Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tâm Niệm Em Đã Lâu - Chương 9

  1. Home
  2. Tâm Niệm Em Đã Lâu
  3. Chương 9
  • 10
Prev
Next

Chương 9: Anh ấy đang nhìn ai vậy?!!

Áo khoác của ai?

Anh hỏi áo khoác của ai?

Vấn đề này, Phạm Vũ Triết cảm thấy hỏi rất hay, chỉ mấy chữ ít ỏi thôi mà cũng hỏi ra được một câu có độ tinh tế cao như vậy.

Cậu ta vừa mới từ quầy bán quà vặt về, giờ phút này thế mà lại đụng ngay phải gương mặt liệt Tu La tràng âm u này của anh là sao.

Nếu là như mọi ngày, cậu ta sẽ chỉ cần đi về chỗ ngồi, nâng bắp rang trong tay lên yên lặng xem diễn, nhưng mà giờ phút này, trên áo khoác xuất hiện năm cái chữ to “Ông đây là trai đẹp”, chính là có hóa thành tro thì dường như cũng có khắc tên cậu ta.

Bạn công chúa như bạn hổ mà, cậu ta mới đi có vài phút mà thôi! Thế mà đã làm cho cậu ta khốn khổ đến như vậy!

Thời Lạc còn chưa phản ứng được vì sao Đường Kỳ Thâm sẽ đột nhiên xuất hiện ở chỗ này, nghe thấy anh thình lình hỏi như vậy, cô ngốc ngốc cúi đầu nhìn áo khoác trên người mình, sau đó lại như không có việc gì đáp: “À, là của Phạm…”

“Phạm… nào, quần áo đẹp có thì cậu không mua, thế mà cậu lại mua cái áo rách nát gì thế này hả Ôn Vũ.”

Thời Lạc vừa mới nói ra cái họ, Phạm Vũ Triết đã lập tức to gan chen vào, cậu ta sốt ruột, một chốc cũng không tìm ra được từ gì để nói, dưới tình thế cấp bách, vừa lúc thấy Ôn Vũ đi từ bên ngoài vào, lập tức bật thốt ra bán đứng luôn mộng ảo thiên sứ.

Dù sao Ôn Vũ là con gái, con gái sẽ không có chuyện gì.

Ôn Vũ: “????”

Cô ta còn chưa biết rõ tình hình, kết quả trước mắt đột nhiên xuất hiện một đám người của hội học sinh, thêm cả vị hôn phu ngày đó đã hung hăng vả mặt cô ta, làm cô ta xấu mặt với Thời Lạc kia nữa, giờ phút nàu quanh thân Đường Kỳ Thâm lộ ra một cỗ hàn ý không thể hiểu được, biểu tình dường như còn xấu hơn so với lúc cô ta gặp anh ở khu vui chơi.

Cho dù Ôn Vũ là người không có đầu óc cỡ nào, là đại tiểu thư cả ngày dỗi trời dỗi đất không coi ai ra gì thì lúc này cũng ý thức được bầu không khí rất vi diệu, lời định nói liền nghẹn ở trong bụng, quay đầu ngó Phạm Vũ Triết vừa điểm danh tên mình ở bên kia.

Phạm Vũ Triết làm mặt quỷ với cô ta ở sau lưng Đường Kỳ Thâm, thái độ thập phần thành khẩn, dường như đang cầu xin cô ta đừng lên tiếng, để cậu ta tự biên tự diễn đi.

Sau khi lên tiếng mở màn xong, Phạm Vũ Triết lại bắt đầu nói liến thoắng: “Ôn Vũ, thẩm mỹ này của cậu cũng tệ quá rồi, áo xấu như vậy mà còn không biết xấu hổ cho Thời Lạc mượn à, cậu khiến một thân khí chất của công chúa điện hạ sắp thành cái bang rồi kia kìa.”

Cái bang?? Nói cô sao? Thời Lạc cúi đầu nhìn mình, trên mặt không thể tin được, Phạm Vũ Triết tên chó này từ khi nào có gan như vậy, cô không thèm nghĩ, lập tức nắm chặt áo khoác sắp rớt xuống người lên, dùng sức ném vào mặt cậu ta: “Cậu mới là cái bang! Đồ trẩu tre!”

Mắng hay! Phạm Vũ Triết cảm động tới phát khóc, chỉ chờ bà cô nhỏ này mắng cậu ta thôi, cũng may là cậu ta có thể chứng minh mình trong sạch trước mặt anh Kỳ Thâm.

Cậu ta vội vàng xách áo khoác xúi quẩy của mình chạy tót ra ngoài, còn kéo cả Ôn Vũ đi, “Đi đi đi, tôi đi phổ cập kiến thức thời trang cho cậu nghe!”

Ôn Vũ: “…!!!”

“Xin lỗi xin lỗi, nào nào nào, áo khoác trả cậu!”

Ôn Vũ: “Ai muốn áo của cậu!”

Phạm Vũ Triết náo loạn một hồi, lôi kéo Ôn Vũ rời khỏi trốn thị phi này xong, mọi người đều cảm thấy lỗ tai mình thanh tĩnh đi nhiều.

Thời Lạc ngu ngơ một lúc lâu, lúc này mới tỉnh táo lại khỏi cơn buồn ngủ, cô lười biếng ngồi xuống, mấy bạn học nhát gan bên cạnh chỉ hận không thể ghé tới bên tai cô nói: “Đứng lên đi, hội trưởng đang đứng mà cậu lại dám ngồi, thái độ nghiêm chỉnh chút, bảo toàn mạng nhỏ.”

Chỉ là nghĩ là nghĩ, nhưng vẫn ngại tính mạng mình, không ai dám hé răng.

“Sao anh lại qua đây?”

“Hít ~” Đám bạn bên cạnh nhịn không được hít khí lạnh, sôi nổi kéo tầm mắt về gương mặt không biểu cảm của Đường Kỳ Thâm.

Ngay khi nọi người cho rằng hội trưởng đại lão sẽ vì lời nói vượt quá giới hạn xen vào chuyện của người khác của Thời Lạc làm cho tức giận, một tay xách Thời Lạc ném cô từ cửa sổ lầu bảy xuống dưới, làm cho cây gió lay động thì thanh âm bình tĩnh của anh lại hơi trầm xuống, lấy cớ như lẽ đương nhiên: “Kiểm tra.”

Cô ngửa đầu nhìn anh, trong ánh mắt ẩn chứa sự thân mật rất tự nhiên, gương mặt vì nằm ngủ mà bị đè thành một mảng hồng nhạt, thanh âm cũng mềm mại hơn: “Hôm nay em không tới trễ.”

Lời này vừa ra, quần chúng ăn dưa lại không thể bình tĩnh nổi, sao nghe thế nào, cũng thấy ý này giống như đang cầu được khích lệ vậy? Không ghi sổ sao!

Nhưng mà sau một màn hỏi đáp này, có người phát hiện, vị đại lão đánh người thành 300 cân này, biểu tình trên mặt lại nhu hòa đi không ít: “Ừ, giỏi quá.”

“???” Giỏi cái con khỉ! Ai còn là kiểu tới đúng giờ mới là bé ngoan nữa chứ, má!

Thời Lạc đắc ý mỉm cười, khóe môi cong lên độ cung ngọt ngào nhàn nhạt.

Chuông vào học chậm rãi vang lên, ngày đầu tiên của học sinh lớp 10 chỉ phổ biến chương trình học và một số điều cơ bản, Đường Kỳ Thâm cầm quyển sổ nhỏ không biết có ích lợi gì ở trên tay, quay đầu bình tĩnh phân phó một nam sinh trong lớp: “Sách mới ở tầng một thư viện phía Tây khu dạy học, cử thêm mấy bạn nam đi qua đó lấy đi. Còn mấy cậu đi tới phòng giáo viên lấy quân phục mới về phát cho lớp.”

Đám người trong ban ủy tự động gật đầu ghi nhớ, sau đó dẫn theo các bạn nam của lớp ồn ào đi lấy đồ, thề sống thề chết hoàn thành nhiệm vụ mà hội trưởng đại lão đã phân phó.

Phòng học trong lúc nhất thời không còn yên tĩnh như lúc nãy, tốp năm tốp ba ríu ra ríu rít.

Mà Đường Kỳ Thâm nhàn nhạt phân phó mấy câu xong, ngay khi mọi người đều cho rằng anh sẽ quay đầu sang ban tám bên cạnh để kiểm tra thì bỗng nhiên lại thấy anh xoay người nhẹ gõ lên mặt bàn của Thời Lạc, thanh âm hơi đè thấp xuống: “Trước khi tiến hành nghi thức khai giảng thì tới văn phòng hội học sinh một chuyến.”

Quần chúng ăn dưa: Xem đi! Là muốn đơn độc đánh người sao! Thắp nhang.jpg

*

Học kỳ mới bắt đầu là vào đầu tháng chín, mặt trời lên cao chói chang, nhiệt độ không khí vẫn ở mức 30 độ nực nội làm lòng người bồn chồn.

Mái tóc rong biển mềm mại của Thời Lạc rũ ở sau lưng, từ văn phòng hội học sinh đi ra, gương mặt đã đỏ tới bất thường.

Trước khi tiết thứ tư tới, cô dựa theo lời Đường Kỳ Thâm nói, ngoan ngoãn tranh thủ đi tới văn phòng hội học sinh.

Lúc trở về, trong tay có thêm một cái túi giấy nhỏ.

Nghi thức khai giảng ở trường được cử hành trong lễ đường.

Tam Trung là trường tư, con em trong trường đều là những người có mặt mũi, cho nên trong ngoài trường từ cơ sở vật chất tới chất lượng giảng dạy đều là thứ mà các trường khác không bì được.

Chuông tan học tiết cuối cùng vang lên, học sinh ở các ban được chủ nhiệm lớp dẫn dắt xuống bên dưới, xếp thành hàng dài, lục tục tiến vào lễ đường.

Máy lạnh trong lễ đường rất mát, so với nhiệt độ sắp chạm mốc 39 ở bên ngoài thì nơi này quả thực chính là thiên đường.

Hơi lạnh như không cần tiền liên tục rót vào trong hội trường, không ít bạn học bắt đầu cảm thấy lạnh, ai ai cũng ôm cánh tay, dường như làm vậy thì có thể cảm thấy ấm áp hơn một chút.

Hơn nửa tiếng sau, điện thoại Thời Lạc cầm trong tay rung lên, là tin nhắn của Đường Kỳ Thâm.

[Mặc áo khoác vào.]

Cô ngẩn ra trong chớp mắt, sau đó đứng dậy lén lút nhìn xung quanh một lần: [Anh cũng ở đây sao? Sao em không thấy anh?]

[Mặc áo khoác vào, nghe lời.]

[Không lạnh mà.]

Thời Lạc rũ đầu, giống như ăn trộm điều chỉnh ánh sáng xuống mức thấp nhất, cô còn đang chờ bên kia đáp lời, nhưng vẫn không chờ được, không lâu sau, bên tai vang lên một tràng vỗ tay lớn.

Tiếng vỗ tay lúc này so với lúc nãy hiệu trưởng lên phát biểu còn nhiệt liệt hơn, cô nhịn không được ngẩng đầu nhìn lên sân khấu.

Người đang đứng trước bục chủ tịch đã biến thành hình bóng mà cô quen thuộc nhất từ trước tới giờ, là Đường Kỳ Thâm.

Người này rõ ràng một giây trước còn đang nhắn tin cho mình, sao nháy mắt đã lên trên sân khấu rồi, tim Thời Lạc nhịn không được đập nhanh, cứ như vậy không chớp mắt, nín thở nhìn chằm chằm anh.

Bên người có không ít fangirl nhỏ mê đắm nhan sắc đã bắt đầu khe khẽ thì thầm.

“A a a a, hội trưởng hội học sinh lại đẹp trai như vậy sao!! So với ảnh chụp trên diễn đàn còn đẹp trai hơn là thế nào, má!!”

“Giọng nói cũng quá dễ nghe rồi a a a a!! Tớ chết mất!!!”

“Mẹ ơi, lỗ tai tớ sắp mang thai luôn rồi, giờ khắc này, tớ đã nghĩ xong tên con của chúng tớ luôn rồi!!”

“Nghe nói qua hai ngày nữa hội học sinh sẽ tuyển thành viên mới, chúng ta cùng đi đi!!”

“Nhưng trên diễn đàn không phải nói là hội trưởng đại lão tính tình dường như không tốt lắm hay sao, cậu đã nghe qua chuyện của hội trưởng tiền nhiệm chưa?”

“Sợ cái con khỉ, loại giá trị nhan sắc thế kia đặt ở nơi này, tớ có đánh cược cái mạng nhỏ này cũng phải ăn vạ vào được hội học sinh bằng được!”

Thời Lạc đã trộm dựng lỗ tai lên nghe lén một trận, cũng không biết vì cái gì, rõ ràng người các cô ấy khen là Đường Kỳ Thâm, nhưng trong lòng cô luôn có cảm giác kiêu ngạo kỳ diệu.

Đám người đang nói hăng say, Đường Kỳ Thâm đã nói được hơn nửa bài phát biểu.

Cô nghe rất nghiêm túc, vừa không chú ý, lại bị hơi lạnh làm cho lạnh tới mức hắt xì.

Có bạn học nữ tâm tư tinh tế phát hiện ra, trên đài chủ tịch, thiếu niên một giây trước còn bình tĩnh tự nhiên mặt không biểu cảm phát biểu, đột nhiên lại lia ánh mắt thanh lãnh quét về phía chỗ ngồi bên này, sau đó tầm mắt dường như vẫn luôn dừng lại ở một điểm, giống như chưa từng rời đi.

“Anh ấy đang nhìn ai vậy? A a a a, hình như đang nhìn chỗ chúng ta đúng không? Không phải là đang nhìn tớ đó chứ!!”

“Chị em, tỉnh lại đi, ánh mắt kia, chắc là đang nhìn bạn gái nhỉ?”

“Anh ấy có bạn gái à?”

“Người như anh ấy sao lại không có một cô bạn gái tồn tại ở bên cạnh chứ, tớ nghe nói…”

Hình như anh đang nhìn cô.

Ý thức được việc này, Thời Lạc lập tức mím chặt môi, đôi mắt hồ ly tròn xoe xoay chuyển, sau đó giống như làm sai chuyện, lè lưỡi với thiếu niên trên bục, chột dạ rũ mắt không dám nhìn anh.

Cô cúi đầu trốn trong chốc lát, bạn học nữ bên cạnh lại không ngừng khe khẽ nói nhỏ, đề tài từ việc hội trưởng có bạn gái hay không kéo tới nếu không có thì rốt cuộc là hoa khôi ba khối có người nào xứng với anh nhất, là đàn chị lớp 12 hay là đàn chị lớp 11, Thời Lạc nghe xong đột nhiên cảm thấy rất bực bội, làm sao, lớp 10 thì không được à?

Nghĩ thế, cô liền quên luôn chút chuyện nhỏ ban nãy, rầu rĩ không vui, đột nhiên ngẩng đầu lên lại đối diện với ánh mắt chưa từng rời đi của Đường Kỳ Thâm.

Thiếu niên gặp biến bất kinh, trong miệng vẫn đang nói những lời lạc hậu cũ kỷ từ bao đời nay vẫn thế, chỉ là đôi mắt thâm thúy lại trầm đi vài phần, biểu tình trên mặt so với hơi lạnh trong lễ đường còn lạnh hơn, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm cô không nhúc nhích.

Trong nháy mắt, cô bỗng nhiên ý thức được gì đó, khom lưng lấy cái áo khoác đồng phục của nam sinh trong túi giấy đặt dưới chân ra, ngay trước mặt anh, vội vàng choàng lên trên người.

Mùi thơm gỗ đàn hương quen thuộc nháy mắt vờn quanh thân cô, hai tay cô rụt trong ống tay áo to rộng, đôi mắt hồ ly xinh đẹp cẩn thận ngẩng đầu, bốn mắt nhìn nhau với anh.

Biểu tình của Đường Kỳ Thâm quả nhiên là nhu hòa đi rất nhiều, gương mặt Thời Lạc đột nhiên đỏ ửng lên, ánh mắt trốn tránh không dám nhìn anh.

Một lúc lâu sau, hai tay cô nâng lên, che lại khuôn mặt nhỏ chỉ lớn bằng lòng bàn tay người trưởng thành, xấu hổ tới mức bên tai cũng đỏ ửng.

Trên đài chủ tịch, khóe môi thiếu niên cong lên một cái rất nhẹ, nhẹ tới mức không thể phát hiện, thanh âm vẫn còn đang tiếp tục.

Sau đó, quần chúng ăn dưa của lớp Thời Lạc lại nhịn không được nói:

“Cậu ấy lấy đâu ra áo khoác đồng phục vậy?”

“Chúng ta còn chưa được phát mà, của lớp 11 à??”

“Tớ mới thấy cậu ấy lấy từ cái túi giấy kia.”

“Đó không phải là cái cậu ấy mang ra từ văn phòng hội học sinh sao?!!!”

“Má nó!!! Là của hội trưởng??”

“Có thể là phí bịt miệng sau khi bị đánh không…”

“Tớ cũng muốn được bịt miệng!”

“Cậu vẫn nên ngậm miệng đi…”

||

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 9"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online