Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma - Chương 1237
Chương 1237: Chiến Độc Ma (1)
Ầm!
Thân thể Độc Ma mở rộng ra, phía sau lưng như xuất hiện một vùng độc sơn chướng hải, bên trong có từng luồng sức mạnh như thác lũ đang đan xen vào nhau.
Khí thế của hắn liên tục tăng lên, thoáng chốc đã đạt tới một mức độ không thể nào hình dung nổi.
Trời đất hỗn loạn, hư không mười phương sụp đổ, nhìn bằng mắt thường có thể thấy được sâu trong bầu trời đang bao phủ Vĩnh Hằng chân giới kia, những sức mạnh quy tắc đều bị kinh động, lộ dần ra.
Ngay trong khoảnh khắc này, bầu trời vốn đang quang đãng bỗng nhiên âm u dần, độc khí khủng bố bắt đầu lan rộng ra, lấy Độc Ma làm trung tâm, vạn vật trong phạm vi ức vạn dặm đều bị khô héo, ngay cả đại địa cũng bị độc khí kia ăn mòn.
Như sắp tận thế!
Toàn bộ những độc vật trong Độc Ma Quật cũng đều bị kinh động, trong số bọn chúng có rất nhiều độc vật đã thành tiên, thậm chí còn có cả cường giả cấp bậc Tiên Quân.
Tất cả mọi người đều đưa mắt qua, kinh hãi nhìn Độc Ma đang nổi điên.
“Độc Ma đại nhân sao đột nhiên lại nổi cơn thịnh nộ như vậy chứ?”
“Người kia là ai, lại có thể giằng co với Độc Ma đại nhân giằng co, xem ra cũng là một cường giả Tiên Tôn.”
“Không cần biết kẻ đó là ai, Độc Ma đại nhân chắc chắn sẽ không bị thua, thực lực của đại nhân có thể không phải là mạnh mất, nhưng tu vi Độc Đạo chính là đệ nhất thiên hạ, những người kia đều kiêng sợ độc của đại nhân, cho nên sẽ không có cách nào ra tay toàn lực.”
Trong bóng tối, một vài tiếng bàn luận xôn xao vang lên.
Rất nhanh sau đó liền có mấy vị Tiên Quân cường giả đứng ra, tổ chức cho các độc vật của Độc Ma Quật chui vào bên trong Độc Ma Đạo Vực, dù sao cũng là cuộc chiến đấu giữa hai vị Tiên Tôn, hở một chút là hủy thiên diệt địa, vô cùng khủng bố.
Dưới bầu trời, Cố Thanh Phong bình tĩnh đứng đó, toàn thân không thấy có bất cứ khí thế kinh khủng gì, nhưng chỉ cần hắn đứng ở nơi đó, hư không bốn phía dường như đều rơi vào hắc ám vô tận, vô số ma văn hiện lên trong hư không, bảo vệ xung quanh người hắn.
Điều càng làm cho người ta khiếp sợ hơn chính là hư không xung quanh người hắn, giống như đã bị vực sâu nuốt chửng, hóa thành một vùng hắc ám mênh mông bao la. Trông Cố Thanh Phong lúc này giống như một vị chúa tể hắc ám, quân lâm thiên hạ, độc nhất vô nhị, bễ nghễ đứng đối địch với cả thế gian!
Khi những kẻ đứng ở nơi xa xa quan sát cuộc chiến nhìn sang, thân tâm đều run rẩy, chỉ cảm thấy một cảm giác tuyệt vọng đến ngạt thở phả vào mặt.
Đây chính là khí thế lúc này của Cố Thanh Phong, với thực lực của hắn, nếu không thu lại bớt, người bình thường chỉ cần nhìn một cái, sẽ lập tức chết bất đắc kỳ tử, vĩnh viễn rơi vào hắc ám.
Độc khí như thủy triều xông tới hướng Cố Thanh Phong, nhưng Cố Thanh Phong cũng không phòng ngự, mà lại ra sức hít sâu một hơi, chỉ thấy từ lỗ mũi của hắn tạo thành hai cái vòi rồng độc khí màu đen, hít toàn bộ vào trong cơ thể, tựa như máy bơm hút sạch quét hết độc khí trong phạm vi ức vạn dặm.
Sau đó trên mặt hắn lộ ra vẻ say mê điên cuồng: “Hừm, là mùi của người nhà.”
Trong mắt Độc Ma lóe lên vẻ trận trọng, người này lại dám trắng trợn hấp thu độc khí của bản tôn, hơn nữa còn vô duyên vô cớ tìm đến cửa, nhất định là trong lòng đã có tính toán chắc chắn.
Nhìn thấy Cố Thanh Phong hành động bất cẩn như thế, Độc Ma cảm thấy đối phương nhất định đang nắm giữ một loại thủ đoạn Tị Độc, hoặc là khắc chế Độc Đạo nào đó, không thì vì sao hắn không tìm người khác, mà cố tình tìm đến mình, rõ ràng là cảm thấy có thể ăn chắc được mình.
Nhưng mà ngay lúc này, Độc Ma cười lạnh trong lòng, sự bất cẩn của Cố Thanh Phong đã khiến cho hắn thấy được cơ hội.
Bởi vì hắn luôn tự tin về độc của mình, cho dù trên đời này có thứ bảo vật như là Tị Độc châu, nhưng mà chắc chắn không thể nào hoàn toàn miễn dịch độc của mình.
Bởi vì hắn là Độc Đạo đỉnh phong!
Nói một cách không khiêm tốn, Độc Ma hắn chính là người đứng đầu trong dùng độc của Vĩnh Hằng chân giới, cho dù là Tiên Đế cao cao tại thượng, nếu xét về Độc Đạo thì cũng không bằng hắn.
Cho nên, cho dù Cố Thanh Phong có thể miễn dịch được một phần độc tố, nhưng chỉ cần hắn trúng một phần thôi cũng tuyệt đối khó có thể chịu đựng được!
Dĩ nhiên là không thể nghi ngờ tu vi Độc Đạo của Độc Ma, từ những gì Lạc Vô Cực từng trải qua thì có thể thấy được, trúng phải độc của Độc Ma, cho dù ngủ say không biết bao nhiêu kỷ nguyên, thì cũng không cách nào giải được.
Hơn nữa, cho dù Độc Đạo thật sự không tạo nên tác dụng quá lớn, nhưng Độc Ma cũng không hoảng chút nào, thế nhân chỉ biết hắn sở trường dùng độc, nào ngờ, thực lực chiến đấu chính diện của hắn cũng cực kỳ mạnh mẽ, chỉ là ngày thường đều bị hào quang của Độc Đạo che giấu mà thôi.
“Chết!”
Độc Ma hừ lạnh một tiếng, ngang nhiên ra tay, sau lưng hắn, một mảnh độc sơn chướng hải bị ép xuống, vô số Độc Đạo pháp tắc tuôn ra, để cho toàn bộ phương thiên địa này đều bắt đầu điêu tàn sụp đổ.
Chỉ một đòn này thôi, vạn tượng biến sắc, đại đạo sụp đổ!
Cố Thanh Phong mặt không đổi sắc, đưa một tay ra, cũng không thấy có động tác khác, vô số phù văn hắc ám xung quanh hắn điên cuồng phun trào, hội tụ trên tay phải của hắn, toàn bộ cánh tay phải trong nháy mắt trở nên đen bóng, nhìn vô cùng quỷ dị, tràn đầy khí tức không may mắn.