghép tất cả các ký ức tàn đồ lại với nhau, anh lập tức lên kế hoạch vào Tàng thư các để tìm lối vào khác.
Nhưng trước khi bước vào, Ngô Minh đã nghĩ đến một điều, quay đầu lại với Đại Bảo, Tác Cổ và những người khác và nói: “Từ hôm nay trở đi, phạm vi hoạt động của các ngươi không nên ở trong phạm vi một ngàn dặm xung quanh Tàng thư các. Chờ sau khi ta hoàn thành việc ở đây, ta sẽ phá vỡ Không gian tỏa nơi Tử địa này, sau đó tất cả các ngươi có thể trở về cố hương của mình.”
Câu này tuyệt đối chấn động, tất cả mọi người sửng sốt trong chốc lát, sau đó cực kỳ kích động.
Bọn họ đã bị nhốt ở Tử địa này không biết bao nhiêu năm, bọn họ mỗi ngày, mỗi phút, thậm chí là mỗi giây đều đang suy nghĩ làm sao thoát ra khỏi Tử địa này nhưng chưa từng có ai thành công, cho dù có cường đại như Tác Cổ, thậm chí là tồn tại như Các chủ cũng không thể phá vỡ Không gian tỏa bên ngoài Tử địa.
Nhưng giờ phút này, Ngô Minh lại cho ra hứa hẹn đối với bọn họ, không cần nói đối phương có thể làm được hay không, chỉ là tia hi vọng này đã cho bọn họ động lực vô hạn.
Thà có hy vọng còn hơn tuyệt vọng.
Giờ khắc này, tất cả mọi người hành lễ với Ngô Minh, bọn họ biết nếu Ngô Minh đã sắp xếp như vậy, nhất định là có chuyện quan trọng cần làm, nếu như yêu cầu bọn họ rời khỏi Tàng thư các cách xa ngàn dặm, bọn họ nhất định sẽ tuân theo, bọn họ sẽ thậm chí đi xa hơn, điểm này không có ai hoài nghi, cũng không có ai chơi tiểu tâm tư.
Từ lúc Ngô Minh hứa sẽ đưa bọn họ rời khỏi Tử địa này, cho dù có bao nhiêu người bất mãn với Ngô Minh cũng không thể cản trở việc mà Ngô Minh đang làm, bởi vì như vậy sẽ cản trở hy vọng rời khỏi đây của chính bọn họ.
Ngay lập tức, mọi người tản ra tứ phía và nhanh chóng rời khỏi phạm vi của Tàng thư các.
Thấy vậy, Ngô Minh kích hoạt Thần ấn, sắp xếp liên tiếp nhiều Không gian tỏa và khóa chặt phạm vi hàng trăm km quanh Tàng thư các, sau đó kích hoạt Thần ấn để di chuyển và tiến vào Tàng thư các.
Tàng thư các, lối vào tầng năm.
Không gian ở đây trong nháy mắt bị xé mở, sau đó có một người bước ra, chính là Ngô Minh lấy được ký ức tàn đồ nên tìm được ở chỗ này.
Trong Thư viện Các, anh chỉ mất một ngày để tìm lối vào tầng năm.
Sau khi Ngô Minh xuất hiện, anh ta nhìn xung quanh, trên mặt mang theo nụ cười, tốc độ của anh vượt quá sức tưởng tượng của phân thân Địa Hạm, cũng may Ngô Minh nhờ vào những ký ức tàn đồ, bằng không dựa theo phương pháp phân thân Địa Hạm sóng lớn đãi cát tìm kiếm, không có ba mươi, năm mươi năm đừng hòng tìm tới lối vào tầng thứ năm này.
“Ngô Minh, nơi này có một linh ấn do phân thân Địa Hạm lưu lại, gã ta có thể đã phát hiện ra nó trước đó!” Lúc này, Thiên Hạm nhắc nhở.
Ngô Minh gật đầu, khi anh bước vào đây thì đã chú ý đến linh ấn do phân thân Địa Hạm để lại.
Thứ này là một loại ấn ký, hay còn gọi là dấu ấn, bởi vì có linh ấn này nên cho dù phân thân Địa Hạm rời khỏi nơi này, sau này tìm lại cũng rất dễ dàng. Hiển nhiên lúc trước phân thân Địa Hạm cũng đã phát hiện ra tầng năm, nhưng bởi vì thời gian nên gã chỉ mới phát hiện mà không tiến vào, đại khái là định vào sau.
Khi Ngô Minh nghĩ đến điều này, anh ta lập tức sử dụng thủ đoạn của mình để xóa bỏ linh ấn do phân thân Địa Hạm để lại. Một khi linh ấn này bị xóa bỏ, sau này phân thân Địa Hạm sẽ không thể tìm thấy nó ở đây.
Sau khi tìm được lối vào tầng năm, Ngô Minh không có lập tức tiến vào mà nhắm mắt nghiên cứu ký ức tàn đồ, sau đó kích hoạt Thần ấn, bóng người lập tức biến mất, một lúc lâu sau, Ngô Minh mới trở lại đến lối vào của tầng năm.
Trong khoảng thời gian đó, Ngô Minh đã tìm thấy lối vào hai tầng còn lại, tầng sáu và tầng bảy thông qua các ký ức tàn đồ, nhưng Ngô Minh đã không vào.
Làm từng bước một, hiển nhiên càng lên cao càng khó khăn, cho nên mặc dù Ngô Minh thông qua ký ức tàn đồ tìm được cửa vào năm, sáu, bảy, ba tầng, nhưng anh nhất định phải bắt đầu từ tầng năm trước.
Ngay cả khi có những ký ức tàn đồ, Ngô Minh cũng không thể tiếp tục tìm kiếm hơn bảy tầng của Tàng thư các.
Với Nhị tổ Thiên sư là người thừa kế truyền thừa Phù tổ chính thống, Ngô Minh không cần phải phí khí lực để mở tầng năm, khi cánh cửa được mở ra, Ngô Minh thì thầm: “Địa Hạm, lần này tiến vào, khi ta trở ra sẽ cùng tính một lượt thù mới hận cũ, ta giết phân thân của ngươi, bản thể của ngươi trốn không thoát!”
Nói xong, Ngô Minh không chút do dự bước vào tầng năm.