Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma - Chương 939
Chương 939: Hai Ngón Tay
Bàn tay này thoạt nhìn không khác gì tay người thường, nhưng nó như thể được đúc bằng tiên kim màu đen. Bên trên bao phủ đầy sấm sét màu đen khủng khiếp, toả ra hơi thở huỷ diệt làm kẻ khác sợ hãi, như bàn tay của Ma thần.
Tịch Diệt lôi chưởng!
Thần thông khủng khiếp nhất trong truyền thừa của Trọng Minh tiên vương, uy lực cực mạnh. Lúc trước Vũ Văn Hùng không tài nào dùng được là bởi thực lực không đủ. Món thần thông này đã chạm đến cấp độ vĩnh hằng đại đạo.
Nhưng bây giờ sau khi thăng lên thành Đại La kim tiên, sức mạnh của hắn đã xảy ra thay đổi long trời lở đất, lĩnh ngộ được tích diệt đại đạo. Cho nên chiêu này có thể dễ dàng sử dụng, uy lực mang đến cũng kinh người!
Chỉ bằng một chưởng này thôi đã đủ cho Đại La kim tiên lão thành xấu hổ cúi đầu.
Dì gì hắn cũng là truyền nhân của tiên vương được bồi dưỡng từ nhỏ. Bất luận là thiên tư, nội tình, thần thông, đủ loại phương diện đều có thể nghiền ép cùng một cảnh giới. Hôm nay tích lũy sâu dày, từ từ thả ra, một khi đã bước chân vào cảnh giới Đại La kim tiên, sức mạnh tung ra càng khiếp người.
Đối mặt với một chưởng khủng bố này, Cố Thanh Phong bối rối. Hắn bối rối không biết nên dùng cách nào để đón lấy mới không làm tổn thương lòng tự trọng mong manh của người nhà, mới không doạ người ta chạy mất.
Nghĩ một hồi hắn quyết định không được dùng mỗi một ngón tay như kia, thế là quá tổn thương lòng tự trọng của người ta.
Thế nên hắn giơ hai ngón tay, điểm một cái về phía Tịch Diệt lôi chưởng.
Còn vừa điểm cái vừa khen ngợi: “Không hổ là Đại La kim tiên, buộc bổn đế phải dùng hai ngón tay ngươi cũng đủ tự hào rồi.”
Nói xong, Cố Thanh Phong âm thầm tự bấm nút like cho mình ở trong lòng.
Bàn về khen ngợi người khác, bổn đế đây chuyên nghiệp thế không biết.
Một cái điểm khẽ này của hắn, khác hẳn cới một chiêu uy thế kinh người của Vũ Văn Hùng. Ra tay như nước chảy mây trôi, không mang bất cứ tia khói lửa nào, cũng không có bất kỳ tiên hà ma quang, như thể tiện tay điểm khẽ cái.
Thật ra đúng là tiện tay điểm cái thật.
Khắc tiếp theo, song phương va chạm!
Bùm bùm!
Tiếng nổ mạnh sinh ra, trong thoáng cái quang vũ bắn tung toé, thần huy bay tứ tán.
Tịch Diệt lôi chưởng khủng khiếp kia gặp phải ngón tay của Cố Thanh Phong như tuyết trắng dưới ánh nắng chói chang, tan ra từng chút một, cuối cùng bị xuyên thủng.
Sắc mặt Vũ Văn Hùng đột nhiên thay đổi liên tằng tằng, vẻ mặt không thể tin được, trong đầu không khỏi nhớ lại cảnh sợ hãi khi bị một ngón tay của Cố Thanh Phong chi phối.
Kim Tiên cảnh bị một ngón tay đánh bại, giờ đã là Đại La rồi, thăng cấp lên thành hai ngón tay, không biết nên khóc hay cười nữa.
Nơi quan sát cũng hoàn toàn tĩnh mịch, lặng ngắt như tờ.
Đám người Mặc Tinh Ngân lộ ra vẻ khiếp sợ nhìn hai ngón tay của Cố Thanh Phong, chỉ có Lăng Vân Tiêu dường như đang suy tính cái gì đó.
Một chưởng của Văn Vũ Hùng bọn họ cũng tự tin tiếp được. Cơ mà không tài nào làm được nhẹ nhàng tựa nước chảy mây trôi như Cố Thanh Phong.
Đặc biệt là khi họ chú ý vào hai ngón tay này của Cố Thanh Phong căn bản không cảm nhận được tý sóng pháp lực nào hết, thế này càng khủng khiếp hơn.
Chả lẽ… Hắn dùng nguyên sức mạnh của cơ thể chống cự lại một chưởng của Đại La kim tiên.
Lực công kích của tịch diệt cho đạo Vũ Văng Hùng tung ra mạnh kinh khủng, làm sao lại có thể dùng cơ thể mình đi đỡ lấy được.
Thế này tương đương với thời hiện đại, có người dùng cơ thể đón một phát súng máy lại không có chút xi nhê nào, nghe có tin nổi không?
Lúc này Lăng Vân Tiêu đột nhiên nói: “Hắn không dựa vào cơ thể. Nếu ta đoán không lầm, tên này khống chế sức mạnh của mình đã đạt đến mức đỉnh cao thượng thừa, ra tay vô cùng điêu luyện, không lộ ra tý vết tích nào. Tất cả sức mạnh đều tập trung vào hai ngón tay, dùng sức điểm mới tạo thành một điểm tay đã phá được một chưởng của Vũ Văn đạo hữu.”
“Thủ thuật chiến đấu của tên này cực kỳ tài tình.”
Nghe những lời giải thích của Lăng Vân Tiêu, mọi người bấy giờ mới tỉnh ngộ, hoá ra Cố Thanh Phong dùng mánh khoé kỹ xảo mới được thế.
Vũ Văn Hùng còn đang kinh hãi thậm chí là bối rối sau khi nghe được những lời này ngay lập tức tự tin ngập tràn. Ngạo khí thuộc về Đại La kim tiên lần nữa quay trở lại.
Ầm!
Khí thế toàn thân Vũ Văn Hùng bùng nổ, huyết khí dâng cuồn cuộn giống như những con rồng lớn màu máu quấn quanh toàn thân hắn ta, khiến cho uy thế của hắn ta trở nên đáng sợ vô cùng.
“Cố Thanh Phong, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết!”
Từng tia sấm sét màu đen bắn ra từ người hắn ta, con ngươi của hắn toả ra ánh sáng quỷ dị, hút lấy hồn phách con người.
“Tịch Diệt Lôi Mâu!”
Hai tay Vũ Văn Hùng chắp lại, sấm sét màu đen đáng sợ trong tay hắn ta hội tụ tỏa sáng lập lòe, cuối cùng tạo thành một cây trường mâu màu đen mang theo hơi thở chết chóc.
Vô số tia sét màu đen nhún nhảy xung quanh trường mâu, toát ra hơi thở tàn bạo.
Cây mâu này vừa xuất hiện, con ngươi của đám người Mặc Tinh Ngân lập tức co lại.
Thầm nghĩ, quả nhiên Vũ Văn Hùng đã nhận được không ít thứ khi đi vào trong núi rừng âm u, lại có thể mô phỏng đạo vận binh khí tiên vương của Trọng Minh tiên vương thông qua sức mạnh thần thông.
Tịch Diệt Lôi Mâu này chính là sức mạnh thần thông mà Vũ Văn Hùng lĩnh ngộ được khi tiến cấp lên Đại La. Cũng may nhờ Cố Thanh Phong, hắn ta có thể quan sát nắm giữ Diệt Thần Mâu – binh khí tiên vương của Trọng Minh Tiên Vương ở khoảng cách gần!
Thông qua diệt thần mâu, cộng thêm cảm ngộ khi thăng lên cấp Đại La, hắn ta đã thành công lĩnh ngộ ra Tịch Diệt Lôi Mâu.