Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma - Chương 935
Chương 935: Vênh Mặt Thì Phải Vả (2)
“Không thể nào! Không thể nào! Sao ngươi lại chết như thế được!” Cổ Linh Nhi thê lương kêu lên, như nhận một đả kích cực lớn, phát điên đi tìm tung tích của Cố Thanh Phong ở xung quanh.
Thậm chí còn lấy chiêu hồn linh ra, liên tục bấm pháp quyết, định triệu hồi tàn hồn của Cố Thanh Phong.
Nhưng cho dù nàng ấy có lắc chuông đến thế nào, cũng không nhận được bất cứ hồi âm gì.
Cho đến bây giờ, Cố Linh Nhi lập tức tan vỡ, vứt chiêu hồn linh xuống đất gào khóc thất thanh.
“Cái tên khốn nạn nhà ngươi nữa! Đã bảo không cho ngươi đi rồi thì ngươi chớ có đi! Ngươi chết rồi ta phải làm sao giờ! Ta bị ngươi nhìn hết, sờ hết rồi, ngươi còn chưa chịu trách nhiệm với ta đâu! Hu hu hu…”
“Khóc! Khóc cái cục kít! Bổn đến còn chưa chết đâu.” Giọng nói của Cố Thanh Phong từ đằng sau lưng Cổ Linh Nhi bỗng vọng đến.
Tiếng khóc của Cổ Linh Nhi cái đã dừng cái khựng, không tin nổi quay đầu lại, trên gương mặt mỹ miều kia còn dính nước mắt chưa khô.
Khi nàng thấy dáng Cố Thanh Phong, thần sắc trong cặp mắt đẹp ấy thoáng chốc đã thay đổi, sung sướng ngạc nhiên bất ngờ, bao thẳng đến chỗ Cố Thanh Phong đâm mạnh vào trong lòng hắn.
“Hu hu hu…! Ngươi làm ta sợ muốn chết! Cái đồ khốn nạn nhà ngươi!”
“Chỉ bằng một cái đại trận hộ sơn cũng đòi làm khó bổn đế?” Cố Thanh Phong bễ nghễ nói.
Đương nhiên ngoài mặt hắn nói thế thôi, nhưng kỳ thật ban nãy bị doạ cho suýt hết cả hồn. Ai ngờ vừa mới da dẻ cái, quay đầu đã bị đốt thành tro bụi rồi.
Cũng may bản thân hắn có vạn kiếp bất diệt thân, dù có là công kích ngang hạng tiên vương cũng không ăn thua gì với hắn.
Về phần tốn nhiều thời gian mới sống lại được thế, vì đây là lần đầu tiên dùng nên chưa quen. Tuyệt đối không phải cố ý đùa Cổ Linh Nhi khóc. Tuy hắn tự nhận mình không phải loại người tốt gì, nhưng mà cũng không phải thằng biến thái thích nhìn bé gái khóc.
Kiếp số bên trong chư thiên không chỗ nào là không có. Đồng thời mỗi một giây một phút đều đang có kiếp số được sinh ra. Lúc đó cơ thể hắn đã bị đốt thành tro, sau đó lợi dụng tai kiếp chi lực bên trong chư thiên sống lại, tìm đường sống từ trong tai kiếp.
Có điều nói qua nói lại thì đại trận hộ sơn Phi Tiên tông này đúng khủng khiếp thật. Qua hàng trăm triệu năm bào mòn ấy thế nó vẫn đánh ra một kích ngang hàng tiên vương. Có thể mường tượng ra vào cái thời toàn thịnh của Phi Tiên tông rốt cuộc phải mạnh đến nhường nào.
Sau khi ăn đậu hũ của Cổ Linh Nhi xong, thế mà cô gái nhỏ này còn không khóc, khuôn mặt đỏ bừng.
Cố Thanh Phong dùng ánh mắt sáng quắc nhìn đại trận hộ sơn Phi Tiên tông, lại định xông vào lần nữa.
Cổ Linh Nhi hết cả hồn: “Ngươi không muốn sống nữa à, sao lại quay lại?”
“Ngươi thì biết cái gì, đứng đó nhìn là được.”
Sau đó Cố Thanh Phong tiếp tục bay vào trong đại trận hộ sơn.
Ầm ầm!
Hư không lại tiếp tục hé ra vô số vết nứt, thần hoả màu xanh vô cùng vô tận ùn ùn nuốt chửng lấy hắn.
Một lát sau, Cố Thanh Phong lại từ trong tai kiếp sống lại.
“Rốt cuộc đây là thần thông gì của ngươi thế? Sao đối mặt với công kích khủng khiếp này vẫn bình an vô sự?” Cổ Linh Nhu khiếp sợ hỏi.
Cố Thanh Phong không để ý đến nàng, mà quay đầu bước đi không quan tâm gì đến đại trận hộ sơn Phi Tiên tông nữa.
“Này, ngươi không muốn vào đó nữa à? Sao lại đi rồi?” Cổ Linh Nhi khó hiểu.
“Trong lúc ngươi còn ngẩn ra đấy bổn đế đã dùng thần niệm quét qua toàn bộ di tích Phi Tiên tông này rồi đấy. Bên trong vách nát tường xiêu, có tý bảo bối đã bị thời gian ăn mòn hủ bại, đi vào đó làm gì nữa? Đi thôi.”
“Ò!” Cổ Linh Nhi ngờ vực đôi chút, cảm thấy, cảm thấy quai quái chỗ nào í. nhưng mà Cố Thanh Phong còn chưa cho nàng cơ hội để nghĩ đã cắp nàng đi rồi.
Trong lúc phi hành, Cố Thanh Phong lại nghĩ.
Cái đại trận Phi Tiên tông này căn bản không cho ai vào. Coi như là một tiên vương chạy đến đấy cũng chịu chết không vào được.
Vì kế hoạch ngày hôm nay, muốn đi vào trong đấy phải tìm bằng được lệnh bài của Phi Tiên tông.
Giống như đệ tử của Phi Tiên tông, sau khi trải qua kiểm tra thân phận đúng là đệ tử của tông thì mới có thể nghênh ngang đi vào được.
Cho nên hiển nhiên không cần ở đây cho phí thời gian làm gì.
…
Ba ngày sau.
Cố Thanh Phong thành công đi vào sâu bên trong cấm địa Phi Tiên. Đó là một bình nguyên vô tận, đột nhiên có một toà núi lớn nguy nga từ dưới đất mọc lên. Thế núi dốc đứng, toàn bộ mặt núi được bao phủ trong sắc xanh thẳm, đồng thời trên mặt núi màu xanh còn bị một tầng ánh sáng màu đen quỷ dị bao phủ.
Mà ở trên đỉnh còn có một tầng sương mù màu máu, che khuất cả bầu trời. Không trung xung quanh có vô số tàn tích kiến trúc trôi lơ lửng, như ẩn như hiện.
Nhìn từ xa xa, ngọn núi này mang đến cho người ta cảm giác bất tường.
Hình ảnh cũng vô cùng quỷ quái.
Một toà tiên sơn xanh mơn mởn mát mắt, thế nhưng lại bao phủ bên trong quang ảnh màu đen, trên trời có mây máu phủ xuống, phế tích hoang tàn la liệt, bày ra một loại không khí khủng khiếp khiến ta phải sợ hãi.
“Đây là Hãm Không Sơn sâu bên trong cấm địa Phi Tiên. Tiên duyên trở thành đại la nằm ở trong đó, nghe bảo bên trong có đại đại bảo được ẩn chứa vĩnh hằng đại đạo pháp tắc. Chỉ cần ăn đại đạo bảo dược là lĩnh ngộ đại đạo càng sâu, tăng tỷ lệ thăng cấp lên đại la cực kỳ cao.” Cổ Linh Nhi giải thích.